Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1100 - Chương 1100: Ngũ Hành Độn Thuật (1)

Chương 1100: Ngũ Hành Độn Thuật (1)
Thanh âm này trên trời dưới đất, dường như không chỗ nào không dung, khiến thiên địa xung quanh trở nên run rẩy, mà Mẫn trưởng lão lại dựa theo cộng hưởng thiên địa này thu hết tất cả dấu vết trong vòng mấy trăm dặm vào trong đầu...

- Hắn ở nơi đó!

Sau vài lần tốn sức, Mẫn trưởng lão đột nhiên nhướn mày, thân hình như điện vọt thẳng về phía tây.

Ngũ Hành Độn Thuật, chính là một loại thần thông Thượng cổ, lưu truyền rất rộng.

Lão giả lưng rùa nói nó tà môn, không phải nói đây là một loại tà thuật, mà hắn không nghĩ tới Phương Nguyên biết độn thuật này.

Thuật này tu luyện tới cực điểm, có thể mượn Địa mạch đi lại khắp nơi, tới lui tự nhiên, độn pháp, tuy rằng tốc độ không nhanh, nhưng thuận tiện là khí tức phát ra cực nhỏ, rất khó bị người ta phát hiện, dùng để thoát thân cũng không tệ. Tuy nhiên muốn tu luyện thuật này, cần có sức mạnh Địa mạch, bởi vậy chỉ có tu sĩ Ngũ Hành Trúc Cơ mới có khả năng tu luyện thành công, mà tu sĩ Tử Đan như Phương Nguyên, đều từ Thiên Đạo Trúc Cơ đi tới, cho nên ở mức độ nào đó mà nói, hắn thực sự hoàn toàn không tiếp xúc với loại thần thông này.

Càng khó có thể tưởng tượng, dưới núi tuyết lại có một cái linh mạch, hắn thừa dịp núi tuyết sụp đổ, mượn linh mạch bỏ chạy, lẽ nào hắn đã sớm tính toán, đã nghĩ muốn mượn linh mạch bên dưới mà bỏ chạy sao?

Dù là Mẫn trưởng lão, hay lão giả lưng rùa trong lòng đều có chút khó mà tin nổi.

Nhưng đến lúc này, bọn họ không còn tâm tình đi tìm tòi nghiên cứu, chỉ vội vã chạy tới.

Ngũ Hành Độn Thuật, tuy rằng bí mật, khó có thể phát hiện, nhưng tốc độ sẽ không quá nhanh, càng hiếm thấy hơn chính là kiếm thức nhạy bén của Mẫn trưởng lão Tẩy Kiếm Trì, tra khắp thiên địa, trong vài hơi thở đã khóa chặt hướng đào tẩu của Phương Nguyên. Dưới tốc độ khủng bố của Nguyên Anh tu sĩ, người đứng đầu Lục đạo muốn chạy trốn là điều không thể, tối đa chỉ mang lại cho bọn họ thêm một chút phiền phức mà thôi.

- Ong ong...

Hai vị Nguyên Anh triển khai tốc độ cực đại, vội vã đuổi dọc theo địa mạch, thời khắc nguy cấp đã đuổi theo ra mấy trăm dặm, Mẫn trưởng lão Tẩy Kiếm Trì không ngừng gảy kiếm ý, dưới kiếm thức mạnh mẽ đã rõ ràng đường lối trong địa mạch như lòng bàn tay, rõ ràng cảm giác được bọn họ đang nhanh chóng áp sát Phương Nguyên, kiếm ý Mẫn trưởng lão đã nâng lên, chuẩn bị gồ lên kiếm ý, chém thẳng hướng về phía dưới.

- Hả?

Đuổi gần tới nơi, bỗng nhiên mày Mẫn trưởng lão ngưng lại, thu lại thân hình.

- Ô là la, tìm được hắn…

Mà ở phía sau, Lão giả lưng rùa kêu to chạy tới, ánh mắt quét xuống, cố tập trung phía trước, pháp lực ầm ầm, trực tiếp lướt qua Mẫn trưởng lão, sau đó hai tay vỗ một cái, sức mạnh cuồng bạo hạ xuống địa mạch phía trước.

Trước đây hắn ở trong đại trận bị Phương Nguyên bố trí ăn nhiều thiệt thòi, lúc này càng hận không thể lập tức tự tay đập chết Phương Nguyên.

- Thu tay lại!

Nhưng cũng trong chốc lát, đột nhiên Mẫn trưởng lão giơ tay kéo hắn lại.

- Mẫn trưởng lão, đến lúc này ngươi còn yêu nhân tài?

Lão giả lưng rùa mạnh mẽ thu hồi pháp lực, giận dữ nhìn Mẫn trưởng lão.

Sắc mặc Mẫn trưởng có chút không vui, chỉ cười lạnh nói:

- Ngươi nhìn phía trước xem.

Vừa nói chuyện, bàn tay nàng nhấc lên, pháp lực xoay tròn, dẫn động gió tuyết tụ tập đến, trên tay nàng hình thành quả tuyết cầu cực lớn, rồi sau đó cong ngón tay búng một cái, tuyết cầu bay về phía địa mạch, rơi vào xuống mặt đất thì đột nhiên mặt đất vỡ tan, lộ ra hồ nước màu xanh thăm thẳm, lại hóa ra phía trước địa mạch, lại là một hồ tuyết.

Hồ tuyết kết băng, đặt băng tuyết dày đặc, thoạt nhìn xung quanh cũng tương đồng, khắp nơi hoàn toàn trắng xoá, không cẩn thận dò xét, căn bản không phát hiện được.

Mà đáng sợ hơn khi tuyết cầu rơi vào trên hồ, trong giây lát đó tạo nên biến hóa khủng bố, từng mảnh băng bay như kiếm, bỗng nhiên từ hồ tuyết phóng ra, nhắm thẳng vào bầu trời, từng đạo trận quang bí ẩn lan rộng, hóa hồ tuyết thành màu xanh.

- Đó là...

Lão giả lưng rùa nhìn một chút, sắc mặt cũng thay đổi.

Rất khó tưởng tượng, nếu bản thân bị một chưởng này đánh trúng sẽ bị thế nào.

- Kế cũ này tiểu nhi kia dùng lại, trong hồ tuyết cũng sớm bày xuống cấm trận, mà hắn cũng đã thay đổi độn pháp, chẳng trách đột nhiên mất đi khí tức của hắn, lúc này hắn đã dựa vào Thủy mạch dưới nền đất mà bỏ chạy, chúng ta nên truy đuổi về hướng phía nam.

Mẫn trưởng lão cau mày, nói nhiều như vậy hẳn đã nắm chắc, đột ngột thay đổi phương hướng, một lần nữa điều chỉnh kiếm thức, nhắm thẳng vào Thủy mạch dưới nền đất, rồi sau đó rất nhanh liền phát hiện tung tích của Phương Nguyên, thậm chí mơ hồ nhìn thấy bóng của Phương Nguyên dưới Thủy mạch trong lòng đất điên cuồng bỏ chạy về phía nam, trong lòng hơi trầm xuống, trực tiếp ngự lên kiếm quang, chạy về phía xa, tích tụ kiếm khí.

- Ngay cả Thủy mạch độn pháp cũng hiểu, lẽ nào tiểu nhi này là Ngũ Hành Trúc Cơ hay sao?

Lão giả lưng rùa tức giận vô cùng, nhanh chóng chạy sau lưng Mẫn trưởng lão.

Ngũ Hành Độn Pháp, cũng có đặc điểm này.

Chính những Nguyên Anh tu sĩ mới có thể phá địa mạch, tìm được tung tích của Phương Nguyên, nhưng cũng không phải bất cứ đạo thần thức nào cũng có thể khám phá, mỗi một Địa mạch, đều có đặc điểm không giống nhau, cần điều chỉnh thần thức đúng lúc mới có thể phát hiện.
Bình Luận (0)
Comment