Chương 1064: Xảy ra chuyện lớn (1)
Sau đó nhìn thấy ba ma đầu đang tụ lại một chỗ châu đầu nghiêng tai, nhìn thấy hắn đi ra liền đứng lên, cười nói:
- Công tử, chúng ta đã tới Bạch Thi Hà, vẫn có cảm giác bị người khác theo dõi, có cần trực tiếp rời đi không...
- Rời đi?
Phương Nguyên ngẩn người nói:
- Ai nói muốn rời đi?
Ba ma đầu ngẩn ngơ nói:
- Vừa rồi vị Nguyên Anh Kiếm Tiên kia đã…
Phương Nguyên lắc đầu nói:
- Ta không đánh lại nàng, đương nhiên phải nhượng bộ nàng, nhưng ai nói ta muốn rút lui?
Ba vị ma đầu ngây dại:
- Nhưng bây giờ phải làm sao?
Phương Nguyên nói:
- Các ngươi giúp ta nghĩ cách!
Ba ma đầu:
- Như vậy cũng được sao?
- Hay âm thầm đi tới, lén lút đột nhập vào Tuyết Nguyên…
- Đừng nói bậy, Nguyên Anh Kiếm Tiên có bản lĩnh gì chứ, chỉ một thức kiếm quét ra, tất cả hư không sẽ không có chỗ che thân…
- Vậy thì lách qua Vu Tuyết Sơn, từ đường nhỏ tiến vào Tuyết Nguyên?
- Tẩy Kiếm Trì đã bố trí phòng vệ ở đây, sẽ có người quan sát, cho dù chúng ta vòng qua Tuyết Sơn, chỉ sợ bên trong Tuyết Nguyên cũng có không ít đệ tử Tẩy Kiếm Trì bố trí kiếm lư động phủ, tai mắt khắp nơi, chỉ sợ qua nửa canh giờ đã bị truy giết rồi!
- Hay là dịch dung đổi mặt, trà trộn đi vào?
- … Ngươi là đang xem thường ánh mắt đệ tử Tẩy Kiếm Trì sao? Hay là đầu óc của bọn hắn?
Tuy trong lòng cảm thấy đang đùa, nhưng Phương Nguyên đã mở miệng, ba lão ma đầu cũng chỉ đành moi ruột gan đưa ra một số ý nghĩ, nhưng vừa nói ra liền bị ma đầu khác phủ nhận.
Bởi vì Tẩy Kiếm Trì quá cường đài, người trong môn thực lực mạnh mẽ, lại có một Nguyên Anh Kiếm Tiên toạ trấn, dưới tình huống thế này, Phương Nguyên muốn lẫn vào bên trong Tuyết Nguyên là việc nói dễ hơn làm?
Biết đâu vừa tiến gần tới đạo tuyết tuyến thứ ba lại bị kiếm quang của vị Nguyên Anh Kiếm Tiên kia chém tới…
Đối với tồn tại như Tẩy Kiếm Trì, nếu đã không cho một người tiến vào Tuyết Nguyên, trên cơ bản người này sẽ không bao giờ tới gần được, một là không thể tiến vào, hai là cho dù vào cũng chẳng mấy chốc bị phát hiện và truy sát, không đáng!
Đương nhiên, một số phương pháp ba ma đầu này nói ra cũng đều là một số cách thường thấy nhất, không phải bọn họ không biết một số tà thuật hiệu quả hơn, nhưng ba người bọn họ đều biết tâm tư của Phương Nguyên, trong lòng dù biết một số tà pháp ác độc cũng không dám nói ra, nếu không chẳng những không lập được công lao, ngược lại còn bị hắn tức giận chém chết.
Nói nửa ngày, ba lão ma đầu miệng đắng lưỡi khô, thật sự không nói nổi, tội nghiệp nhìn Phương Nguyên.
- Công tử, thật sự không được thì quay về thôi…
Qua nửa ngày, vẫn là Nghiêm lão ma trung thực nói ra lời trong lòng.
Ba người bọn hắn thật không muốn Phương Nguyên tìm cái chết.
- Không thể nào trở về!
Phương Nguyên nhanh chóng bác bỏ suy nghĩ của bọn họ.
Trầm tư một chút, bỗng nhiên nói:
- Miêu huynh đâu?
Hắn lại nghĩ ra mèo trắng có một loại thần thông, dường như có thể mang người qua lại những vùng đất khác nhau. Bây giờ hắn bị Tẩy Kiếm Trì để mắt tới, hành động bất tiện, nếu có thể cầu mèo trắng xuất thủ tương trợ, nói không chừng có thể dễ dàng tiến vào Tuyết Nguyên.
- Hình như đang ở trong phòng Tuyết tiên tử…
Ba lão ma đầu liếc nhau một cái, lặng lẽ nói.
Phi Quỷ Nhi còn bổ sung một câu:
- Sau khi Tuyết tiên tử lên thuyền, lão nhân gia đó phần lớn thời gian đều ở bên người nàng!
- Được!
Phương Nguyên thở dài, lại bỏ đi suy nghĩ nhờ vị đại gia này tới giúp đỡ. Tuy vị đại gia này thần dị, nhưng chung quy nên dùng lúc nguy cấp, nếu cầu nó hỗ trợ, vậy hắn còn tu hành làm gì. Cửa ải trước mắt này nói khó cũng khó, nhưng dù sao chưa tới thời khắc sống còn, muốn xin nó hỗ trợ chỉ sợ nó càng xem thường hắn hơn.
Trong hai ngày này, đôi lúc Phương Nguyên cảm thấy ánh mắt nó nhìn hắn có chút châm chọc
Chuyện này không thể được, đường đường là nam nhi thân cao bảy thước, sao có thể bị một con mèo coi thường?
Thu lại suy nghĩ này, hắn cẩn thận xem xét.
Dù có thế nào hắn cũng phải đi vào Tuyết Nguyên một chuyến…
Tuy lần này đánh nhau với quần ma, thí luyện thất bại, nhưng hắn vẫn không muốn từ bỏ, sâu bên trong Tuyết Nguyên còn có thiên địa tàn khốc hơn, Tuyết Thú hung mãnh hơn, ai có thể chứng minh bản thân sẽ không ma luyện ra kiếm ý cường đại hơn bên trong hoàn cảnh kia?
Hơn nữa bây giờ mộ của Tam Thế Kiếm Ma vẫn không biết thật giả kia cũng ở sâu bên trong Tuyết Nguyên.
Cho dù mình không thể đạt được kiếm ý, chẳng lẽ không thể tìm được chút cơ duyên gì trong mộ này sao?
Không chừng bên trong còn có truyền thừa, có thể giải quyết vấn đề của mình một cách hoàn mỹ hơn.
Mà điểm mấu chốt nhất chính là, bây giờ Phương Nguyên thật muốn nhìn thử pháp môn cao thâm hơn của Thừa Thiên Kiếm Đạo…
… Dù sao kinh nghiệm giải quyết kiếm ý của bọn họ nhiều hơn hắn, tuy nhiên sau cùng bọn họ đều lựa chọn tà pháp, nhưng có thể tưởng tượng được bên trong Thừa Thiên Kiếm Đạo nhất định tích luỹ rất nhiều kinh nghiệm giải quyết vấn đề kiếm ý này!
Như vậy nhất định phải đi tới Tuyết Nguyên một lần!
Nhưng mấy phương pháp suy nghĩ trong lòng cũng không nắm chắc có thể thuyết phục Tẩy Kiếm Trì tin tưởng mình, nghĩ tới việc Thừa Thiên Kiếm Đạo tạo ra phiền phức quá lớn đối với Tẩy Kiếm trì đã khiến Tẩy Kiếm Trì vô cùng đau đầu, thậm chí nghe thấy liền biến sắc.