Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1068 - Chương 1068: Một Đường Rèn Luyện (1)

Chương 1068: Một đường rèn luyện (1)
Bất kể tiên môn nào muốn có được tin tức liên quan tới Vô Sinh Kiếm Trủng từ chỗ bọn họ đều theo Thiên Đạo Kiếm và Tẩy Kiếm Trì quấn vào trong cuộc phong ba này, tiểu tiên môn này cũng trở thành đầu mối tìm kiếm vô số lần.

Sở dĩ như thế là bởi vì người trên Tuyết Nguyên tin tưởng sự tồn tại của Vô Sinh Kiếm Trủng!

Cũng vì nguyên nhân này, sau khi địa đồ xuất hiện đã thu hút sự chú ý của toàn bộ Tuyết Nguyên và Tuyết Châu.

Lúc đầu người lấy được địa đồ sẽ nghi ngờ, không biết thực hư, nhưng bản đồ này dù sao cũng là trên Tuyết Nguyên, dựa vào việc Bách Tri Tẩu tinh thông tin tức, bán các loại bí mật lâu năm truyền tới liền miễn cưỡng tin chuyện này, âm thầm xác minh.

Trong lúc mọi người kiểm nghiệm, tự nhiên cũng có một ít người trước kia có đầu mối từ trong Ngự Kiếm Tông phát hiện, địa thế trên bản địa đồ lại có chút giống với con đường lúc trước Ngự Kiếm Tông phái đệ tử tiến vào Tuyết Nguyên, vì vậy lại càng thêm tin tưởng. Ngoài ra còn có một số người tinh thông trận lý, sau khi dùng trận thuật cẩn thận cân nhắc, cho rằng bản đồ này hợp với tuyết mạch, vô cùng tinh diệu, cũng phù hợp với thân phận Thượng Cổ Đại Năng của Tam Thế Kiếm Ma, lại khiến tính chân thật của bản đồ này tăng thêm mấy phần…

Mà sau đó người tiến vào trên Tuyết Nguyên càng ngày càng nhiều, như vậy có tin hay không đã không còn quan trọng.

Địa đồ đều giống nhau, người khác đã tiến vào Tuyết Nguyên, vì sao mình còn không đi. Nếu có người nói đây là giả, nếu có âm mưu khác, như vậy những người tiến vào Tuyết Nguyên đều không phải kẻ ngu, bọn họ sao có thể mắc câu?

Cũng chính vì vậy, chuyện này đã không thể kiềm chế, không biết bao nhiêu tu sĩ đỏ mắt điên cuồng tiến vào bên trong Tuyết Nguyên.

- Mau lên, nếu tới trễ, sợ rằng ngay cả một cộng lông cũng không còn…

- Trời ơi, nhiều người như vậy, chúng ta còn có thể cướp được cái gì?

- Cho dù cướp được một thanh Thần Kiếm Thượng Cổ cũng được…

- Các ngươi yên tâm, ta nghe người ta nói đồ tốt bên trong Vô Sinh Kiếm Trủng nhiều tới mức khó có thể tưởng tượng. Vị Tam Thế Kiếm Ma này lại là một đại năng Thượng Cổ Kiếm Đạo, đất truyền thừa của hắn lại được xưng là Vô Sinh Kiếm Trủng, bên trong chắc hẳn không thiếu bí quyển kiếm đạo?

- Trong tryền thuyết, trước khi vị Kiếm Ma này tu hành có thành tựu, không chuyện ác nào không làm, không biết đã đoạt bao nhiêu đạo pháp bí quyển của các môn phái, nói không chừng những bí quyển kia đều ở bên trong, lúc đó cả Hắc Ám Hoàng Triều cũng bị hắn ám sát không ít, truyền thừa pháp bảo của những người kia tất nhiên cũng ở trong tay hắn, không nói tới thiên công bí pháp của Cửu Trùng Thiên khiến người ta nhìn mà thèm, ta nghĩ chắc hẳn không thiếu các loại cổ bảo hoàng triều?

- Tu vi Tam Thế Kiếm Ma thông thiên, khí thế cải biến thiên địa, chỗ hắn tán thân và khí tức cuối cùng trước khi biến mất chắc chắn sẽ thúc đẩy một số Linh Chu bảo dược sinh trưởng, được nuôi dưỡng trong thời gian vài vạn năm, không biết khi trưởng thành sẽ trở thành loại bảo dược thần thảo gì?

- Đi đi đi, đi nhanh lên, đi trễ sẽ bị người khác đoạt mất...

...

...

Dưới ý niệm điên cuồng cỡ này, không biết có bao nhiêu tu sĩ tiến vào Tuyết Nguyên, điên cuồng chạy vào chỗ sâu bên trong, cho dù gió tuyết rét căm căm cũng không ngăn được cước bộ của bọn hắn, càng không cần nhắc tới Tẩy Kiếm Trì trở tay không kịp. Có lẽ vô số cao thủ Tẩy Kiếm Trì cũng chẳng thể chém hết đám người này, mà một đạo tuyến tuyến kéo dài mười vạn dặm, bọn họ muốn cản cũng không thể được.

Bên trong tình cảnh hỗn loạn này, Tẩy Kiếm Trì muốn tìm bóng dáng Phương Nguyên tất nhiên là chuyện không dễ dàng.

Trên thực tế đám người bọn họ bây giờ cũng không mấy quan tâm tới Phương Nguyên.

Mà phía sau đạo tuyết tuyến thứ ba, trước đạo tuyết tuyến thứ tư, trong gió tuyết mênh mông, Phương Nguyên tự mình khống chế pháp chu chậm rãi đi tới, chung quanh pháp chu được hắn tỉ mỉ bố trí trận pháp và nguỵ trang, khiến pháp chu này dường như ẩn nấp vào trong gió tuyết, cho dù Nguyên Anh Đại Tu lướt qua giữa không trung, chỉ sợ cũng không dễ phát hiện sự tồn tại của nó, trừ phi trực diện đụng phải.

Mà bên trong Pháp chu, Phương Nguyên vừa thôi diễn địa đồ, vừa cảm ngộ Kiếm Tâm.

Lúc trước phát tán ra tấm địa đồ hắn vẫn chưa hoàn toàn thôi diễn ra, muốn thôi diễn ra địa đồ này, một là phải cực kỳ thấu hiểu địa thế của Tuyết Nguyên, cộng thêm phải có tạo nghệ trận đạo cực cao, bởi vậy Phương Nguyên cũng không vội, trong số những người lấy được địa đồ cũng có một vài kẻ thông minh, muốn dùng bản lĩnh của mình khiến bản đồ này trở lại như cũ, chỉ sợ tốc độ sẽ không nhanh hơn hắn.

Hơn nữa trong lòng hắn, lĩnh ngộ Kiếm Tâm quan trọng hơn so với Vô Sinh Kiếm Trủng.

- Rống...

Bây giờ Phương Nguyên âm thầm tiến vào Tuyết Nguyên, cũng phải phòng người bị người khác chú ý, bởi vậy nếu không muốn bị ta phát hiện, pháp chu chỉ có thể đi sát đất, không dám đi trên không. Nhưng vì thế lại gây ra không ít phiền phức, thời khắc trải qua băng hồ, mặt hồ trắng loá như tuyết, nhìn qua vô cùng tịch mịch bỗng nhiên vỡ vụn, một Tuyết Ngạc toàn thân băng giáp nhảy ra ngoài.

Tuyết Ngạc này dài hơn ba mươi trượng, khí huyết toàn thân bị băng sương thiên địa ngưng kết thành chì thuỷ ngân, thực lực hung hãn, là hung thú trung giai, vừa nhảy ra liền ngẩng đầu vung đuôi cắn về phía pháp chu.
Bình Luận (0)
Comment