Chương 1067: Phiền toái lớn (2)
Nghĩ lại, lo lắng thầm nói:
- Chẳng lẽ chuyện kia đã bị lộ?
Nhìn dáng vẻ phấn khích của đám người, nàng nhất thời không biết nên hỏi cái gì, với thân phận đệ tử Tẩy Kiếm Trì của mình không nên giải thích với những người này, quá thấp kém, bởi vậy khi bị hỏi lại á khẩu không thể trả lời, nên xác định suy nghĩ trong lòng mọi người, càng khiến bọn họ tức giận.
- Đi thôi, mọi người đi vòng qua…
- Phùng lão quái đã sớm đi từ Tây Lương tới, chúng ta còn chần chừ chỉ sợ tới canh cũng không có để uống…
- Lúc trước ta vẫn chưa xác định tin tức này là thật hay giả, nhưng giờ Tẩy Kiếm Trì đứng ở nơi này ngăn đón càng nói lên việc này là thật…
Chỉ ngây người trong một lúc liền thấy tu sĩ trước Tuyết Sơn càng ngày càng nhiều, mấy trăm, thậm chí cón hơn ngàn người đang không ngừng chạy tới, ngay cả Tiêu Cầm cũng chưa từng nhìn thấy nhiều người như vậy ở Tuyết Sơn, thậm chí nghi ngờ sao Tuyết Nguyên lại có nhiều tu sĩ như vậy? Hay toàn bộ tu sĩ Tuyết Châu đều chạy tới đây?
- Im ngay!
Đúng lúc này vị Mẫn trưởng lão kia không chịu nổi, đột nhiên khẽ quát một tiếng.
- Ồn ào…
Thân hình nàng đột nhiên xông lên giữa không trung, kiếm khí bên người thổi quét về bốn phía, lập tức cuồng phong gào thét cuốn ra khắp khuôn viên mười dặm, giống như ông trời sụp xuống khiến cả đám tu sĩ nháo nhào ngậm gió tuyết đầy miệng, đành phải nuốt xuống một bụng oán giận, nhất thời trở nên vô cùng an tĩnh, ngẩng đầu hoảng sợ nhìn về phía không trung.
- Nguyên Anh Kiếm Tiên?
- Tẩy Kiếm Trì vì muốn độc chiếm bảo tàng này, ngay cả Nguyên Anh Kiếm Tiên cũng được phái ra sao?
- Cũng đúng, vì bảo tàng này, đừng nói một Nguyên Anh Kiếm Tiên, ngay cả phái ra mười vị cũng đáng giá…
Nhưng những lời này cũng chỉ suy nghĩ trong lòng mà không dám nói ra.
Ánh mắt Mẫn trưởng lão quét qua, đột nhiên nhấc tay chụp một cái, lão giả râu tím kia liền bị nàng bắt tới trước mặt. Nàng lạnh lùng quét mắt nhìn lão giả này, giọng nói điềm tĩnh.
- Rốt cục vì sao các ngươi tới chỗ này, mau nói đi?
Lão giả râu tím hoảng sợ, tâm thần bất ổn, tuôn ra một tràng:
- Sâu trong Tuyết Nguyên xuất hiện Vô Sinh Kiếm Trủng, Bách Tri Tẩu lại bán địa đồ Vô Sinh Kiếm Trủng với giá cao. Chỉ là tâm địa lão nhi này không tốt, một bản địa đồ lại bán cho bảy nhà, không cẩn thận lộ ra ngoài, thậm chí có người còn làm ra mấy trăm bản, địa đồ lập tức được công khai, tất cả mọi người đều tiến về sâu trong Tuyết Nguyên tìm bảo vật…
- Vô Sinh Kiếm Trủng?
Mẫn trưởng lão nghe xong liền ngẩn người:
- Đó là truyền thừa của Tam Thế Kiếm Ma trong truyền thuyết, được lưu truyền trên Tuyết Nguyên không tới vạn năm cũng hơn mấy ngàn năm, nhưng từ trước tới nay chưa ai tìm được, các ngươi sao có thể xác định đó là thật?
Lão giả râu tím cuống tới mức phát khóc:
- Nếu không phải thật, vì sao lại có nhiều người tin tưởng như thế?
Mẫn trưởng lão bỗng nhiên ý thức được một vấn đề đáng sợ, vội la lên:
- Ai cũng biết tin tức này?
Lão giả râu tím kêu lên:
- Sợ rằng không chỉ toàn bộ Tuyết Châu đều biết, chúng ta gặp xui xẻo mới chọn đi con đường này…
Sắc mặt Mẫn trưởng lão biến đổi.
Nàng đột nhiên xông thẳng lên trời, mãi tới khi lên tới ngàn trường, thân thể ẩn bên trong đám mây, ngón tay phủi kiếm, một thanh âm kiếm ngân nhanh chóng khuếch tán ra ngoài. Kiếm âm réo rắt truyền tới mấy ngàn dặm, mà mỗi chỗ kiếm âm truyền tới, quang cảnh bên trên Tuyết Nguyên đều được thu vào trong thức hải của nàng, sau khi quét hết một lượt, nàng kinh sợ tới mức trái tim chùn xuống, dường như có chút đứng không vững.
Khắp nơi bên trên Tuyết Nguyên mênh mông đều là đám người đen nghịt, vội vàng chạy tới chỗ sâu trong Tuyết Nguyên.
Hiện giờ ở trước Vu Tuyết Sơn chỉ có một ít, những nơi khác lại vô cùng nhiều người.
Lại như kiến hôi từ khắp bốn phương tám hướng tụ hội tới, kéo dài mấy vạn dặm…
Nàng ngây ngẩn cả người, nếu chỉ có mấy người, thậm chí là vài trăm người, nàng còn có thể mượn kiếm uy ngăn lại, nhưng nhiều người cùng lúc chạy vào Tuyết Nguyên, bản thân sao có thể ngăn cản, mà nên bắt đầu ngăn cản từ chỗ nào?
Bỗng nhiên nghĩ tới một chuyện, kiếm quang bên người nàng run lên.
Vèo một tiếng, một luồng kiếm quang phá không phóng tới, chém thẳng ra bên ngoài mấy ngàn dặm.
Đây đạo tuyết tuyến thứ hai trên Tuyết Nguyên, bên cạnh Bạch Thi hồ, trong một chỗ tương đối bí mật ẩn chứa một pháp chu, một kiếm này trực tiếp chém pháp chu thành hai nửa. Chỉ là bên trong pháp chu không có người nàng muốn gặp, toàn bộ pháp chu đều từ từ biến mất, hoá thành thanh khí, sau đó biến mất ở giữa gió tuyết.
- Quả nhiên là ngươi giở trò quỷ…
Lúc này sắc mặt Mẫn trưởng lão biến đổi dị thường:
- Tiểu nhi, ngươi có biết mình đã gây ra phiền toái lớn không?
Từ khi truyền thừa Tam Thế Kiếm Ma và địa đồ Vô Sinh Kiếm Trủng lưu truyền ra ngoài từ trên Tuyết Nguyên, toàn bộ Tuyết Nguyên cùng Tuyết Châu đều trở nên sôi trào, dù sao tin tức truyền thừa Tam Thế Kiếm Ma ở Tuyết Nguyên đã được lưu truyền rất lâu, đã trên vạn năm, có điều không có người tìm ra mà thôi, mà trong mấy năm trước cũng từng tạo ra một trận phong ba.
Tương truyền rằng phía bắc Tuyết Châu đã từng có tiên môn nhỏ nằm ở Tuyết Nhạn Lĩnh, vì phát hiện Vô Sinh Kiếm Trủng khiến thực lực tăng mạnh, nhưng về sau cũng vì chuyện này mà bị diệt môn.