Chương 1081: Theo dấu ngàn dặm (2)
Sau khi giao phó một vài chuyện, Phương Nguyên chậm rãi rời khỏi đại trận.
Đứng trên không Tuyết Nguyên, nhìn về phía xa.
Không lâu trước đây có một đội tu sĩ đi ngang qua mảnh hư không này, bây giờ là thời điểm an toàn. Trong cơn gió lạnh thấu xương ở đạo tuyết tuyến thứ năm , ngay cả Phương Nguyên cũng có chút rét lạnh, cúi đầu thở dài, sau đó khởi động pháp lực toàn thân, thanh khí cuồn cuộn hiện lên bao phủ bên ngoài thân thể hắn, từng chút một thay đổi…
Pháp lực xuất hiện kim quang nhàn nhạt, thoạt nhìn như một tu sĩ Kim Sắc Đan Phẩm cao giai, thanh bào trên người đã đổi thành áo bào trắng, khí chất cả người hoàn toàn biến hoá, giống như biến thành một người khác.
Đây là thần thông hắn khổ cực tu luyện ra trong hơn ba năm học ở Lang Gia Các.
Thời gian ba năm này, tu vi của hắn lúc mới vào chỉ là Kim Đan trung giai, tu luyện tới hiện tại đã đến Kim Đan cao giai.
Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết cũng từ mức độ mới dung nhập hiện giờ đã thay đổi rất nhiều, ngay cả chính hắn cũng không biết thần thông của mình hiện giờ tới đạt tới trình độ nào, chỉ cần ngẫu nhiên vận chuyển liền cảm nhận bản thân không gì không làm được…
Loại biến hoá thế này quả thật rất dễ dàng đối với hắn.
Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết của hắn biến hoá khiến bản thân cũng có những biến hoá vô tận.
Ngẩng đầu nhìn về bốn phía, quan sát địa thế xung quanh, trong đầu hiện lên khung cảnh phía trên Tuyết Nguyên này, ghi nhớ bản đồ trong lòng, lại kiểm tra một chút kế hoạch của mình, sau đó hắn nâng bước chậm rãi tiến vào bên trong gió tuyết.
Cuồng phong gào thét, hắn giống như một u linh biến mất trong gió tuyết.
...
Phương Nguyên ẩn mình bên trong gió tuyết, hoá thân trở thành một khối băng tuyết bình thường, hiên ngang đứng phía trên đỉnh núi tuyết, từ phía xa nhìn đám tu sĩ đang tuần tra trong gió tuyết. Những người này chắc hẳn đều được phái ra ngoài tìm hắn, có điều không ai biết lúc này Phương Nguyên đang ở cách đó mười dặm nhìn chằm chằm bọn họ.
Phương Nguyên ngây người ở đây ba ngày, tính toán tần suất xuất hiện của bọn họ, suy nghĩ về phương hướng và con đường bọn họ biến mất.
…...
Một thung lũng tuyết đối diện với hồ băng, địa hình hiểm trở, có thể ngăn cản gió lạnh.
Phương Nguyên từ đám tu sĩ đang tuần tra tìm ra được thung lũng tuyết này, cho rằng đó là nơi đám tu sĩ này lựa chọn nghỉ ngơi, vì thế hắn im lặng tìm kiếm lại đây, thân hình chìm xuống trong hồ băng, dựa theo sức mạnh nước cùng lôi linh che lấp khí tức, hoá thành một thể với hồ băng, sau đó lẳng lặng đợi đám người tới mắc câu…
Hắn ẩn nấp trong này ba ngày, dựa vào một viên hỏa đan để duy trì sự sống.
Nhưng hắn cũng không chờ ở đây vô ích, trong thời gian ba ngày này, có ba đợt tu sĩ tuần tra đi ngang qua hắn, cũng nghỉ ngơi chút ít ở chỗ này, sau đó lời nói trong lúc nghỉ ngơi của bọn họ đều được hắn ghi nhớ rõ.
Phía sau đạo tuyết tuyến thứ năm, người tới càng lúc càng nhiều, cần một chỗ nghỉ ngơi phải tạm thời dựng lên hành cung. Bí mật khó giữ nếu có nhiều người biết, người tới đều là kẻ muốn tiến vào Tuyết Nguyên tìm Vô Sinh Kiếm Trủng, kiếm được một ít tiền phi nghĩa. Phương Nguyên ngây người ở trong này hai ngày liền thấy người của Tẩy Kiếm Trì tiến vào hành cung hỏi thăm hành tung của hắn.
Những người đó cũng không biết Phương Nguyên đang bên cạnh, đều ghi nhớ rõ lời nói của họ trong lòng.
Ngày thứ bảy, từ một vài tin tức do đám người hỏi thăm, cộng với mấy câu nghe được trong hành cung, Phương Nguyên xác định chỗ bị người khác coi là cấm địa được đám tu sĩ nhắc tới chính là tuyết cốc, đoán chừng nơi đó chắc hẳn có người hắn muốn tìm.
Vì thế hắn liên tục tìm kiếm về trước, nhưng khi tới nơi này lại thấy trong cốc sớm đã không có người, chỉ có một ít hài cốt của đám người từng ở trong này cũng dấu vết từng có người ở đây. Nhưng cũng may Phương Nguyên từng xem qua Thuật Truy Tung, đã sớm ghi nhớ trong lòng, vì thế hắn liền dựa vào một chút dấu vết để lại tìm kiếm, rốt cục tìm được chỗ ẩn thân mới của đám người đó.
Nhưng lúc này Phương Nguyên biết thực lực bọn họ tuy không mạnh nhưng mỗi người đều có sát khí, bởi vậy không mạo hiểm vọt vào mà kiên nhẫn tìm một nơi ẩn nấp, chờ đợi hai ngày mới bắt được một người.
Sau đó hắn mang theo người này độn thổ ra bên ngoài năm trăm dặm, thi triển Tiểu Thanh Mộng Thuật ép hỏi lai lịch bọn họ.
Chỉ tiếc tuy người này có nói một ít, nhưng chưa tới trọng điểm đột nhiên thần hồn bị diệt.
Phương Nguyên ý thức được những người này đã bị hạ cấm chế, không thể nói ra bí mật nơi này…
Nhưng hắn vẫn không bỏ qua, lại tiến về chỗ khác!
Trong quá trình này Phương Nguyên đều thi triển hết tất cả sở học của mình…
Không riêng gì thần thông biến hoá mà còn trận đạo, thân pháp, trận thuật, đan thuật, cũng vô số tạp học hắn có được từ trong Lang Gia Các.
Phương Nguyên thật sự coi trọng vấn đề này, cũng vận dụng hết tất cả sở học của mình liền khiến hắn giống như mộ u linh xuất hiện bên cạnh đám tu sĩ Trung Châu và đệ tử Tẩy Kiếm Trì đang tìm kiếm hắn, nắm giữ nhất cử nhất động của bọn họ, lại tìm được chút giải đáp có ích cho nghi ngờ của hắn từ trong lời nói của bọn họ…
Tính toán thời gian cũng đã trải qua hơn mười ngày.
Cuối cùng hắn tìm một hang động tuyết, cẩn thận tập hợp hết tất cả manh mối mình có được, sau đó đối chiếu, sửa sang một chút, lại mở bản đồ trên Tuyết Nguyên ra, cuối cùng xác định được một chỗ trên đó.