Chương 1097: Bát Hoang Bộ Pháp và Bế Thiên Môn (2)
Hắn quát lớn một tiếng, sau đó vung quải trượng, thân hình như cuồng phong trực tiếp biến mất trong thiên địa.
Mà trong hư không có thể nhìn thấy một luồng khí có giống như tiễn rời cung, dùng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy tiến tới gần Phương Nguyên.
Hiện giờ tốc độ trốn chạy của Phương Nguyên không chậm, có thể nói hắn đã dùng hết sức lực có thể, cộng thêm Bát Hoang Bộ Pháp huyền diệu khiến tốc độ hắn càng tăng thêm. Nhưng lão giả lưng rùa gào thét mà tới, không phí quá nhiều sức liền tới phía sau hắn, sau đó lão giả cười lạnh một tiếng lao xuống từ giữa không trung, nâng quải trượng lên muốn đập vào đầu Phương Nguyên.
Nhưng vào lúc này bộ pháp của Phương Nguyên biến đổi, đột nhiên nhanh chóng quay ngược trở lại, bay nhanh về phía nam.
Cái rẽ này không hề có dấu hiệu, lão giả lưng rùa đã đuổi tới nhưng lại không kịp phản ứng, lập tức quay đầu đuổi theo.
Giống như đang bị trêu chọc, lão giả lưng rùa tức giận kêu to, nhanh chóng đuổi theo.
Nhưng lúc hắn sắp chạy tới chỗ Phương Nguyên lần thứ hai, Phương Nguyên cũng lại rẽ qua trái.
Lão giả không chú ý lại tiếp tục lao đi…
- Oa, ngươi là chuột sao?
Lão giả lưng rùa vô cùng tức giận.
Những đứa trẻ bướng bỉnh phàm tục bình thường đều đùa giỡn, trêu chọc đồng bạn như vậy, nhưng hắn là đứa trẻ bướng bỉnh sao?
Đây chính là một tu sĩ Tử Đan và một Nguyên Anh, ngươi lại ở đây đùa ta cái gì vậy chứ?
Mà mấu chốt chính là bộ pháp của Phương Nguyên rất xảo diệu, không bàn mà hợp với trận đạo, hắn trốn chạy vô cùng lưu loát, tuy rằng bản thân là tu vi Nguyên Anh, tốc độ nhanh như điện, nhưng mỗi khi tới gần cũng chỉ có thể bắt, cấu, cào cũng không thể chạm vào được Phương Nguyên. Điều này khiến mặt lão giả lưng rùa vốn không có ánh sáng càng thêm u ám, cũng may không ai nhìn thấy, nếu không phải vứt bộ mặt già nua này ở đâu?
…...Không đúng, Mẫn trưởng lão Tẩy Kiếm Trì đã nhìn thấy, không biết nàng có nói với bên ngoài hay không?
Phía xa, Mẫn trưởng lão cũng khởi động Kiếm Tiên nhanh chóng chạy qua. Nàng vô cùng thờ ơ lạnh nhát, thấy cảnh Phương Nguyên trêu đùa lão giả lưng rùa này nhưng lại không hề có ý định cười nhạo, ngược lại ánh mắt lại càng thêm bình tĩnh.
Dưới cái nhìn của nàng, bên trong thân pháp nhìn như đang trêu đùa của Phương Nguyên, mỗi một bước chân đều không bàn mà hợp với trận đạo, biến hoá có một không hai, thật sự có thể nói là huyền diệu. Mà quan trọng hơn chính là, thoạt nhìn thân pháp của hắn chỉ là quẹo trái phải, vô cùng rối loạn, không có một con đường chính xác, nhưng ẩn ẩn bên trong vẫn luôn duy trì một phương hướng không hề thay đổi, ngay cả lão giả lưng rùa dường như cũng không thể phát hiện lại càng thêm đáng sợ.
- Người mang theo thân pháp cỡ này, nếu thật sự bước vào Tà Tu Môn, đoạt được Kiếm Linh trở thành Nguyên Anh…
Trong lòng Mẫn trưởng lão đột nhiên xuất hiện chút lo lắng.
Ngẩng đầu nhìn lại chỉ thấy Phương Nguyên quẹo trái rẽ phải, rõ ràng muốn vọt vào Vu Tuyết Sơn cao ngất phía trời phía nam, trong lòng nàng cũng có chút mệt mõi, nghĩ thầm hai đại Nguyên Anh quả thực không thể tiếp tục làm loạn với một tiểu nhi như vậy…
Âm thầm đưa ra quyết định, sau đó lăng không từng bước tiến ra ngoài.
Kiếm gỗ vẩy nhẹ, ngưng tụ gió tuyết, một kiếm khí giống như ngân hà buông xuống giữa không trung.
- Ha ha, tiểu nhi, ngươi đã sắp chết còn giãy dụa như thế, có tác dụng gì chứ?
Mà lúc này lão giả lưng rùa cũng lại lần nữa đuổi tới phía sau Phương Nguyên, hắn cũng thông minh không đuổi theo từng bước nữa, chỉ chậm rãi tới gần, sau đó xuất ra pháp lực toàn thân, phía trên đỉnh đầu xuất hiện bóng dáng pháp tướng của mình, pháp lực toàn thân cuộn cuộn từ giữa không trung bao phủ xuống dưới, ngưng kết thành một pháp ấn, vô cùng rắn chắc đập về phía Phương Nguyên.
Lúc Phương Nguyên gấp rút chạy trốn, kiếm khí như dãy ngân hà trước mặt đã phong kín đường lui của hắn.
Lúc này cho dù thế nào cũng không thể trốn thoát.
Bát Hoang Bộ Pháp dù huyền diệu cũng không mạnh tới mức có thể cùng lúc tránh được công kích của hai cao thủ Nguyên Anh...
Vì thế vào Phương Nguyên chợt cắn chặt khớp hàm, điên cuồng quát khẽ:
- Bế Thiên Môn!
Trong tiếng quát này, thân hình đang ở giữa không trung liền vội vàng quay người lại, sau đó hai tay dùng sức nắm chặt lại với nhau.
Mà theo động tác này của hắn, pháp lực toàn thân cũng tuôn ra, Tử Đan xoay tròn trong cơ thể, mỗi một tia pháp lực đều được phóng ra, lại hoá thành hai thanh đồng trước người hắn, theo hai tay của hắn hợp lại với nhau, hai thanh đồng đại môn này cũng mang theo sức mạnh khó có thể hình dung, chầm chậm ầm vang khép lại.
Mà chiêu thức thần thông này chính là Bế Thiên Môn!
Phương Nguyên đọc sách ở Lang Gia Các hơn ba năm, thân thông tiến bộ nhanh, biến hoá khôn lường.
Mà biến hoá này được thôi diễn tới cực hạn, vô cùng mạnh, nhưng cũng chỉ là ba chiêu thức thần thông một công, một thủ, một biến đổi mà thôi.
Biến đổi trong đó chính là khi Phương Nguyên lĩnh ngộ được gì đó bên trong một pháp môn liền dung nhập vào Huyền Hoàng Nhất Mạch Bí Quyết, có thể biến đổi, xảo diệu vô cùng. Hắn có thể lẫn vào Địa cung mà không bị cao thủ đại trận nhìn ra sơ hở này.
Mà bảo vệ trong đó chính là thần thông này: Bế Thiên Môn!
Thiên Môn đóng lại, đường đi của nhân quỷ khác biệt, tiên phàm chia cắt…