Chương 1205: Nam Hải Long Tích (2)
Nói trắng ra cũng rất đơn giản, đại đa số đều theo lệ cũ, chỉ điều chỉnh một số chi tiết nhỏ, mỗi loại an bài, ngoài mặt nhìn thì đều bình thường không gì lạ, có điều lại rất vững trãi.
Mà theo đại hội trôi qua từng ngày, vấn đề mới được đề xuất càng lúc càng ít, cho tới ngày cuối cùng của đại hội, mới có một vị trưởng lão Tiên Minh cảm thấy thời cơ đã tới, liền đứng lên, trầm giọng hỏi ra một vấn đề.
Nghe thấy những lời này, trong lòng các tu sĩ đều trầm xuống, cúi đầu không nói gì.
Độ Kiếp Đại Kỳ chính là một đạo tiên chỉ quan trọng nhất của Thiên Nguyên, ý nghĩa tượng trưng phi phàm.
Đại kỳ xuất hiện, giống như chiếu lệnh thiên hạ, lập tức tiến vào trạng thái ngự kiếp, tu sĩ từ Kim Đan trở lên, trừ sự đặc biệt cho phép của Tiên Minh ra, còn lại đều phải chạy tới Ma Biên, tu sĩ từ Kim Đan trở xuống cũng phải dưới sự kêu gọi của Tiên Minh tụ lại ở chung quanh Ma Tức Hồ, đề phòng có biến, mà quyền lực của Tiên Minh cũng sẽ sau khi đại kỳ này được tế ra mà đạt tới đỉnh cao chưa từng có, nếu có người không tuân, người trong thiên hạ thảo phạt.
Sự ước thúc của đại kỳ này được viết lại trong minh ước thượng cổ, dù là ai cũng phải tuân theo!
- Tuy Nam Hải Hồng Quang đã xuất hiện, nhưng dường như vẫn chưa tới lúc tế ra đại kỳ mà?
Có người trầm mặc rất lâu, mới thấp giọng mở miệng:
- Đại kỳ phất lên, thiên hạ sẽ loạn, nếu không thể tập trung lực lượng thiên hạ này, như vậy kết quả tế ra đại kỳ sẽ chỉ là đại loạn mà không ai muốn nhìn thấy, khi đại kiếp thực sự xuất hiện sẽ rất phiền!
Có người khác nói:
- Nhưng Nam Hải Hồng Quang vừa hiện, đại kiếp đã không xa!
Có người suy nghĩ một lúc, nói:
- Thiên Nguyên hiện giờ kỳ thật vẫn chưa chuẩn bị tốt!
Thương nghị như vậy, liền có người đưa ra một ý kiến:
- Việc cấp bách không phải là tế ra đại kỳ, mà là làm chậm đại kiếp!
Nhắc tới vấn đề này, tâm tình của các tu sĩ lập tức trở nên trầm trọng.
Có người cười lạnh nói:
- Kỳ thật có làm chậm đại kiếp tới mấy cũng vô dụng, không nói đến phương pháp làm chậm đại kiếp có thực sự hữu dụng hay không, cho dù hữu dụng, làm chậm mấy năm thì được gì? Ài, nghĩ kỹ mà xem, trước đây chúng ta nhất trí cho rằng làm chậm đại kiếp là hữu dụng, là để bồi dưỡng ra nhiều lực lượng hơn, nhưng tiểu bối Nguyên Anh Côn Luân Sơn mấy năm nay bồi dưỡng ra đã làm hao hết tất cả tiềm lực của giới tu hành hiện giờ, cho dù chậm lại mấy năm, chẳng lẽ có thể hy vọng trong đám tiểu bối này sẽ xuất hiện một đám cao thủ à?
- Cho dù là đám tiểu bối này cũng cần thời gian để trưởng thành!
Có người khác nói:
- Ta cũng biết trong lòng chư vị rốt cuộc có không lòng tin đối với làm chậm đại kiếp, không muốn làm nhiều chuyện vô ích như vậy, nhưng Nam Hải Hồng Quang chậm hơn mười năm so với dự tính của chúng ta liền đã chứng tỏ, phương pháp lúc trước là hữu dụng!
Trong đại điện, lập tức có người nói:
- Nhưng trong thôi diễn của Dịch Lâu các ngươi, hồng quang này hẳn là nên tới chậm trăm năm mới đúng!
Có người thở dài một tiếng, nói:
- Nếu theo thôi diễn lúc ban đầu của Dịch Lâu chúng ta, làm những chuyện đó, hồng quang này quả thật nên tới muộn hơn, nhưng trong đây hẳn là có nguyên do Hắc Ám Chi Chủ vẫn đang mưu đồ, cũng có nguyên do là một số kế hoạch thất bại, nhưng nhìn từ chỉnh thể, những phương pháp này vẫn có tác dụng, mấy kiếp nguyên trước đây, cũng có người chứng minh cách làm này hữu dụng!
Các tu sĩ trong điện, bất kể có cao ngạo tới đâu, vẫn phải có chút kính trọng đối với Dịch Lâu.
Thấy trong Dịch Lâuđã có người lên tiếng, các tu sĩ đều trầm mặc một lúc mới có người trầm ngâm mở miệng:
- Nếu chỉ làm chậm đại kiếp mấy năm, thực sự là vô ích với đại sự, không biết Dịch Lâu đối với chuyện này đã có kế hoạch xác thực hơn chưa?
Người trong Dịch Lâu nói:
- Việc Nam Hải nếu thành, có thể làm chậm đại kiếp hai mươi năm trở lên!
Các tu sĩ nghe thấy những lời này, đều cả kinh:
- Nam Hải?
Mà trong thiên điện, Lạc Phi Linh bên cạnh Phương Nguyên nghe thấy câu này, trên mặt cũng bỗng nhiên xuất hiện vẻ kích động.
- Sự kiện Nam Hải, bọn họ là đang ám chỉ cái gì?
Phương Nguyên lưu ý đến biến hóa sắc mặt của Lạc Phi Linh, biết nàng ta tất nhiên biết gì đó, liền thấp giọng hỏi.
Lạc Phi Linh nghĩ nghĩ, nói khẽ:
- Bọn họ chắc là nói về Nam Hải Long Tích, Phương Nguyên sư huynh, ta cũng không biết nhiều lắm về Nam Hải Long Tích, nhưng ta biết chuyện này vô cùng trọng yếu, ngươi phải đáp ứng ta, nếu thực sự phải làm chuyện này, như vậy ngươi nhất định phải giúp chúng ta làm thành, chuyện này đối với Nam Hải chúng ta, thậm chí đối với người thiên hạ này đều thật sự quá quan trọng!
Phương Nguyên nghe vậy, sắc mặt cũng trở nên ngưng trọng, gật đầu.
Đối với cái tên Nam Hải Long Tích, hắn nhỡ kỹ lại, dường như cũng từng thấy trong điển tịch nào đó, tựa hồ là di tích lưu lại sau khi Long tộcbị chôn diệt ở thời kì thái cổ, vẫn luôn là một trong những địa điểm thần bí nhất trong truyền thuyết thế gian, chỉ có thể nhìn thấy manh mối trong điển tịch cổ xưa nhất, mà đối với miêu tả của nó cũng là các loại huyền bí, không có định luận, có người nói bên trong có tạo hóa vô cùng, cũng có người nói bên trong là một mảng tuyệt địa, người vào tấc chết, chỉ là cách nói tuy nhiều, lại không có thấy có ai chính mắt nhìn thấy, rất khó phân biệt thật giả.
Lúc này cũng khó có thể hiểu được, những đại nhân vật này vì sao lại nhắc tới chuyện này vào thời điểm mấu chốt nhất?