Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1104 - Chương 1104: Kiếm Khí Tung Hoành Ba Ngàn Dặm (1)

Chương 1104: Kiếm khí tung hoành ba ngàn dặm (1)
Hắn không có Cóc Lôi Linh bảo mệnh dùng lúc cần thiết như Phương Nguyên, bởi vậy Thần khí tự bạo sức mạnh vô cùng lớn, Nguyên Anh như hắn chịu đựng được, một chút cũng không lãng phí.

Vốn Nguyên Anh thoát xác trong hoàn cảnh ở Tuyết Nguyên có chút đặc biệt, hơi yếu ớt, có vẻ hơi yếu ớt, bây giờ thì tốt rồi. .

Thần khí tự bạo, thanh thế kinh người, một loạt khí tức cuồng bạo hủy diệt đạt tới cực điểm, ầm ầm đẩy ra, bao phủ phạm vi ba trăm trượng, phá hủy tất cả quanh thân, thậm chí hóa đại địa thành lưu ly, sau đó mới chậm rãi tản đi...

Mà vào lúc này, trong một vùng hư không, cái gì đều không có.

Cũng không ai biết lão giả lưng rùa cuối cùng muốn nói cái gì.

Phương Nguyên cũng không biết, càng không muốn biết, hắn chỉ dùng hết toàn lực, đứng lên.

Nhìn hư không đã không còn thứ gì, hắn nặng nề nuốt nước xuống một ngụm nước miếng, sau đó lảo đảo, tiếp tục bỏ chạy về phía trước.

- Phốc...

Sau khi Nguyên Anh Kiếm Tiên Tẩy Kiếm Trì Mẫn trưởng lão bức Phương Nguyên ra, liền chậm rãi thu hồi kiếm ý trải rộng trên Tuyết Nguyên.

Một lần điều động Kiếm Tâm, kiếm ý trải ra ngàn dặm đối với nàng mà nói cũng là một chuyện cực kỳ dùng sức, tuy rằng làm như vậy, tất nhiên có thể bức Phương Nguyên từ linh mạch ra ngoài, nhưng cũng phải nàng sử dụng kiếm ý đối kháng với tất cả sinh linh trong ngàn dặm, thậm chí đối với kháng với gió tuyết, thực tại hung hiểm tới cực điểm, đối với Kiếm Tâm của nàng gánh nặng cũng đạt tới cực điểm.

Cũng chính vì nguyên nhân chính này, sau khi bức ra Phương Nguyên, nàng lập tức chậm rãi thu hồi kiếm ý, để tránh khỏi tâm thần đổ nát.

Đối với những chuyện khác, nàng cũng không lo lắng, nàng rất vững tin kiếm ý của chính mình sẽ thương tổn được Phương Nguyên, cũng xác định bây giờ Phương Nguyên đã không có lực để chống lại.Viên tứ gia, Lão giả lưng rùa của Viên gia dù không phải là Nguyên Anh đỉnh cấp, nhưng tốt xấu gì cũng là lão quái vật tu hành gần ngàn năm, không lẽ không đối phó được một tên tiểu bối bị thương nặng sao? nếu đúng thế thì sẽ thành chuyện cười.

Nhưng nàng không nghĩ tới, khi nàng thu hồi kiếm ý, lúc chuẩn bị hỏi dò kết quả, liền nhìn thấy người đứng bên cạnh nàng, Viên tứ gia vẫn không nhúc nhích, đột nhiên sắc mặt thay đổi, một ngụm máu tươi phun ra ngoài, trên mặt hiện ra một loại sợ hãi và phẫn hận.

Sau một khắc, hắn không còn nhúc nhích, khí tức tán dật bên trong đất trời, như trở thành một cái xác không hồn.

- Chuyện này…

Mẫn trưởng lão kinh hãi, dùng gấp kiếm thức dò xét, sau đó vẻ mặt như dại ra.

- Đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì.

Theo bản năng nàng muốn hỏi, nhưng lập tức liền phản ứng lại, Viên tứ gia đã không trả lời được vấn đề của nàng, bởi vậy trong lòng nàng khiếp sợ vô cùng, nàng không thể nào tưởng tượng được, đường đường Nguyên Anh đại tu, điều động Nguyên Anh thoát xác, đi ra chém giết một tiểu bối bị thương ngoài ngàn dặm, sao Nguyên Anh lại tiêu tan, thân thể như chết đứng?

Hắn làm cái gì thế?

Vào đúng lúc này, nàng tình nguyện tin tưởng sau khi Nguyên Anh Viên tứ gia thoát xác, bị cương phong trên Tuyết Nguyên thổi tan.

Bởi vì chuyện này không thể nào!

Nếu Phương Nguyên là Kim Đan cảnh giới đỉnh phong, ở trong trạng thái tốt nhất, thực lực cường thịnh nhất, cũng có thể hắn có cơ hội thương tổn được Nguyên Anh Viên tứ gia, nàng còn miễn cưỡng có thể tin tưởng, nhưng bây giờ, người đứng đầu Lục đạo chẳng khác nào tên đã hết đà, sao mà làm được chứ?

- Phương Nguyên…

Sau khi hét khiếp sợ, sắc mặt của nàng chìm xuống.

Trên người nàng, dâng lên một cỗ khí cơ âm lãnh, sát khí phân tán.

Tuy rằng không có giao tình với Viên tứ gia, hơn nữa lấy thân phận Nguyên Anh Kiếm Tiên Tẩy Kiếm Trì của nàng, cũng không xem vị đại tu Nguyên Anh Viên tứ gia là nhân vật xuất chúng, nhưng dù sao cũng cùng đi giải quyết, cũng đều cao thủ Nguyên Anh trấn thủ cung điện dưới lòng, bây giờ nhìn thấy tứ gia của Viên gia chết đi, trong lòng nàng sinh ra một loại bi thương.

Mà ngoài bi thương còn có sát cơ dày đặc, hai đại Nguyên Anh truy sát một tiểu bối bị thương nặng, không những không đắc thủ, còn bị tiểu nhi kia dùng loại thủ đoạn nào đó chém chết một người, cũng làm cho trong lòng nàng sinh ra một loại cảm giác phẫn nộ khó có thể dùng lời diễn tả được.

- Ta thật muốn xem, đến tột cùng ngươi có bao nhiêu bản lĩnh!

Căm hận nói nhỏ, nàng cất bước, chậm rãi đi về phía trước.

Sau khi bước đi vài bước, kiếm ý trong cơ thể bắt đầu trở nên trôi chảy, tốc độ của nàng càng lúc càng nhanh, đến bên ngoài trăm trượng thì nàng đã một bước đạp về không trung, người theo kiếm đi, hóa thành một luồng ánh kiếm phá tan gió tuyết, nhảy vào trong hư không.

Người tu luyện Kiếm Tâm rất ít khi thoát xác Nguyên Anh, ngoại trừ một số người tu hành qua bí pháp, phần lớn đều không thể thoát xác, nàng cũng giống như thế, chỉ là, coi như không cần Nguyên Anh thoát xác, đem ngự kiếm pháp điều động đến cực điểm, tốc độ kia cũng vô cùng khủng bố.

Quan trọng hơn chính là lúc trước nàng điều động Kiếm Tâm đã lưu lại một tia kiếm ý ở trên người Phương Nguyên.

Dựa vào tu vi của Phương Nguyên bây giờ tuyệt đối không cách nào loại bỏ một tia kiếm ý đó.

Điều này cũng có nghĩa là Phương Nguyên trốn về phía nào, nàng đều có thể tìm thấy hắn.

Nhất định có thể tìm thấy hắn!

- Nhất định có thể sống sót!
Bình Luận (0)
Comment