Chương 1168: Luyện thần hóa anh (1)
Ra khỏi Tuyết Nguyên, vào Tuyết Châu, gió tuyết của Tuyết Nguyên đã bầu bạn với hắn mười năm dần dần bị bỏ lại phía sau, mà ở chung quanh, cuồng phong biến mất, linh khí bình thản mà ôn thuần cũng dần dần trở nên dư thừa, giống như nước biển ấm áp bao phủ lấy hắn, nhục thân của hắn cơ hồ giống có chút đói khát hút những linh khí này vào, sau đó cuồn cuộn như thác, vận hành trong kinh mạch, chạy trong tứ chi bách hài.
Mà điều này cũng khiến tu vi đã lâu không có biến hóa của hắn dần dần trở nên linh hoạt.
Trong mười năm này, thân ở Tuyết Nguyên, linh khí bị gió tuyết khuấy cho hỗn loạn, khó có thể thổ nạp, hơn nữa Phương Nguyên chuyên tu ở kiếm, cũng không suy nghĩ tới tu vi, khiến cho một thân tu vi này của hắn vẫn giống như trước đây, Kim Đan thất trọng...
Cho tới hiện tại, rời khỏi Tuyết Nguyên, nghênh đón linh khí dư thừa, tu vi cũng bắt đầu bắt đầu.
Áp chế đã lâu, hiện giờ không ngờ giống như núi lửa, mãnh liệt khó dừng.
Cảm nhận được sự biến hóa của pháp lực trong cơ thể, Phương Nguyên ngưng thần suy nghĩ:
- Lúc trước Cửu cô nói ta ít nhất phải kết thành Chí Tôn Nguyên Anh mới có tư cách vào Nam Hải, mà nay Nam Hải đã hiện mây đỏ, khi đến, ta lại vẫn chỉ là Kim Đan thất trọng, tuy ta tự mình tôi luyện ra một đạo tâm kiếm này, cũng đã có tư cách tiến vào Nam Hải, nhưng nếu đã đáp ứng bọn họ phải dùng thân Nguyên Anh mà đến...
Hắn chậm rãi mở mắt, trên mặt hiện ra một tia lạnh lùng:
- Vậy ở trên đường kết Nguyên Anh đi!
...
Trong lòng vừa xuất hiện suy nghĩ này, liền hít sâu một hơi, linh khí chung quanh bắt đầu ùa vào trong cơ thể.
Từ lúc ở Lang Gia Các đọc sách ba năm, hắn đã lĩnh ngộ được rất nhiều, đạo tâm thông minh, lại thêm căn cơ của hắn hùng hậu, vốn đã có nội tình để tu luyện đến Kim Đan đỉnh phong, hiện giờ về nơi linh khí đầy đủ, liền trực tiếp có cơ sở và điều kiện để đề thăng tu vi.
Bắt đầu từ lúc ngồi ngay ngắn trên lưng Hồng Loan, thổ nạp ngụm linh khí đầu tiên, pháp lực đã bắt đầu nhanh chóng đề thăng, mỗi một lần thổ nạp, liền có linh khí cuồn cuộn ùa vào cơ thể, tu vi bình thường giống như mở kênh dẫn nước, trong thiên địa, linh khí vô biên, nhưng nhục thân lại sức chứa có hạn, phải đạt tới đủ cảnh giới mới có thể nạp thêm được nhiều linh khí, nhưng Phương Nguyên hiện giờ lại khác.
Hắn ở trong Tuyết Nguyên mười năm, nhục thân giống như cái động không đáy,có thể cắn nuốt linh khí vô biên.
Mà điều này cũng khiến mỗi một lần hắn thổ nạp, tu vi lại tăng vọt, giống như hoàn toàn không có cực hạn.
...
Từ lúc ra khỏi Tuyết Nguyên, tiến vào Tuyết Châu, hắn vẫn chỉ là cảnh giới Kim Đan thất trọng.
Nhưng đi qua Tuyết Châu, đến biên giới Lôi Châu, pháp lực của Phương Nguyên đã tăng lên, đạt tới cảnh giới Kim Đan bát trọng.
Mà lúc xuyên qua Lôi Châu, đến Trung Châu, Phương Nguyên đã là cảnh giới Kim Đan cửu trọng.
Qua Trung Châu, khi đi qua Hoàng Châu, hắn đã đạt tới cảnh giới Kim Đan đỉnh phong.
Sau đó, Phương Nguyên dốc lòng minh ngộ, để mặc Hồng Loan chở hắn bay tới Nam Hải, bản thân thì ngưng thần tiềm tư, từng dòng suy nghĩ chìm nổi trong lòng hắn, thôi diễn Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết đến trình độ cao nhất, bắt đầu xuất hiện vô số biến hóa, mà vô số biến hóa này tuôn ra quanh người Phương Nguyên, dần dần dẫn động thiên tượng, khiến cho nơi Phương Nguyên đi qua, trời đất khói mây đều xuất hiện vô số biến hóa tương ứng.
Ầm ầm!
Bên cạnh hắn có mây đen ngưng tụ, sấm chớp đùng đùng, đan vào như kiếm.
Thỉnh thoảng, Huyền Hoàng Nhất Khí của Phương Nguyên hóa thành thủy tướng, trong mây đen liền có mưa cuồng bạo rơi xuống, từ bắc tới nam, thỉnh thoảng Huyền Hoàng Nhất Khí của Phương Nguyên lại biến thành hỏa tướng, khắp cả hư không liền xuất hiện lưu hỏa, vắt ngang mấy trăm dặm, giống như Hỏa Thiêu Vân.
Lại có lúc, Phương Nguyên dẫn động kiếm ý, mười năm ma luyện trong gió tuyết, ẩn chứa hàn ý vô tận.
Trong thiên địa, lại có tuyết lớn bay tán loạn, phất pha phất phới.
Lại thỉnh thoảng, Phương Nguyên hóa thành mộc tướng, một thân sinh khí dư thừa, theo gió mà đi, nơi đi qua, trên núi hoang trụi lủi, bắt đầu mọc ra từng mảng mạ non, rừng sâu vốn đã xanh um tươi tốt lúc này lại điên cuồng sinh trưởng, cự mộc trăm năm lúc này lại cao thêm một hàng, giống có người cầm bút vẽ loạn trong một mảng thiên địa này.
Sau đó, pháp lực hắn hóa thành kim tướng, dẫn động khoảng sản trong núi vang ong ong...
Một đường tiến về phía nam, Phương Nguyên kéo theo biến hóa thiên tượng mà đến.
- Lúc trước ta vào Tuyết Nguyên, vốn là để tìm được Bất Động Kiếm Tâm, nhằm chịu tải biến hóa vô cùng của Huyền Hoàng Nhất Khí, kết thành Chí Tôn Nguyên Anh, nhưng cuối cùng, ta lại phát hiện kiếm tâm không cần kết thành, cũng tu ra một đạo tâm kiếm không có gì là không chém được, phương pháp kết anh trước kia không còn tác dụng, tâm kiếm xuất phát từ đạo tâm, bất kể là như thế nào, ta cũng coi như tìm được 'nhất' này của mình!
- Dùng đạo lý tu hành mà nói, một đạo tâm kiếm này cũng có thể giúp ta thành tựu Nguyên Anh!
- Chỉ là nếu dùng Bất Động Kiếm Tâm để kết anh, trở thành Chí Tôn Nguyên Anh, mà nếu tâm kiếm kết anh...
Trong biến hóa thiên tượng vô biên, Phương Nguyên phân ra một dòng thần niệm, vận chuyển Thiên Diễn Thuật để thôi diễn.
Qua một lúc, Phương Nguyên mở mắt, nhìn mây trôi nhanh chóng lui về phía sau ở chung quanh, dần dần có minh ngộ.
- Kiếm tâm có thể kết anh, tâm kiếm cũng có thể kết anh!
- Chỉ là phương pháp có chút khác nhau.
Hắn hít sâu một hơi, đạo lý rõ ràng mà sáng tỏ đã hiện lên trước mắt hắn, giống như một bức họa.