Chương 1103: Nguyên Anh thì làm sao? (2)
Tế nổi lên Bất Tử Liễu, Phương Nguyên cũng không lo lắng cành liễu này có thể ngăn cản Lão giả lưng rùa hay không, răng nghiến chặt, trầm giọng hét lớn, Bất Tử Liễu lóe lên chói mắt, bỗng nhiên trở nên ảm đạm.
Có loại sinh cơ khó có thể hình dung, nhanh chóng từ Bất Tử Liễu tràn vào trong cơ thể hắn, làm cho trăm ngàn lỗ thủng trên thân thể hắn, sinh cơ tăng vọt, vô số vết thương nhỏ bé nhanh chóng trở lại bình thường, pháp lực cũng tăng lên theo.
Bất Tử Liễu, vốn không phải dùng để tấn công Lôi Linh!
Bản thân cây Liễu chính là một cây thần vật, lúc trước Kim gia Thiên Lai Thành Trấn tộc, nếu không phải Kim lão thái quân xem trọng Phương Nguyên, muốn kéo hắn vào Kim gia, cuối cùng đánh cắp một thân tạo hóa của cháy người ta, nên dù như thế nào, cũng sẽ không cam lòng đem một cây thần vật mạnh mẽ trồng vào trong cơ thể Phương Nguyên, tự nhiên làm lợi cho người ngoài không có liên quan.
Mà tiềm lực một cây thần vật, khi tu vi Phương Nguyên tăng lên, cũng dần dần nắm giữ huyền diệu trong đó.
- Huyền Hoàng Nhất Tiễn...
Trong khoảnh khắc đó, Bất Tử Liễu đã trở nên lu mờ ảm đạm, mà Phương Nguyên thì lại dựa vào nó sinh cơ mạnh mẽ tăng lên, vội vã vận chuyển một thân pháp lực, thanh khí quanh người cuồn cuộn, lại nhanh chóng ngưng tụ, trước người hóa ra một tấm cung lớn vô cùng quái lạ.
- Sinh cơ trong nháy mắt tăng trưởng rất nhiều?
Biến hóa trên người Phương Nguyên, cho dù là lão giả lưng rùa cũng không nhịn được hoảng sợ.
Nhưng ý nghĩ chỉ lóe qua một chút, vẫn vội vã vọt tới, đối với hắn mà nói, dù Phương Nguyên ở trạng thái viên mãn cũng không để trong mắt, huống chi bây giờ một người bị thương nặng nề
Tuy rằng thần thông kia ngưng luyện mà thành cung lớn, mang theo một thân khí tức khiến hắn không dám khinh thường, nhưng hắn vẫn đầy đủ tự tin một đòn đánh chết Phương Nguyên.
- Tiểu nhi, hồ đồ đủ lâu rồi, chịu chết đi!
Lúc này hắn đã chạy tới trước người Phương Nguyên khoảng trăm trượng, hóa thành dáng dấp lão giả lưng rùa ba thước, ánh mắt nhìn thẳng Phương Nguyên, vô cùng tức giận, trực tiếp tăng lên một thân pháp lực, hóa thành một đòn cuồng bạo, hư không trước người đều trở nên tầng tầng lớp lớp, giống như sóng gợn, tích trữ sức mạnh lớn vô cùng, bỗng nhiên run rẩy, hạ thẳng xuống người Phương Nguyên.
- Người phải chết, là ngươi!
Nhưng cũng đúng vào lúc này, Phương Nguyên đột nhiên trầm giọng quát khẽ, đem một mũi tên khoát lên.
Huyền Hoàng Nhất Tiễn, vốn Huyền Hoàng Khí làm cung, Thiên Cương Lôi Lực làm tiễn, nhưng vào lúc này, Phương Nguyên cũng biết đối với một cường giả Nguyên Anh mà nói, Huyền Hoàng Nhất Tiễn không thể tổn thương hắn, bởi vậy Phương Nguyên không lựa chọn lôi điện làm tiễn, mà chọn một cây Hoàng kim xử.
Chính là Thần khí hắn đoạt được từ trên tay những người áp vận vật tư Viên gia.
Trong chốc lát, hắn trực tiếp đem pháp lực vô tận rót vào bảo vật, phá hủy thần khí bên trong trung tâm trận pháp, sau đó dựa vào sức lực của Huyền Hoàng Cung, bắn Thần khí bay ra ngoài.
Lúc Thần khí rời dây cung, cũng đã loé lên một số ánh sáng quỷ dị, có từng đạo khí tức chôn vùi giống như khí tức đang ngưng tụ, kịch liệt co rút lại, sau đó thả ra một loại kim quang khủng bố.
...
...
- Trấn Thế Bảo Xử?
Trong nháy mắt, khi Lão giả lưng rùa nhìn thấy Hoàng kim xử, hai mắt trợn tròn, sao hắn lại không biết lai lịch của bảo vật này chứ, bởi vì đây vốn là một trong thần khí trấn tộc của Viên gia.
Một đạo Thần khí này trước đây giao cho đệ tử trong tộc phòng thân, đi áp giải những vật tư trọng đại, sau đó Viên Tiểu Uyển trở về, thì lại nói cho hắn Thần khí này trong lúc hỗn chiến đã mất...
Nàng không nói một chữ nào chuyện Bảo Xử rơi vào tay người đứng đầu Lục đạo.
- Tên hỗn trướng chết tiệt này.
Lão giả lưng rùa vô cùng kinh hãi, vận chuyển toàn lực ngừng lại thân hình, vội vã lùi về sau.
Khi đến nhanh bao nhiêu, lúc này lùi càng nhanh bấy nhiêu.
Thế nhưng Phương Nguyên lấy Huyền Hoàng nhất mạch làm cung, trong thời gian ngắn, Nguyên Anh càng nhanh hơn hắn.
Trốn không xong!
Lão giả lưng rùa Nguyên Anh nhanh chóng tụng ẩn chú, phải khống chế Xử này lại, nếu Phương Nguyên chỉ điều động Bảo Xử dùng để đánh hắn, hắn còn có thể dùng bí thuật của Viên gia khống chế lại, nhưng Phương Nguyên lại trực tiếp cho nổ Bảo Xử, hắn lấy thần khí hủy diệt để đánh đổi, đổi lấy một đòn cuồng bạo, dù là hắn, hay Lão giả lưng rùa, đều khống chế không được Bảo Xử.
Sau đó Lão giả lưng rùa bắt đầu hối hận.
Hắn không nên xuất Nguyên Anh đến đây, mà thân thể của hắn đến mới đúng.
Thân thể đến, hắn còn có thể tế lên một số pháp bảo chống đỡ, nhưng Nguyên Anh thoát xác không mang được pháp bảo, trừ phi hắn đem một số pháp bảo luyện vào thần hồn của hắn, nhưng hắn không tu qua loại bí pháp này.
Dù có hối hận thế nào, trong nháy mắt chuyện đã xảy ra.
Ầm ầm!
Mũi tên Hoàng kim xử bị Phương Nguyên bắn ra, trong nháy mắt liền theo Nguyên Anh của lão giả lưng rùa trốn ra ngoài mấy trăm trượng, sau đó bỗng nhiên sụp đổ, khí tức hủy diệt vô biên tràn ngập hư không phạm vi mấy trăm trượng, đập tan hư không, cuốn ngược gió tuyết về phía cửu thiên, gió gào thét cuồng bạo mà đến, đánh trúng Phương Nguyên bay ra ngoài mấy trăm trượng.
- Ta...
Mà thần khí của Lão giả lưng rùa trong trung tâm chỉ phát ra một tiếng phẫn nộ ngắn ngủi, đã bị ánh sáng vô biên bao trùm.