Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1040 - Chương 1040: Đại Tiểu Thư (1)

Chương 1040: Đại tiểu thư (1)
Trên mặt hơi dơ bẩn, hiện ra nụ cười khổ, nàng nhỏ giọng nói:

- Ta vẫn không làm được...

- Sao ngươi phải khổ vậy chứ?

Nàng nhìn thấy người trước mắt lên tiếng, vẻ mặt có chút kinh ngạc, có chút không đành lòng.

Nghe tiếng nói vô cùng chân thực, trong lòng nữ tử vừa thống khổ, vừa sợ hãi, vào lúc này bỗng nhiên như nước cuộn lên, lập tức vỡ phát ra, hai ánh mắt lướt qua khuôn mặt nàng, lập tức kết thành băng.

Nàng giơ tay lên, đưa về phía ảo giác kia, dùng hết khí lực nói:

- Ta... Ta chỉ muốn đi trên con đường đó.

Sau đó nàng liền có cảm giác, tay nàng được bàn tay ấm áp nắm chặt, ôm lấy cả người nàng lên.

Trươc khi nữ tử thon gầy ngất đi, trên mặt có chút mơ hồ.

- Ảo giác, có thể chân thực như vậy sao?

- Tuy nhiên, chết trong ảo giác cũng xem như ông trời đối với ta không tệ.

- Công tử, ngài quen biết nữ tử này sao?

Trong pháp chu ấm áp, ba lão ma đầu vây quanh, nhìn nữ tử thon gầy mà Phương Nguyên ôm lấy, trong lòng cảm thấy hơi kinh ngạc, nghĩ thầm tên mặt trắng nhỏ này lòng dạ độc ác, dọc đường đi đã giết không ít người, độc đan cũng luyện vô số, nhưng không thấy hắn cứu người. Cho dù vượt qua mấy đạo tuyết tuyến trước đó, hắn cũng gặp không ít người hấp hối, nhưng đều không ra tay giúp đỡ, vô cùng lạnh lùng, bây giờ bỗng nhiên thiện tâm bộc phát, hắn xem trọng nữ tử này sao?

Có suy nghĩ như vậy, họ không nhịn được nhìn thoáng qua nữ tử.

Nàng ta vừa đen vừa gầy, nhìn khá bẩn thỉu, tên này có khẩu vị hơi nặng thì phải?

Mà vẻ mặt Phương Nguyên cũng không có lộ ra vẻ gì khác biệt, chỉ lẳng lặng nhìn nữ tử thon gầy đang hôn mê, trong lòng sinh ra một loại cảm giác cực kỳ phức tạp, một lát sau, mới gật gật đầu, nói:

- Nàng là người bạn cũ của ta, đến từ Bá Hạ Châu, vốn là tiểu thư Kim gia Thiên Lai Thành, là một viên ngọc quý.

Một lát sau sờ sờ đầu nữ tử này, nói tiếp:

- Nàng tên là Kim Hàn Tuyết!

Mấy tên ma đầu nghe xong, đều làm bộ dạng biết rõ, lên tiếng khen ngợi.

- Lớn lên thật xinh đẹp!

- Các ngươi đi ra ngoài trước!

Phương Nguyên không tỏ rõ ý kiến, chỉ nhàn nhạt dặn dò.

Một đám lão ma đầu vội lập tức đẩy nhau, ảo não rời đi.

Trong khoang thuyền, Phương Nguyên nhìn Kim Hàn Tuyết hơi thở mong manh.

Nàng vừa đen vừa gầy, tựa như da bọc xương, da lại nứt nẻ, cùng với tiểu thư thế gia lúc trước hắn gặp tựa như hai người khác nhau, có thể tưởng tượng một nữ tử đơn độc đi trên Tuyết Nguyên khổ cực thế nào. `

Trong lòng bỗng nhiên có chút băn khoăn.

Nghĩ đến nàng trước khi hôn mê, khóc lóc nói một câu kia.

... Nàng vì câu nói lúc trước của hắn mới đến Tuyết Nguyên mài giũa sao?

Một lát sau, hắn từ từ thở dài, giơ tay lên, thẻ ngọc bên người bay động, rơi xuống khắp nơi, rất nhanh bày xuống trận pháp quanh người Kim Hàn Tuyết, bắt đầu có linh khí dồi dào bay về phía nàng, bao bọc Kim Hàn Tuyết bên trong. Được linh khí tẩm bổ, nàng bắt đầu thổ nạp theo bản năng, đem linh khí nhét vào trong đạo cơ của nàng.

Rất nhanh, Phương Nguyên cảm thấy trạng thái nàng khá hơn một chút, hắn mới nhắm hai mắt lại, sau đó đưa bàn tay ra!

Thần niệm khẽ động, sức mạnh vô hình bao bọc Kim Hàn Tuyết, trôi nổi lên trên giữa không trung, rồi sau đó phát ra vài tiếng động, quần áo bẩn thỉu trên người nàng bị xé nát, như những con bướm đen bay rải rác bốn phía.

Đến lúc này, mới có thể phát hiện, trên người nàng bị thương còn nghiêm trọng hơn.

Có một vài chỗ dính chặt với y phục nàng, lúc bị Phương Nguyên kéo xuống, kéo luôn cả da thịt dính trên đó, dù nàng đang hôn mê cũng cảm giác được đau đớn, không nhịn được phát ra vài tiếng rên yếu ớt, đau đến nhíu mày.

Phương Nguyên nghe được âm thanh đau đớn của nàng, hơi có chút do dự, liền mở mắt ra.

Dù sao dưới cái nhìn của thần thức cũng thấy rõ hơn mắt thường.

Huống chi hiện tại hắn vì cứu người, không phải là lúc để ý đến những ý niệm cổ hủ này.

Sau đó hắn nhìn những vết thương trên người Kim Hàn Tuyết, trong lòng cảm thấy có chút đau đớn.

Vốn Kim Hàn Tuyết là một nữ tử rất đẹp, nhưng bây giờ thân thể nàng thực sự không dễ nhìn.

Không chỉ vô cùng gầy yếu mà khắp người vết thương to nhỏ che kín.

Thoạt nhìn nnhư bị tổn thương do giá rét, hơn nữa không phải tổn thương giá rét bình thường, mà đã tổn thương nghiêm trọng đến căn cơ, khiến bộ phận thân thể nàng đông cứng, sau khi đông lưu lại vết thương, có có một vài vết thương do đấu pháp cùng người khác lưu lại, vết thương đao kiếm, vết thương do độc, những vết thương này không được chữa tốt, bây giờ lại bị hàn ý tập kích, trở nên càng nghiêm trọng hơn.

Phương Nguyên nhìn qua mà giật mình, trong mắt xuất hiện một chút thương hại.

Làm một tiểu thư thế gia không làm, tội gì lại chạy đến Tuyết Nguyên.

Tuy nhiên, hiện tại không phải là lúc nghĩ đến những vấn đề này.

Phương Nguyên hơi trầm ngâm một chút, liền giơ tay lên, dưới pháp lực phun trào, mảng lớn hoa tuyết bên ngoài pháp chu bay vào, rơi trên đỉnh lớn trong kho thuyền, sau đó bàn tay Phương Nguyên lăng không vỗ vào trên đỉnh lớn này, nước tuyết liền tan ra, biến thành một đỉnh nước sôi, sau đó hắn lấy ra mấy bụi bảo dược thích hợp ném vào trong đỉnh, đun lấy nước cốt.

Sau khi làm xong những thứ này, Phương Nguyên lại dùng pháp lực sinh ra hàn ý, giảm nhiệt độ trong đỉnh nước sôi xuống, vừa vặn cao hơn nhiệt độ Kim Hàn Tuyết bây giờ một chút, lại dùng pháp lực dẫn dắt thân thể nàng, để vào bên trong đỉnh lớn.
Bình Luận (0)
Comment