Chương 1011: Thiếu chủ nhân bị đánh (2)
Phương Nguyên tự mình đi vào, chỉ thấy vào cửa chính là một tiểu thính, cách một bức rèm che, đang có một nữ tử áo trắng chậm rãi từ trên thang gác đi xuống, khoảng chừng trên dưới ba mươi tuổi, dung mạo đoan trang mà tú lệ, chỉ là mặt không biểu tình, lạnh lùng nhìn Phương Nguyên.
- Là ngươi đánh con ta?
Nàng ta nhìn Phương Nguyên một lúc, mới bỗng nhiên lên tiếng.
Phương Nguyên thi lễ với nữ tử này, lạnh lùng nói:
- Đúng vậy!
Nữ tử đó quan sát Phương Nguyên, nói:
- Vì sao phải đánh hắn?
Phương Nguyên nói:
- Tiểu hài tử bướng bỉnh, xé bỏ sách cổ, phải dạy chút quy củ.
Nữ tử đó lẳng lặng nhìn Phương Nguyên một lúc, bỗng nhiên mỉm cười, nói:
- Tiên sinh nói không sai!
Nàng ta vừa cười, giống như tuyết xuân tan chảy, phong cảnh trong tiểu lâu trở nên ấm áp hơn.
Ngay cả Phương Nguyên cũng hơi thất thần trước nụ cười này của nàng ta.
- Mời tiên sinh ngồi!
Lang Gia Các phu nhân đi xuống, mời Phương Nguyên ngồi xuống, sau đó tự tay xách ấm, rót cho Phương Nguyên một chén trà, đưa cho Phương Nguyên, nói khẽ:
- Tiên sinh vào các đã hơn một năm, chỉ là tiên sinh si mê với điển tàng, ít để ý tục, cũng chỉ trừ thấy tiên sinh một lần lúc mới vào các, về sau lại chưa được gặp thêm, có một số lời thiếp thân đã giữ trong lòng rất lâu, chưa có cơ hội nói với tiên sinh!
Phương Nguyên chắp tay thi lễ, nói:
- Phu nhân cứ nói đừng ngại!
Lang Gia Các phu nhân cười khẽ
- Thực không dám giấu, tiên sinh tuổi không lớn, nhưng thiên tư kinh diễm, lòng mang chí lớn, danh hiệu lục đạo khôi thủ thiên hạ không ai không biết, thiếp thân cũng rất bội phục, tiên sinh có thể vào Lang Gia Các ta để tu hành, thật sự là chuyện may mắn của Lang Gia Các ta, vốn không nên tùy tiện quấy rầy tiên sinh, nhưng chỉ tội nhà có ấu tử, bất hảo không thôi, phụ thân đã tới Ma Biên, sinh tử không rõ, ta cũng không dạy được hắn, khiến hắn càng phóng túng, thường ngày cũng có lòng tìm cho hắn mấy vị tiên sinh, chỉ là mấy vị viện chủ cũng rất nuông chiều hắn, không nỡ nặng lời, hơn nữa hắn tuổi còn nhỏ, chưa thể vào thư viện đọc sách, cho nên thiếp thân...
Nàng ta ngừng lại một chút, chậm rãi đứng lên, không ngờ nhẹ nhàng thi lễ với Phương Nguyên, sau đó mới thấp giọng cười nói:
- Mạo muội hỏi một chút, muốn xin Phương tiên sinh nếu không phiền ngại thì có thể dạy dỗ đứa nhỏ bất hảo này của ta không?
- Bảo ta dạy hắn?
Phương Nguyên cũng hơi ngẩn ra, đứng dậy hoàn lễ:
- Phu nhân không cần khen ta, chút tu vi này của Phương mỗ, ở chỗ khác thì có lẽ còn có thể khoác lác, nhưng ở trong mắt chủ nhân Lang Gia Các, e là không đáng một xu, nào có khả năng gì mà dạy lệnh công tử?
Lang Gia Các phu nhân cười nói:
- Tu hành chỉ là chuyện vặt, có cái khác còn quan trọng hơn tu hành nhiều.
Phương Nguyên minh bạch ý tứ của Lang Gia Các phu nhân, cũng không hư ngụy, nói:
- Phương mỗ chưa dạy tiểu hài tử bao giờ, chỉ có thể dựa theo phương pháp Chu tiên sinh nhà ta năm đó dạy ta mà dạy lại, nếu tức giận đánh hắn vài ba lần, phu nhân chớ có đau lòng.
Lang Gia Các phu nhân cười cười, nói khẽ:
- Đã giao cho tiên sinh, tất nhiên phải tin tiên sinh rồi!
Phương Nguyên liền đứng lên, nói:
- Vậy được rồi!
Hắn cũng không nghĩ nhiều mà đáp ứng ngay, một là dạy tiểu hài tử, cũng không tính là gì, thứ hai chính là hắn giờ mới ý thức được, hiện giờ mình đã vào Lang Gia Các hơn một năm, qua mấy tháng nữa e là sẽ phải rời khỏi, nhưng nếu làm tiên sinh vỡ lòng của thiếu chủ nhân Lang Gia Các, vậy không cần phải nói, đương nhiên có thể thuận lý thành chương tiếp tục ở lại đọc sách.
Về phần dạy tiểu hài tử này, hắn cũng không lo lắng.
Vừa rồi hắn nói năng khiêm tốn, mới bảo không biết gì mà dạy, nhưng trên thực tế, hiện tại tiểu hài tử đó vẫn chưa tới tuổi chính thức tu hành, ở tiên môn khác, e là phải sau mười lăm tuổi mới có thể tu hành, để tránh bị thương tới căn, mà thiếu chủ nhân của Lang Gia Các này cho dù là dùng thần đan bảo dược gây dựng căn cơ, có thể tu hành sớm hơn người khác, nhưng chắc cũng phải bảy tám tuổi mới bắt đầu được.
Hiện giờ hắn nên học, chỉ là một số căn cơ của đan, trận, phù, khí, đạo mà thôi, mình dạy hắn vẫn không thành vấn đề.
Có điều, vị Lang Gia Các phu nhân này chỉ ngoài miệng nhờ Phương Nguyên dạy hắn, lại không nói gì tới lễ bái sư, đối với điều này Phương Nguyên tất nhiên cũng minh bạch, lục đạo khôi thủ hắn, đặt ở nơi khác, nếu muốn nhận đồ đệ, người tới bái sư chỉ sợ chen nhau tới vỡ cả đầu, nhưng ở trong mắt chủ nhân Lang Gia Các, sợ đúng là không đáng nhắc tới, bởi vậy mình chỉ dạy mà thôi, không là thầy trò trên danh phận chân chính.
Mà mình cũng để có thể ở lại Lang Gia Các thêm một đoạn thời gian, nói như vậy cũng công bằng.
Có điều Lang Gia Các phu nhân này không ngờ lúc này lại đề xuất để mình dạy thiếu chủ nhân Lang Gia Các đọc sách, cũng khiến Phương Nguyên có chút kinh ngạc. Nàng ta không phải bởi vì mình dám đánh con nàng ta mà mời mình đến dạy chứ, thế này cũng quá chơi nhi tử rồi?
Nhớ tới khi mình nói có thể sẽ đánh con trai nàng ta, nàng ta nhìn thế nào cũng thấy giống như đang rất vui vậy?
...
Lúc về tới thư các, đang có một đám người vây quanh tiểu nam hài Bạch Du Nhiên đó, ý đồ phá trận thế Phương Nguyên bố trí bên cạnh hắn, sau đó cứu hắn ra, có điều trận Phương Nguyên bày ra, nào có phải hạng phó dịch có thể tùy tiện mở được, ai nấy mệt tới đầu đầy mồ hôi, cũng chỉ mở được hơn một nửa, Phương Nguyên ở phía sau ho khẽ một tiếng, mọi người lập tức vội vàng quay đầu lại.
Tiểu nam hài đó lại bất khả tư nghị nói:
- Mẫu thân không ngờ thả ngươi về, sao có thể như vậy được...