Chương 1126: Thừa Thiên kiếm điển (1)
Kế hoạch thật ra không khó an bài, rốt cuộc hiện nay trọn cả tuyết nguyên đều đang tìm mình, chỉ sợ mình vừa lộ diện liền sẽ dẫn tới truy sát vô cùng vô tận, thế nên giờ hắn chỉ còn một con đường, đó là tiến vào càng sâu trong tuyết nguyên, càng vào sâu người liền càng ít, như vậy bản thân mình lại càng an toàn, hơn nữa vị trí Vô Sinh kiếm trủng theo như địa đồ chỉ dẫn vốn cũng nằm sâu trong tuyết nguyên...
Trong khoảng thời gian này, hắn đã từng chút từng chút hiểu rõ về pháp môn Thừa Thiên Kiếm Đạo mà trước khi lúc ở Lục Tuyệt cung từng dùng Lăng Chiêu Kiếm Kinh nhìn thấy trong Lang Gia các đổi với Thừa Thiên thiếu chủ, ngược lại phát hiện, pháp môn này quả thực cao thâm, tinh diệu phi thường, đáng tiếc phần lớn là nội dung tu luyện kiếm linh, hơn nữa một ít quan khiếu trong đó, mặc dù đã ẩn tàng rất khéo léo, song Phương Nguyên vẫn có thể nhìn ra được. Thật ra những điểm then chốt này chắc cũng là Thừa Thiên thiếu chủ cố ý làm ra, nhằm dùng để đề phòng chính mình...
Đương nhiên, với Thiên Diễn chi thuật trong tay, có hay không có chút thủ đoạn kia, đối với Phương Nguyên mà nói thì cũng ảnh hưởng không lớn, hắn vẫn có thể từ đó nhìn ra được phương pháp tu hành và lý niệm kiếm đạo của Thừa Thiên Kiếm Đạo, cũng thử lĩnh ngộ, tham khảo đạo lý bên trong kiếm đạo của bọn hắn.
Chỉ là cuối cùng vẫn không có tác dụng gì.
Trên bản chất, Vô Khuyết Kiếm Kinh hắn tu luyện và Thừa Thiên Kiếm Đạo cùng xuất từ một môn.
Bởi vậy vấn đề kiếm đạo bọn hắn gặp phải hoặc nhiều hoặc ít đều giống nhau, đó chính là kiếm ý trì trệ không tiến, trước đây Phương Nguyên còn tưởng phải đợi sau khi kiếm ý đại thành mới có thể đoạt thần hồn, tu luyện kiếm linh, giờ mới phát hiện căn bản không phải như vậy, dựa theo giải thích trên Thừa Thiên Kiếm Điển, tuy kiếm ý có cách tu luyện khác, nhưng cũng không cần đợi đến kiếm ý đại thành mới tu luyện kiếm linh.
Kiếm ý đình trệ vẫn có thể đoạt thần hồn, tu luyện kiếm linh.
Chẳng qua, bởi vì tư chất, đạo tâm của mỗi người là khác nhau, dẫn đến tình trạng của mỗi người cũng có khác biệt, có người vừa bước vào cảnh giới Kiếm Ý không lâu liền đoạt được kiếm linh, thực lực đại tiến, cũng có người phải chờ đến khi kiếm ý tiếp cận đại thành mới có thể đi đoạt lấy kiếm linh của những người khác.
Trong đó đương nhiên cũng có khác biệt, kiếm ý càng mạnh liền có thể điều khiển càng nhiều kiếm linh, phẩm giai cũng càng cao.
Theo như Phương Nguyên suy đoán, vị Thừa Thiên thiếu chủ kia dám đoạt lấy thần hồn Nguyên Anh Kiếm Tiên Tẩy Kiếm Trì, kiếm ý nhất định phải cực kỳ cường đại.
Mà trên Thừa Thiên Kiếm Điển, lại chỉ có một bí quyết đối với tu luyện kiếm ý.
Tuyệt tình tuyệt tính, ma luyện đạo tâm, trong tâm càng không lo lắng, liền càng dễ dàng dưỡng thành kiếm ý cường đại.
Phương Nguyên cân nhắc pháp môn này hồi lâu, ngược lại ẩn ẩn cảm thấy, kết hợp cách này với vài loại bí pháp khác, quả thực có khả năng khiến cho kiếm ý tăng lên.
- Đạo uẩn của Vô Khuyết Kiếm Kinh là viên mãn, mà bởi vì nhân tâm không toàn vẹn, cho nên chú định không được viên mãn, cũng chính vì nguyên nhân này, người tu luyện kiếm này đều gặp tình trạng kiếm ý đình trệ, không cách nào tiếp tục tu luyện. Những tu sĩ tà kiếm kia đành chịu mới nghĩ ra pháp môn này, tuyệt tâm tuyệt tính, chém đi hết thảy phiền não trong lòng, càng tiệm cận hư không, nội tâm liền càng viên mãn, chẳng lẽ chính là đạo lý này?
Phương Nguyên suy nghĩ hồi lâu, sau đó quyết định vứt Thừa Thiên Kiếm Điển sang một bên.
Hắn thậm chí không dám nhìn tiếp.
Thừa Thiên Kiếm Điển là một bộ Kiếm Đạo đi lên tà đồ.
Nhưng dù là đi lên tà đồ, vậy cũng là tà đồ cất chứa đại trí tuệ!
Đáng tiếc chính là, thứ mình muốn tu là “Nhất”, trong khi bọn hắn lại tu luyện “Vô”!
Dù cùng xuất từ một môn, nhưng trên thực tế bắt đầu từ phương pháp ma luyện kiếm ý đã đi lên hai con đường khác nhau.
Buông xuống Thừa Thiên Kiếm Điển, Phương Nguyên lại suy tư tới kiếm đạo Tẩy Kiếm Trì, hắn đã từng cùng Lý Bạch Hồ kề vai sát cánh trong lục đạo đại khảo, lại từng bị Nguyên Anh Kiếm Tiên truy sát hơn vạn dặm, đối với kiếm đạo Tẩy Kiếm Trì nhiều ít cũng nhìn ra vài điều.
Nếu hắn đoán không sai, thứ Tẩy Kiếm Trì tu luyện chính là ý cảnh.
Bọn hắn thông qua truy cầu một loại ý cảnh nào đó, đề thăng kiếm ý bản thân, sau cùng lại luyện ý cảnh này vào trong đạo tâm, thành tựu kiếm tâm, cho nên, nếu thật luận ra, cách của Tẩy Kiếm Trì mới là phương pháp tiến giai tiêu chuẩn nhất, còn Vô Khuyết Kiếm Kinh thì lại dã tâm bừng bừng, truy cầu kiếm đạo toàn vẹn không chút thiếu sót, áp đảo hết thảy.
- Kiếm tâm vô khuyết thực sự tồn tại ư?
Phương Nguyên có chút sợ run, qua hồi lâu mới buông xuống kiếm điển, thu lại tâm tư.
Vuốt vuốt mi tâm, hắn vứt những suy nghĩ kia ra khỏi đầu, lấy ra địa đồ Vô Sinh kiếm trủng, tử tế thôi diễn.
Việc đã đến nước này, cũng chỉ có nước gửi gắm hi vọng vào Vô Sinh kiếm trủng, trong kiếm kinh tiền bối Kiếm Sư Ngự Kiếm tông Tuyết Châu lưu lại nhắc tới rất nhiều đạo lý kiếm đạo cao thâm, có thể thấy được sự tồn tại của Vô Sinh kiếm trủng là thật, bên trong có kiếm đạo truyền thừa cũng là thật, cũng có thể thấy vị tuyệt thế cuồng nhân Tam Thế Kiếm Ma kia quả thực là một vị cường giả kiếm đạo, trong truyền thừa hắn lưu lại nhất định có bí pháp kiếm đạo...
Hiện tại hắn cũng đã thôi diễn ra đại bộ phận thông tin về vị trí Vô Sinh kiếm trủng, chỉ còn lại một góc sau cùng.
Có thể xác định, Vô Sinh kiếm trủng nằm ở đối diện Vô Ngạn Hà ở đạo tuyết tuyến thứ chín, chỉ có điều Phương Nguyên không ngờ tới là, một góc sau cùng kia nhìn qua chỉ là mấy điểm nối lại thành một hình vẽ kỳ quái, lại không biết rốt cục đại biểu cho thứ gì?