Chương 1028: Bắc Địa tuyết mênh mông (1)
Đây cũng là nguyên nhân hắn muốn đi về cực bắc Tuyết Nguyên, bởi vì ở đó mới có thể tìm ra truyền thừa kiếm đạo chân chính, tìm tới pháp môn đột phá Kiếm Ý cảnh, tuy rằng trong miêu tả của Lý Bạch Hồ, vừa bắt đầu đã nói đây là ngõ cụt, nhưng Phương Nguyên không tin!
Hắn không tin trên gió tuyết Tuyết Nguyên mênh mông lại không cách nào mài giũa ra Kiếm Tâm của chính hắn.
Cực bắc Tuyết Nguyên, ở phía bắc Cửu Châu, rộng rãi vô biên.
Ở Cửu Châu, cũng có một vực, gọi là Tuyết Châu.
Tuyết Châu chính là nơi giao nhau của Đông Thổ đại lục và cực bắc Tuyết Nguyên, nơi nho nhỏ giao nhau này thuộc Đông Thổ đại lục, trở thành một trong Cửu Châu, nhưng trên thực tế cực bắc Tuyết Nguyên, địa vực rộng rãi, lại không nhỏ hơn Cửu Châu bao nhiêu.
Trong truyền thuyết, địa vực cực bắc Tuyết Nguyên còn lớn hơn Cửu Châu, có điều xưa nay chưa một ai tìm hiểu qua mà thôi, nguyên nhân cũng rất đơn giản, nơi này vô cùng giá lạnh, càng đi sâu vào trong, càng lạnh lẽo, ngay cả người tu hành cũng không cách nào chịu được.
Phương Nguyên rời khỏi Lang Gia Các, một đường đi về phía Tuyết Châu.
Hiện tại hắn muốn tìm đến tông môn của tu sĩ kiếm đạo tên Lăng Chiêu kia, người này lưu lại bên trong Lang Gia Các một đạo kiếm kinh, quá mức đơn giản, chỉ có một vài ý niệm và suy đoán ngoài dự đoán của mọi người, tuy rằng ý niệm kia đã khiến Phương Nguyên hiểu rõ một vấn đề vô cùng quan trọng, nên hắn vẫn muốn tới xem một chút, xem người kia có lưu lại pháp môn tu hành cụ thể nào không.
Cũng chính vì nguyên nhân này, mục đích đầu tiên của Phương Nguyên là đi thăm hỏi Tiên môn một phen.
Trên đường đi, ngang qua hơn nửa khu vực Trung Châu, Lôi Châu, diễn ra ba tháng, rốt cục cũng tiến vào địa giới Tuyết Châu.
Đến nơi này, hắn có thể cảm nhận rõ ràng con người, cảnh vật rất khác so với ở Trung Châu và Vân Châu.
Nơi đây đầu tiên cho người ta cảm giác khí hậu rất lạnh, tuyết rơi xuống không ngừng, bao phủ dày đặc, mênh mông rộng lớn, những người sống ở nơi này mặc quần áo dày cộm nặng nề, có người nói, nơi này chỉ ở biên giới Tuyết Châu mà thôi, nếu lại đi về phía bắc, người càng ngày càng thưa thớt, cho đến khi không gặp người phàm, chỉ có một ít Tu hành giả và yêu thú.
Lại lướt qua biên giới Tuyết Châu, chân chính tiến vào trong cực bắc Tuyết Nguyên, đến nơi đó, ngay cả Tu hành giả bình thường cũng hiếm thấy, có người nói chỉ có một ít yêu thú Tuyết Vực lợi hại và tà phái bị Tẩy Kiếm Trì đẩy vào sâu trong Tuyết Nguyên mà thôi.
Những thứ yêu ma ngoại đạo không có danh tiếng ở Trung Châu, nhưng ở Bắc Địa lại có thực lực và ảnh hưởng không nhỏ, tuy nhiên, Tẩy Kiếm Trì – một trong bảy đại thánh địa đặt ở đây, mạnh mẽ đè ép bọn họ, không để bọn họ làm điều xằng bậy, gió tuyết và cái lạnh trong Tuyết Nguyên là một nơi giết người vô hình, mới bảo hộ được bọn họ, nhờ gió tuyết trong Tuyết Nguyên bảo vệ bọn họ mới không bị Tẩy Kiếm Trì diệt trừ tận gốc.
- Chẳng biết vì sao Kiếm tu cao minh ở Bắc Địa này nhiều, chẳng lẽ thiên địa lạnh lẽo có thể mài giũa ra Kiếm Tâm sao?
Phương Nguyên ngồi trong pháp chu, một đường chậm rãi đi về Tuyết Nhạn Lĩnh.
Đây là tin tức trên đường đi hắn nghe được, vị Kiếm tu Lăng Chiêu xuất thân Tiên môn là Ngự Kiếm Tông, chỉ được xem là Tiên môn số hai ở Tuyết Châu, vị trí sơn môn đặt trên Tuyết Nhạn Lĩnh, cũng là một trong Tiên môn chính đạo, tuy cùng sử dụng kiếm nhưng cách biệt Tẩy Kiếm Trì rất xa, mà có thể xem là yêu nhân tà phái qua lại Tuyết Nguyên, cũng được xem có chút bản lĩnh...
Mà chậm rãi lật xem một vài thế lực liên quan tới Tuyết Châu và những thế lực phân bố trong vạn lý vân thư, Phương Nguyên đã nghĩ đến một vấn đề.
Kiếm đạo đại tông trên thế gian phần lớn phân bố ở Bắc Địa.
Nguyên nhân, có thể Tẩy Kiếm Trì làm ảnh hưởng đến kiếm đạo thánh địa này, hấp dẫn rất nhiều Kiếm tu lại đây, hoặc vì nơi này giá lạnh, tuy rằng nghèo khổ, nhưng lại có thể mài giũa ra người có ý chí, dù sao bản thân kiếm đạo không ảnh hưởng đến thần thông pháp thuật. Thần thông pháp thuật theo đuổi chính là biến hóa tinh diệu, nắm căn cơ vững chắc, nhưng uy lực kiếm đạo lại thường thường được thể hiện ở ý cảnh và tâm thần.
Hơn nữa trên con đường này, Phương Nguyên cũng đã tìm hiểu kiếm kinh của Kiếm tu lưu lại, trong lòng nổi lên một điểm nghi vấn.
Lúc vị Kiếm tu này viết ra cuốn kiếm kinh, tu vi còn không quá cao thâm, bên trong có rất nhiều tư tưởng kỳ diệu, không chỉ có Kiếm Tâm Hóa Anh, còn có rất nhiều suy đoán phương diện tu khác, nhưng lại không có pháp môn tu hành cụ thể, cho nên hiện tại ngoại trừ hắn biết Kiếm Tâm Hóa Anh là đáng tin, những thứ còn lại hắn không biết có phải chỉ là một người ngông cuồng nói hưu nói vượn hay không.
Mà lúc đó ba vị tà kiếm tu lẻn vào Lang Gia Các, lập tức cho thấy thực lực mạnh mẽ cực kỳ, dù là ở Tuyết Nguyên cũng là đại nhân vật một phương, ba người bọn họ liều chết tiến vào Lang Gia Các, lẽ nào thật sự chỉ vì một quyển lý luận kiếm kinh?
Mà tờ vẽ loạn phía sau quyển kiếm kinh kia là gì?
Đăm chiêu hồi lâu, Phương Nguyên thở dài.
Hắn không thể nào nghĩ ra được, hi vọng đến Tuyết Nhạn Lĩnh sẽ có kết quả.
- Khách quan, đến Tuyết Nhạn Lĩnh rồi.
Bên ngoài pháp chu, vang lên một tiếng nói đôn hậu.