Chương 1000: Trời hạ tàn phiến (1)
Từ lúc pháp chu Tiên Minh hàng lâm bọn họ đã biết rồi, chỉ ngại ở thân phận, không hiện thân, cho tới lúc này mới đi ra, nhưng vẻ mặt ai nấy đều phức tạp, không biết mở miệng như thế nào.
- Hậu quả nghiêm trọng lắm à?
Trầm mặc hồi lâu, vẫn là tông chủ Trần Huyền Ngang thấp giọng hỏi.
- Không tính là nghiêm trọng!
Phương Nguyên ngẩng đầu lên, cười nói:
- Đã nhẹ hơn ta tưởng tượng rất nhiều!
Thanh Dương tông chủ Trần Huyền Ngang cân nhắc một chút, nói:
- Nếu không có chỗ để đi, vậy ở lại tiên môn cũng tốt!
- Vẫn phải đi.
Phương Nguyên cười cười, nói:
- Bằng không thì sao có thể cam tâm?
Mấy vị trưởng lão và tông chủ không biết nên trả lời như thế nào, cho dù muốn khuyên Phương Nguyên, cũng không biết nên khuyên ra sao, sau khi nhìn nhau một cái, đều có chút do dự, nhất là bốn người tông chủ Trần Huyền Ngang, cùng với Vân trưởng lão, Cổ Mặc trưởng lão, Tần trưởng lão, bọn họ trao đổi ánh mắt, thở dài nặng nề, dường như cuối cùng đã đạt thành nhất trí trên vấn đề nào đó.
Tông chủ Trần Huyền Ngang chậm rãi đi tới, vỗ nhẹ lên vai Phương Nguyên, nói:
- Đi theo ta!
Phương Nguyên lập tức hơi ngẩn ra:
- Muốn đi đâu?
Trần Huyền Ngang thở dài, nói:
- Đây là bí mật lớn nhất của Thanh Dương Tông, ta sớm đã có ý cho ngươi, ám chỉ ngươi rất nhiều lần, hy vọng ngươi có thể ở lại Thanh Dương Tông, nếu ngươi đáp ứng thì đã sớm có thể cho ngươi rồi, chỉ là nhìn ra được, chí của ngươi không ở Thanh Dương, cuối cùng vẫn muốn đi, theo lý mà nói, không thể nói với ngươi, chỉ là hiện tại, chúng ta đã thương lượng qua...
- ... Bất luận tương lai ngươi đi đâu, ngươi đều có tư cách có được nó!
- Rốt cuộc là thứ gì vậy?
Thấy đám người này nói năng trịnh trọng như vậy, Phương Nguyên cũng hơi có chút nghi hoặc.
Nhưng tông chủ lại không nói nhiều, chỉ đi trước dẫn đường.
Dẫn theo Phương Nguyên, đi tới một ngọn núi thấp bé trước Tử Vân Phong.
Đây là ngọn núi không bắt mắt nhất trong các ngọn núi của Thanh Dương Tông, có điều vị trí lại vừa hay nằm giữa bốn chủ phong trước kia là Thần Tiêu Phong, Tử Vân Phong, Long Ngâm Phong, Ngự Thần Phong, giống như được dãy núi vây quanh, vô cùng thần bí.
Đến dưới núi này, hai người Tần trưởng lão và Thái Thạch trưởng lão liền giao cho tông chủ hai chiếc chìa khóa, sau đó hai người ở lại canh gác, tông chủ và Vân trưởng lão thì dẫn Phương Nguyên dọc theo đường nhỏ trong núi, đi lên núi này.
- Cho tới lần này ngươi ở Âm Sơn Tông nói ra chuyện Nam Hải Vong Tình Đảo, chúng ta mới biết thì ra ngươi đã sớm có giao tiếp với bọn họ, vậy ngươi chắc hẳn cũng đoán được, Lạc Phi Linh, nữ đồ của Tử Vân Phong lúc trước là người đến từ Nam Hải.
Sau khi tông chủ lên núi, mới lên tiếng nói với Phương Nguyên.
Phương Nguyên gật đầu:
- Biết rồi!
Tông chủ nói:
- Vậy ngươi có từng nghĩ tới, người Nam Hải đến Thanh Dương Tông ta làm gì không?
Phương Nguyên nghe vậy, lập tức ngây ra một thoáng, không trả lời.
Trong lòng hắn thực sự tràn ngập nghi vấn.
Đúng vậy, với thân phận lúc trước của Lạc Phi Linh, nàng ta đến Thanh Dương Tông làm gì?
Trước kia hắn đã từng đối thoại với Lạc Phi Linh và Cửu cô, cũng nhìn ra được, Cửu cô rất hiểu biết về Thanh Dương Tông, chỉ có điều hai người bọn họ không nói tới Thanh Dương Tông làm gì.
Lúc trước còn tưởng rằng Lạc Phi Linh có lẽ chỉ đến chơi, nhưng nếu đúng là như vậy, giữa Nam Hải và Vân Châu, cách nhau mấy châu, địa vực vạn dặm, lại không phải đại tiên môn đặc biệt nổi danh, nàng ta vì sao lại chọn nơi này?
Thanh Dương tông chủ Trần Huyền Ngang trực tiếp trả lời:
- Nếu đoán không sai, lúc trước nàng ta vì thứ này mà đến!
Lúc này, bọn họ dọc theo đường nhỏ trong núi vòng vèo mà lên, cũng đi tới trước một vách đá mọc đầy cỏ dại, gạt cỏ ra, có thể phát hiện nơi này có một động phủ cực kỳ bí mật, nhìn thì cũng bình thường, không có chỗ nào thần kỳ.
Phương Nguyên hơi do dự, nói:
- Nơi này là...
Thanh Dương tông chủ Trần Huyền Ngang thấp giọng nói:
- Nơi này chính là nơi Cố Tùng thái sư thúc năm đó tọa hóa!
- Cố Tùng thái sư thúc?
Phương Nguyên lắp bắp kinh hãi, ngưng thần quan sát động phủ.
Đối với vị Cố Tùng thái sư thúc này, hắn không xa lạ gì, thậm chí người này có sức ảnh hưởng cực lớn đối với mình.
Lúc trước Thanh Dương Tông và Việt Quốc tứ đại tiên môn, liên thủ thiết lập Tiên Tử Đường, để những đệ tử hàn môn không tiền không thế bọn họ có cơ hội thi vào tiên môn tu hành, chính là nhờ có Cố Tùng thái sư thúc, mà mình khổ học mười năm, cuối cùng sau khi giành được hạng nhất, cũng bởi vì Cố Tùng thái sư thúc đột nhiên tọa hóa, mới hủy bỏ một khoa Đạo Nguyên Chân Giải, khiến cho mình rơi vào phàm trần.
Có điều sau khi vào tiên môn, nhờ có một lá thư Đạo Nguyên Chân Giải Cố Tùng thái sư thúc lưu lại, khiến cho mình bỗng nhiên được mở khiếu, nhận truyền thừa Thiên Diễn Thuật trong Đạo Nguyên Chân Giải, lúc này mới có tu vi thành tựu hiện giờ!
Bởi vì trước khi mình vào tiên môn, Cố Tùng thái sư thúc đã tọa hóa, bởi vậy mình chưa được thấy hắn.
Nhưng lại vĩnh viễn không quêncái tên này.
- Từ sau khi Cố Tùng thái sư thúc tọa hóa, động phủ này liền bị phong ấn, người ngoài thậm chí cũng không biết, mà khi chúng ta tuyên bố với bên ngoài, cũng chỉ nói một tòa động phủ khác là của lão nhân gia hắn, theo lý thuyết, chỉ có kế nhiệm chức đại trưởng lão Thanh Dương Tử Trản và thề sẽ vĩnh viễn bảo vệ hương khói của Thanh Dương, mới có thể nắm giữ bí mật này, trước đây ta đã mấy lần ám chỉ ngươi, hy vọng ngươi có thể lưu lại kế thừa hương khói Thanh Dương, nhưng ngươi cứ không chịu, ta cũng vẫn giấu ngươi, nhưng đến hiện giờ, ta không muốn giấu ngươi nữa.