Chương 1206: Cơ hội Hóa Thần (1)
Thái cổ Long tộc đó đã sớm bị chôn diệt mười vạn tám ngàn năm rồi mà?
Lúc này lại có liên quan gì tới Thiên Nguyên sắp có hàng lâm hàng lâm?
Trong lòng cố nén nghi ngờ.
Nếu việc này có lợi cho cả Nam Hải và thiên hạ, vậy thì cứ tận một phần sức là được.
Dù sao, làm chậm đại kiếp hai mươi năm, đối với bản thân mình cũng có lợi ích, ít nhất thì có thời gian thành hôn...
Chỉ là vấn đề duy nhất hiện giờ mình nên lo lắng là phải tìm ai đến Nam Hải cầu hôn cho mình thì mới đủ tư cách, sau đó lúc đính hôn, mình nên lấy ra bao nhiêu lễ hỏi mới được...
... Dù sao mình cũng là người hơn bốn mươi tuổi rồi!
Mà lúc này, trong chủ điện, nghe người Dịch Lâu nhắc tới sự kiện đó, lập tức rơi vào một mảng trầm mặc, ngay cả người đứng đầu các thánh địa lúc này cũng không tùy ý mở miệng, giống như một khi lên tiếng sẽ phải gánh vác nhân quả vô hình này, qua một lúc, vẫn là thanh âm già nua của một bà lão cất lên, Phương Nguyên biết, đó chính là người đứng đầu Nam Hải, lão tổ tông của Lạc Phi Linh.
Bà ta trầm giọng nói:
- Trước khi Hồng Thiên Hội bắt đầu, lão thân đã nói chuyện với chư vị trưởng lão của Dịch Lâu, mà nay đại kiếp buông xuống, Thiên Nguyên ở thế yếu, nếu muốn có thêm nắm chắc vượt qua đại kiếp, vậy quả thật là cần thêm thời gian để chuẩn bị, chỉ cần các môn các phái không bo bo giữ mình, như vậy trong mấy chục năm ngắn ngủi, Thiên Nguyên có thể sẽ có thêm một đám tiểu bối trưởng thành, sao lại không có tác dụng đối với ngự kiếp?
- Chỉ là phương pháp bình thường, lúc này dùng lại vô dụng, quả thực giống như Ngô đạo hữu lúc trước đã nói, cho dù làm chậm một năm nửa năm, cũng là vô ích đối với đại thế, bởi vậy, nếu thực sự muốn làm chậm đại kiếp, vậy chỉ có dùng phương pháp này...
Có người lúc này lên tiếng:
- Phương pháp Nam Hải Lão Tổ nói quả thật là chỉ Long Tích à?
Lão tổ tông Vong Tình Đảo nghe vậy, thanh âm giận dữ, uy nghiêm nói:
- Không phải nói Long Tích thì ngươi hy vọng là nói cái gì?
Người đó nghe vậy, im lặng không nói, không muốn chạm vào nọc của bà ta.
Lại qua một lúc, mới có người trầm ngâm mở miệng, nói:
- Nếu muốn vào Long Tích, e là lại có không ít người phải gánh chịu phiêu lưu cực lớn, tuy làm thành quả thật tranh thủ được mấy chục năm thời gian để thở cho Thiên Nguyên, cho thiên hạ này, nhưng nếu thất bại, chỉ sợ không chỉ đại kiếp sẽ tiến tới rất nhanh, chúng ta cũng sẽ vào lúc đại kiếp hàng lâm mà tổn thất một lực lượng.
- Làm gì mà không có mạo hiểm?
Có người nói:
- Lão phu cũng từng nói chuyện với Cố tiên sinh của Dịch Lâu, nếu lúc này đại kiếp đã hàng lâm, vì một trường hạo kiếp ngàn năm trước, Thiên Nguyên chúng ta rơi vào thế yếu, khả năng có thể bình yên vượt qua đại kiếp e là chỉ có ba thành, có điều, nếu chuyện Long Tích có thể thành, có thêm hai mươi năm để chuẩn bị, như vậy khả năng chúng ta vượt qua đại kiếp có lẽ có thể đạt tới năm thành trở lên!
Nghe hắn nói vậy, lại có tiếng cười khổ vang lên, có người nói:
- Hai mươi năm ngắn ngủi, có thể đề thăng thành khả năng vượt qua đại kiếp hay không, khó ai nói chắc được, có điều theo tình thế hiện giờ cho thấy, quả thật là có thêm thời gian chuẩn bị thì có thêm mấy phần nắm chắc vượt qua đại kiếp, chỉ là, Long Tích hung hiểm như vậy, vẫn phải nghĩ kỹ xem nên để ai đi.
Trong chủ điện, các tu sĩ nghe vậy, lại vang lên những tiếng thì thầm khe khẽ.
Tuy trong đây cũng có một số thanh âm phản đối, nhưng từ thái độ ngầm đồng ý của người đứng đầu các đại thánh địa, cùng với một số người tay nắm đại quyền cho thấy, trên chỉnh thể mọi người đều đã tán thành chuyện tới Long Tích, cụ thể là ở chỗ nên làm như thế nào.
Một lão giả của Tiên Minh nói:
- Nếu chư vị đều đã đồng ý, như vậy chuyến đi tới Long Tích này cứ quyết định như vậy, chỉ là Long Tích hung hiểm, việc này lại khó thành, chi bằng chọn mấy người mới được, để tránh người tu hành khí cơ quá mạnh, kinh động Long Miên đang ngủ, chúng ta và chư vị tiên sinh của Dịch Lâu đã thôi diễn, vẫn không thể để tu sĩ Hóa Thần đi vào, nếu không long hồn mà tỉnh, trời sụp đất nứt, đại thế sẽ mất, nhân tuyển chuyến này vẫn phải lựa chọn từ trong chư vị tiểu bối, không biết chư vị có nhân tuyển thích hợp không?
Trong Chủ điện lại hơi im lặng, liền có người nói:
- Lần này Côn Luân Sơn dẫn nhiều tiểu bối tới dự thính như vậy, chính là để chuẩn bị cho chuyện này, lão phu cũng không có ý kiến, chỉ không biết Tiên Minh đã tính toán chưa, lần này vào Long Tích sẽ lấy bao nhiêu bao nhiêu người?
Lão giả của Tiên Minh nói:
- Để thỏa đáng, sẽ dùng người của ba đội vào Long Tích, mỗi đội hai mươi người là nhiều nhất!
Các tu sĩ trong đại điện nghe vậy lại tính toán một phen, giống như đang thôi diễn gì đó.
Nhất thời lặng im, không ai lên tiếng, giống như đang tránh né.
Tuy Tiên Minh nói muốn bọn họ đề cử nhân tuyển, nhưng loại chuyện này hung hiểm như vậy, ai dám đẩy người thân của mình vào đống lửa?
Nếu đề cử người nhà khác thì càng tệ hơn, đây là muốn cùng kết thù với người ta.
Tiên Minh dường như đã sớm đoán được là sẽ như vậy, thấy trong đại điện trầm mặc hồi lâu, liền có một lão giả đứng lên, chính là Thái Hư tiên sinh, hắn thở dài:
- Chuyện này thực sự rất hung hiểm, những tiểu bối này gánh vác trọng trách lớn, tất nhiên Tiên Minh cũng không thể không ban thưởng, chúng ta đã thương lượng rồi, nếu việc này có thể thành, những tiểu bối này đều được thưởng mười vạn công đức, nhận Tử Tô Tiên Y, nắm Cổ Thiên Trường Kiếm, dùng danh hiệu tiên tướng trung phẩm tuần tra thiên hạ, mà nếu trước khi đại kiếp thế, nếu tứ đại bí cảnh có thể mở ra, cũng sẽ cho phép những tiểu bối này vào trước!