Chương 1082: Địa cung thần bí (1)
Nơi đây là một chỗ ở sâu trong Tuyết Nguyên, bên cạnh đạo tuyết tuyến thứ năm, lại đi sâu vào bên trong, đạo tuyết tuyến thứ tám và đạo tuyết tuyến thứ chín là cấm địa trong truyền thuyết của nhân loại, rất ít người có thể đi vào đó.
Mà bên cạnh đạo tuyết tuyến thứ bảy, bất kể là địa hình, trận đạo hay một số thứ khác đều đúng với suy đoán trong lòng Phương Nguyên, mà quan trọng hơn chính là dựa vào manh mối Phương Nguyên có được, những người này cũng xuất hiện ở nơi đó.
Hiện giờ hắn nắm giữ một ít thứ công khai và bí mật của người khác, dựa vào lộ tuyến giao nhau của bọn họ cũng có thể nhìn ra nơi đó.
Nói như vậy nơi đó chắc hẳn là chỗ hắn đang tìm.
Sau khi chuẩn bị xong tâm lý, Phương Nguyên nhanh chóng chạy về trước.
Dọc đường đi ngược gió tuyết, che giấu tung tích, mượn dùng trận đạo, thân pháp, thần thông và pháp bảo, trong lòng vẫn luôn lo sợ.
Phương Nguyên cũng không rõ bản thân trải qua bao nhiêu cơ sở ngầm và hung hiểm mới có thể từ từ tiếp cận địa vực thần bí này.
Lúc này hắn thật có chút cảm kích tật xấu thấy cái gì cũng muốn học của mình…
Một đường tìm kiếm có thể hiểu được gần như toàn bộ thần thông cùng kiếm đạo!
Tránh ở sau lưng Vu Tuyết Sơn cao lớn, hắn khẽ nhìn về phía trước.
Chỉ thấy phía sau Vu Tuyết Sơn là một vùng đất trũng vô cùng lớn, thoạt nhìn không có gì, trống trơn thoáng đãng, nhưng dựa theo phương hướng linh khí vận chuyển, Phương Nguyên có thể đoán ra phía dưới đất trũng kia có một đại trận vô cùng lợi hại.
Phương Nguyên che dấu khí tức, đợi ở phía sau Vệ Tuyết Sơn khoảng chừng bảy tám ngày.
Trong thời gian này hắn thấy hơn mười đội người tu hành, lặng yên không tiếng động ra vào từ khắp nơi quanh đây, có thể thấy được bọn họ vô cùng quy cũ, con đường ra vào tới lui không giống nhau, dường như có một loại phân chia pháp ấn và ám hiệu.
Phương Nguyên vẫn đang đợi thời cơ, chỉ có thể tiếp tục ngủ đông ở trong này, không dám thở mạnh, giống như đã chết cứng.
Mãi tới ngày thứ chín hắn mới gặp được một nữ tử ngồi trên lưng Hắc Vượn tiến vào khu vực này, nhưng sau khi nhận ra thân phận nữ tử này, trong lòng hắn mơ hồ hiểu được vì sao hắn bị tuyết thú tập kích.
Nhưng bây giờ hắn vẫn chưa tìm được cơ hội, vì thế chỉ có thể kiềm chế.
Mãi tới hai ngày sau Phương Nguyên mới gặp một đội tu sĩ bay cách mình không xa.
Lúc này phía xa nổi lên một trận cuồng phong, tuyết trắng bay khắp trời, một mảng trắng xoá thổi quét về phía bọn họ.
Đúng lúc này đột nhiên Phương Nguyên bay tới, đánh bay người cuối cùng trong đám tu sĩ, vận chuyển Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết hoá thành bộ dạng của hắn, lại khoác thêm áo cừu trắng cùng bội kiếm của hắn, sau đó nhét hắn vào trong miệng cóc…
Sau khi trận cuồng phong này qua đi, hắn nói nói cười cười với những người khác, cùng nhau đi về khu vực kia.
- Bây giờ đã tuần tra ở bên ngoài khoảng bốn năm ngày, thật sự đã đủ, cuối cùng có thể trở về nghỉ ngơi một chút!
Đệ tử dẫn đầu cười, thu lệnh bài lại, sau đó khởi động pháp lực toàn thân bay thẳng về phía cửa lớn kia.
Thời điểm này đầu óc Phương Nguyên căng thẳng, ngũ quan chấn động, thoạt nhìn giống như không quan tâm nhưng mỗi một động tác, mỗi một lần vận chuyển pháp lực đều cực kỳ cẩn thận, không dám có chút sai sót nào.
Sau đó từng đệ tử phía sau cũng làm theo cách đó, khởi động pháp lực mới đi vào.
Thông qua tình hình cùng cách vận chuyển công pháp của họ, Phương Nguyên lập tức suy đoán đây là một Cửu U Huyền Quan trận, là một đại trận thủ quan quý giá và nghiêm ngặt, đặc điểm của nó chính là khi vào trong trận, tuy chỉ cần pháp lệnh nhưng đại trận sẽ ghi lại tính chất pháp lực của mỗi một người, chỉ có pháp ấn phù hợp mới có thể tiến vào trong trận, nếu không sẽ bị trấn áp.
Cho dù là Phương Nguyên cũng không cách nào phá vỡ đại trận cỡ này, nhưng cũng may vài năm ở trong Lang Gia Các cũng không phải làm kẻ ngốc, cũng có chút hiểu biết với các loại pháp trận, tuy không nắm chắc có thể phá vỡ, nhưng dựa vào đặc điểm đại trận cũng có thể thông qua.
Đến phiên mình hắn liền chậm rãi vận chuyển pháp lực.
Lúc này trong bụng Lôi Linh Cáp, vị nam tử bị lấy đi áo khoác ngoài đang bị Phương Nguyên dùng Tiểu Thanh Mông Thuật thôi miên, hỏi ra thân phận danh tính của hắn, công pháp tu luyện. Nhưng Phương Nguyên lại không dám hỏi tin tức mấu chốt, bởi vì trong thức hải của những người này đều bị hạ cấm chế, chỉ cần nhắc tới tin tức mấu chốt sẽ tự hủy kim đan, hắn không thể mạo hiểm.
Mà Phương Nguyên thế thân hắn, trên đường vượt qua gió tuyết đi tới trước huyền quan đã hỏi ra được thân phận, thế lực cùng gia tộc, lại dùng thần thức mạnh mẽ cảm ứng ra sức mạnh thân pháp của hắn, sau đó bắt chước theo.
Dù sao nói Huyền Hoàng Nhất Quyết bao hàm toàn diện cũng không phải chuyện đùa, cái gọi là bao hàm toàn diện chính là dựa theo bản chất pháp lực của người tu hành, dựa theo phạm vi pháp lực của Phương Nguyên mà biến hoá sẽ có thể lấy giả đánh tráo, cộng thêm người này chỉ là một tu sĩ Kim Đan đê giai, một Tử Đan đỉnh giai như Phương Nguyên dùng Huyền Hoàng Nhất Khí bắt chước hắn sẽ giống tới chín phần.
Đương nhiên!
Vẫn có một chút không thể bắt chước được…
Bởi vậy khi tiến vào cánh cửa này Phương Nguyên cũng âm thầm chuẩn bị tốt.