Chương 1169: Luyện thần hóa anh (2)
Kiếm tâm và tâm kiếm đã đi lên hai con đường kiếm đạo khác nhau.
Nhưng đại đạo gần nhau, kiếm lý tương thông, tâm kiếm hắn tu luyện ra cũng là 'nhất' đó.
Mà dùng lý niệm tu hành mà luận, kiếm tâm có thể giúp hắn kết anh, tâm kiếm cũng có thể giúp hắn kết anh, chỉ là phương pháp kết anh lại có chút khác nhau, chỉ có điều, những chi tiết tu hành này với học thức hiện tại của Phương Nguyên, cộng thêm Thiên Diễn Thuật của hắn, rất dễ dàng có thể tìm ra một con đường, cũng cũng có thể giúp hắn phá cảnh, cũng có thể khiến hắn thành tựu Chí Tôn Nguyên Anh...
- Nếu như thế, vậy thì không kéo dài nữa.
Trong lòng lẳng lặng lĩnh ngộ, hiểu rõ phương pháp tu hành, Phương Nguyên hít một hơi thật sâu.
- Vạn biến chi biến, ngưng luyện vi nhất!
Theo một tiếng hô khẽ, tay trái dùng ngón tay làm bút, ở trong không trung vẽ ra từng đạo phù văn kỳ dị mà phức tạp, tay phải lại bấm một đạo kiếm quyết, sau đó hai mắt trợn trừng, một thân pháp lực sôi sục, từ thiên linh cái bắn thẳng lên trời.
Một thân pháp lực đó vừa vào trong không trung, liền trình hiện ra biến hóa vô cùng.
Gặp gió hoá gió, gặp nước hóa nước, gặp núi nhập thổ, gặp mộc mà sinh, gặp kim mà thành kim...
Giống như một thân pháp lực này của hắn sắp dung nhập vào trong thiên địa, tiêu tán trong vô hình.
Loại trạng thái này giống như là tán công vậy.
Nếu có người thường ở đây, có thể cảm nhận được rất rõ ràng, tu vi hiện giờ của Phương Nguyên đang nhanh chóng biến mất, từ Kim Đan đỉnh phong, hạ xuống nhất trọng nhị trọng, sau đó lại rút về cảnh giới Trúc Cơ, tới cuối cùng, thậm chí biến thành cảnh giới Luyện Khí, mà khí tức đó vẫn đang không ngừng tán vào trong thiên địa, không ngờ khiến cho tới sau cùng trở thành giống như một phàm nhân, chỉ còn một khối nhục thân.
Thậm chí khối nhục thân đó, sinh cơ cũng không ngừng biến mất, càng lúc càng yếu.
Nhưng đến cuối cùng, Phương Nguyên đã xen vào giữa sinh tử, mi tâm hắn hơi nhíu lại.
Đột nhiên, một đạo kiếm quang bay lên, xoay quanh trên đỉnh đầu hắn.
Mà đến lúc này, những pháp lực đã tán vào trong thiên cũng bắt đầu điên cuồng tụ về.
Từng tia từng tia, từng dòng từng dòng.
Ngưng tụ chung quanh đạo kiếm quang đó, càng tụ càng nhiều.
Vì trước đây những kiếm quang này đều tán vào trong thiên địa, mà nay trở về, cũng giống như dẫn theo thiên địa trở về.
Khắp cả thiên địa đều lấy Phương Nguyên làm trung tâm, không ngừng xoay tròn.
- Thiên địa như lò lớn, luyện thần hóa anh cho ta!
Khi pháp lực chung quanh điên cuồng tụ về, dẫn động cả thiên địa, khiến cho chung quanh Phương Nguyên đã là một mảng thiên tượng cuồng bạo, tay trái Phương Nguyên phù chỉ, tay phải bấm quyết, chậm rãi tụ lại trước người, tới cuối cùng, nhẹ nhàng chạm vào nhau.
Ầm!
Động tác của hắn rất nhẹ, nhưng biến hóa lại rất lớn.
Khi hai ngón tay vừa tiếp xúc, trên thiên linh cái của hắn, bỗng nhiên có một đạo linh quang hiện lên.
Một cái bóng mờ mờ xuất hiện trong không trung, mặt mày quần áo đều giống hệt bộ dạng bình thường của Phương Nguyên.
Đây chính là thần hồn của Phương Nguyên.
Thần hồn lấy nhục thân làm chỗ ở, chỉ là một cỗ tử linh khí, nếu là phàm nhân, sau khi thần hồn lìa khỏi xác, gió thổi qua là tan, người tu hành khiến nhục thân lớn mạnh, tẩm bổ thần hồn, khiến cho thần hồn cường đại hơn xa phàm nhân, nhưng cũng không thể tự tiện rời xác, nếu không một khi ly khai nhục thân, bất kể là mưa gió lôi điện hay là quang ảnh ấm lạnh, đều có thể tạo thành một số thương tổn đáng sợ đối với thần hồn, khó có thể điều dưỡng lại.
Nhưng Nguyên Anh lại phải chuyên dùng thần hồn rời xác, tiếp nhận tôi luyện, tìm kiếm biến hóa.
Mà theo sự khác nhau của loại biến hóa này, Nguyên Anh cũng có phẩm cấp khác nhau.
Người kém nhất, Nguyên Anh như quỷ, sợ ánh sáng sợ lửa, thậm chí có thể bị huyết khí mãnh liệt bức tan, đây là Quỷ Anh.
Hạng người Quỷ Anh, tương tự như kiếm tu, Nguyên Anh cơ hồ không dám rời thể xác.
Cho dù rời khỏi xác, lực lượng cũng không đủ, thậm chí còn không cường đại bằng lúc ở nhục thân.
Tiếp theo, Nguyên Anh giống như linh thể trong truyền thuyết thế gian, có thể rời xác dạo chơi, nắm giữ lực lượng cường đại, cũng không bị ánh sáng và binh đao tầm thường gây thương tích, lại càng không e ngại khí huyết của con người, thủ đoạn giữ mạng cũng mạnh hơn nhiều, còn có thể thi triển thần thông, chỉ là sau khi Nguyên Anh rời xác, thần thông thi triển ra lại không khác biệt lắm với khi Nguyên Anh ở trong nhục thân, thực lực đề thăng cũng hữu hạn, bởi vậy chỉ có thể coi là Linh Anh.
Mà trên Linh Anh chính là Thần Anh.
Người tu thành loại Nguyên Anh này, đã có thể một niệm du hành khắp nơi, tung hoành trong thiên địa, giống như thần minh.
Có thể nói, thế gian người tu hành vô số, đại bộ phận đều là Linh Anh, một bộ phận nhỏ là Thần Anh, mà Quỷ Anh lại là một loại tồn tại cực kỳ hiếm thấy, chỉ có một số người thiên tư không đủ, thọ nguyên sắp hết, không cam lòng cứ vậy mà thân tử đạo tiêu, muốn có thêm chút thọ nguyên ít tới đáng thương mới thử tu luyện thành Quỷ Anh, mà Nguyên Anh bực này, có cũng như không, cho nên cũng bị người ta coi là Ngụy Anh.
Cảnh giới Thần Anh, trong tu sĩ Nguyên Anh mới có thể được coi là cao thủ thiên kiêu.
Thần Anh tất nhiên vẫn không phải là mạnh nhất.
Mạnh nhất chính là Chí Tôn Nguyên Anh, còn được gọi là Tiên Anh!
Thành công tu luyện ra Nguyên Anh gần như là bất tử bất diệt, trên có thể lên chín tầng trời, dưới có thể xuống Hoàng Tuyền địa phủ, rời khỏi thân xác chu du mười vạn dặm, trong một ý niệm thần thông bay ra.