Chương 1056: Thừa Thiên Kiếm Đạo (1)
- Tại sao không được chứ?
Hắn biết rõ không nghĩ ra kết quả nhưng vẫn không ngừng mà suy nghĩ.
Chính hắn ở trong giá lạnh đạo tuyết tuyến thứ ba trên Vu Tuyết Sơn, đối kháng giá lạnh của thiên địa, đối kháng quần ma thằng hề, đối kháng một đạo đại trận, đối kháng áp lực cực hạn vượt xa sức mạnh của chính hắn, thậm chí trải qua nguy cơ sống còn, vốn tưởng rằng dựa vào loại mài giũa này, có thể khiến cho Kiếm Ý của hắn tăng lên, hoặc ít gì cũng cải thiện được khả năng của hắn chứ?
Giống như Kim Hàn Tuyết, nàng lịch luyện, còn chưa thành công, nhưng nàng nhìn thấy con đường của nàng đi là đúng.
Nhưng hắn không có, hoàn toàn không có!
Điều này làm cho Phương Nguyên có chút khổ sở.
- Tại sao không có?
Vốn tưởng rằng có thể dựa vào trận chiến ác liệt, mài giũa ra một thân Kiếm Ý, nhưng chung quy vẫn không làm được, điều này khiến tâm tình Phương Nguyên có chút ngột ngạt. Trước đó, dù Lý Bạch Hồ đã từng nói qua, Kiếm Ý của hắn sẽ không tăng lên, hắn cũng không tin, bởi vì từ nhỏ đến lớn hắn đều tin tưởng đạo lý trả giá cái gì thì sẽ có báo đáp, đối với kiếm đạo, hắn cũng có tự tin này, có điều lần này lại không giống nhau, từ nơi sâu xa, như có người nói cho hắn, lần này, con đường thật sự bị đứt đoạn.
Hắn biết tu hành và nghiên cứu học vấn, tối kỵ nhất là phập phồng thấp thỏm, nên lẳng lặng uống trà, muốn đè buồn bực này xuống nhưng không hiệu quả, qua đi nửa canh giờ, cứ nghĩ đến lại cảm thấy thất thần.
- Cốc cốc.
Bên ngoài khoang thuyền, vang lên tiếng gõ cửa nhẹ nhàng.
Phương Nguyên nhíu mày, hỏi:
- Có chuyện gì?
Bên ngoài khoang thuyền Phi Quỷ hơi co người lại, do dự một chút, mới nhỏ giọng nói:
- Công tử, có người cầu kiến.
- Có người cầu kiến
Phương Nguyên nhíu mày.
Nghĩ thầm bên trong Tuyến Nguyên mênh mông, vốn không có bao nhiêu người, càng không có bao nhiêu người hắn quen, ai sẽ đến gặp?
Buồn bực mất tập trung, vốn định từ chối.
Nhưng cũng vào lúc này, bên ngoài pháp chu, bỗng nhiên vang lên một tiếng rồng gầm.
Phương Nguyên lập tức trầm mặc, hắn phân biệt ra được, tiếng rồng gầm kia chính là cao thủ kiếm đạo phát ra, đây là một loại thủ đoạn cực kỳ lợi hại, hiển nhiên đối phương dùng loại thủ đoạn này để cho Phương Nguyên thấy tu vi kiếm đạo của họ.
- Haizzzz...
Phương Nguyên thở một hơi, cố gắng kiềm chế trái tim buồn bực, đứng dậy ra khỏi pháp chu.
Ở ngoài pháp chu, gió tuyết lướt nhẹ qua mặt hắn, Phương Nguyên mới cảm thấy lòng yên tĩnh một chút.
Ngẩng đầu nhìn lên, hắn nhìn thấy trên sườn dốc tuyết cách pháp chu chừng trăm trượng, có mấy nam tử đứng thẳng tắp, trên người bọn họ mặt tuyết bào thường thấy trên Tuyết Nguyên, sau lưng lại có áo choàng đen cực lớn, thân hình ưỡn cao, khí cơ thâm trầm, góc cạnh sắc bén, ngay cả gió tuyết phủ xuống bên cạnh họ, vô hình suy sụp rất nhiều.
- Cao thủ kiếm đạo từ đâu tới mà nhiều như vậy?
Phương Nguyên nhìn bọn họ, ánh mắt hơi ngẩn ra.
Sau khi hắn vào Tuyết Nguyên, đương nhiên cũng tìm hiểu thế lực phân bố trong đó, biết trên nơi đây có một vài môn phái Tà tu, hành tung thần bí, hay là ma đầu phân chia tang vật. Tuy nhiên, hiện tại ở đạo tuyết tuyến thứ ba, tài nguyên ít, gió tuyết lại lạnh lẽo, nên cũng không có quá nhiều cao thủ, cấp độ như Đồng lão ma cũng xem như là đứng đầu.
Mà bây giờ mấy người trên sườn dốc tuyết, thoạt nhìn rõ ràng đều là cao thủ cảnh giới Kim Đan nhất lưu, trên người tu vi khí cơ, hay khí thế, hạng người tán tu ma đầu không thể so sánh được, bọn họ từ đâu xuất hiện?
Điều quan trọng là nhìn những người này Phương Nguyên mơ hồ cảm giác được một loại quen thuộc nào đó.
- Ha ha, người đứng đầu Lục đạo, một mình đến Tuyết Nguyên, chém hết yêu ma, lại giấu diếm hành tung, thực khiến chúng ta xấu hổ.
Lúc nhìn thấy Phương Nguyên hiện thân, người cầm đầu trên sườn dốc tuyết bỗng nhiên cười nhẹ, chắp tay về phía Phương Nguyên, tiếng nói cũng không dùng sức lại xuyên thấu gió tuyết, truyền tới rõ ràng trong tai hắn, có thể thấy được người này tu vi không kém.
- Các ngươi nhận ra ta?
Phương Nguyên nghe xong, ánh mắt híp lại, ngẩng đầu bọn họ.
Đến lúc này, hắn cũng gần như đoán ra thân phận của đối phương.
- Tuổi còn trẻ song tu võ đạo, tinh hiểu đan trận vũ khí, lại có thể một kiếm đánh bại mười ma đầu, nhân vật như vậy, cũng không phải dễ dàng dưỡng ra trong Tuyết Nguyên nghèo nàng, mà cấp độ khí hậu như Trung Châu mới dưỡng ra được thiên kiêu đến cỡ này. Phương Nguyên đạo hữu đã ở Vu Tuyết Sơn lộ khả năng, nếu chúng ta còn không nhận ra thân phận của ngươi, vậy thực sự Thừa Thiên Kiếm Đạo chúng ta trà trộn trong Tuyết Nguyên nhiều năm như vậy.
Người nói chuyện là nam tử da mặt trắn nõn, để râu dài nho nhã, thoạt nhìn hơn bốn mươi tuổi, nói chuyện vô cùng khách khí, nhưng cũng mang theo một loại sức mạnh quỷ dị, nhìn qua, như muốn nhìn thấu lòng người.
- Thừa Thiên Kiếm Đạo.
Phương Nguyên nghe hắn tự thừa nhận thân phận, trong lòng cũng lập tức xác định, quả nhiên là bọn họ.
Hắn đi tới Tuyết Nguyên lâu như vậy, đương nhiên sẽ không phải không biết các thế lực trên Tuyết Nguyên, thậm chí trước khi tiến vào Tuyết Nguyên cũng đã hiểu rõ không ít, mà Thừa Thiên Kiếm Đạo, vốn khi bắt đầu vào đã muốn tiếp xúc một chút.
Thừa Thiên Kiếm Đạo, không phải một môn phái, mà là vô số người liên minh.
Theo như đệ tử Tẩy Kiếm Trì thường nói thì đó gọi là "Tà kiếm tu".