Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1207 - Chương 1207: Cơ Hội Hóa Thần (2)

Chương 1207: Cơ hội Hóa Thần (2)
- Tứ đại bí cảnh?

Các tu sĩ trong sân lúc ban đầu nghe Thái Hư tiên sinh nói tới Tử Tô Tiên Y, Cổ Thiên Trường Kiếm, thậm chí là danh hiệu tiên tướng trung phẩm, tuy đều mặt mày tươi cười, lại không quá để ý, nhưng sau khi nghe thấy tứ đại bí cảnh, lại đột nhiên đều trở nên kích động, thậm chí có người vỗ bàn đứng lên, quát khẽ:

- Tứ đại bí cảnh còn có cơ hội mở ra à?

Thái Hư tiên sinh chậm rãi gật đầu, một lúc sau mới nói:

- Phi Huyền Đại Thánh trong mấy chục năm qua vẫn đang nghiên cứu bí mật của tứ đại bí cảnh, cảm thấy tứ đại bí cảnh này từ lúc đóng lại ngàn năm trước, vốn nên phải hai ba ngàn năm mới có khả năng mở ra, nhưng hắn và Dịch Lâu Thánh Nhân thôi diễn ra ba mươi sáu đạo đại trận, tiếp dẫn lực lượng thiên địa, lại có hi vọng trong mười năm mở ra tứ đại bí cảnh!

Có người cả kinh tới nói năng còn không lưu loát:

- Thế chẳng phải là nói, trong mười năm có cơ hội lại xuất hiện một tốp... Hóa Thần?

Thái Hư tiên sinh chỉ gật đầu, không nói gì.

Nhưng mọi người lại vô cùng khiếp sợ, ngơ ngác nhìn nhau, trong ánh mắt đều xuất hiện biến hóa kịch liệt.

Vị gia chủ thế gia lúc trước từng mượn cơ hội làm khó dễ, lên án công khai Tiên Minh lại hối hận tới sắc mặt tái mét.

Qua một lúc, chợt có người trầm giọng nói khẽ:

- Long Tích hung hiểm, pháp tắc hỗn loạn, thiên địa đảo ngược, người bình thường tới cũng không giúp không gì, phải là hạng có thực lực hơn người, tài trí song toàn mới được, Tôn Khởi Điếm, Đạo Tử của Tôn gia ta ba mươi năm trước đã thành tựu Chí Tôn Nguyên Anh, từng ma luyện ở Ma Biên, lập hạ công đức to lớn, bất kể tu vi hay là tính tình đều là số một, có thể vào Nam Hải Long Tích!

Hắn còn chưa nói xong, lại có người nói:

- Nam Hải Long Tích chỉ sợ không chỉ tu vi đủ là được, các loại nhân quả phức tạp lại há có thể một kiếm trảm hết, Ban Phi Diên, đại đệ tử chân truyền của Tiên Cơ Môn ta tuy chỉ là Linh Anh, cũng đã là Đại Trận Sư lục văn, có thể nói là đệ nhất nhân trận đạo trong tiểu bối, tới Long Tích vừa hay có công dụng, vì kế thiên hạ, nguyện để hắn mạo hiểm vào Long Tích!

- Đạo Tử tộc ta giỏi đan đạo, nên vào Long Tích để phát huy sở học!

- Thánh Nữ giáo ta, vạn binh đạo đã bước vào hóa cảnh, ở trong hoàn cảnh hung hiểm như Long Tích mới dễ phát huy thực lực!

...

Trong nhất thời đại điện loạn cả lên, không biết bao nhiêu người đều lên tiếng, cãi nhau không ngừng.

Người Tiên Minh chờ những người này cãi một hồi, mới cười nói:

- Chư vị nói đều có đạo lý, chỉ là chuyến đi Long Tích trọng yếu như vậy, lại không phải là một câu một lời, có thể cãi ra định luận, trong Tiên Minh ta có người căn cứ vào nhu cầu chuyến đi Long Tích lần này định ra một phần danh sách, trong đề cử của chư vị đã có người ở trong danh sách này, có người thì chưa lọt vào danh sách, chư vị cũng không cần phải cãi nhau, chỉ cần xem qua danh sách, nếu có ý kiến gì thì đề xuất...

Trên chủ điện dán ra danh sách, trong điện lập tức im lặng hơn nhiều.

Qua một lúc, mới có người thấp giọng khen ngợi:

- Những tiểu bối này ai cũng có sở trường riêng, quả thật là thích hợp với chuyến đi Long Tích lần này!

Nhưng cũng có người tỏ vẻ bất mãn:

- Tiểu nhi của Tuyên gia không ngờ được chọn, vì sao Đạo Tử tộc ta lại không nằm trong danh sách này?

Từng danh sách được dán ra, hoặc nhiều hoặc ít đều có chút tranh luận, có điều Tiên Minh giải thích thì giải thích, phân trần thì phân trần, cũng đại thể xác định được, sau đó các tu sĩ ngơ ngác nhìn nhau, bởi vì bọn họ đều nhìn ra, trên danh sách này lại chỉ có ba mươi người, so sánh với ba mươi sáu người như lúc trước Tiên Minh nói thì còn thiếu sáu người, không biết là ai.

Thái Hư tiên sinh nói:

- Những người trước chỉ được lựa chọn ở Côn Luân Sơn, bởi vậy còn thiếu sáu vị, chư vị có thể đề cử!

Mỗi người đều biết tầm quan trọng của sáu danh ngạch còn trống này, lập tức đều thấp giọng nghị luận, có người đề cử Đạo Tử nhà mình, cũng có người quả thật dựa theo tình huống thực tế, đề cử vãn bối mình quen thuộc, mỗi khi nhắc tới tên một người đều không thể thiếu một phen nghị luận.

- Tiểu nha đầu của Yến gia á?

- Ồ, nàng nàycũng được, nghe nói nàng ta vẫn đang tu hành ở Dịch Lâu, cũng nên xuất thế rồi...

- Công tử của Trang gia?

- Người này không được, lúc tôi luyện ở Ma Biên gặp phải hung hiểm lại sợ hãi bỏ chạy, phẩm tính không tốt...

- ...

Sau khi một phen lựa chọn, chợt nghe có một người mở miệng mở miệng:

- Các ngươi cảm thấy vị lục đạo khôi thủ Phương Nguyên thế nào?

Nhắc tới cái tên này, mọi người trong sân lập tức trầm mặc.

Hồng Thiên Hội này còn chưa bắt đầu đã vì Phương Nguyên mà xuất hiện một phen cố sự, các tu sĩ tất nhiên có ấn tượng với hắn, nhất là ở Tuyết Nguyên, Phương Nguyên gây ra tai họa không nhỏ, tình cảnh càng phức tạp hơn, lúc này, tất nhiên không ai sẽ tiện nhắc tới tên của hắn, nhưng cũng không biết vì sao, ngay khi có người nhắc tới cái tên này, lại không có bất kỳ phản bác gì.

Cho dù là những thế gia đạo thống đó nghe thấy cái tên này cũng chỉ bảo trì trầm mặc, không có một ai tùy tiện lên tiếng.

Trong điện yên lặng mấy giây, lão giả của Tiên Minh kia liền cười ha ha, nói:

- Không ai phản đối, vậy thì viết lên đi!

Trong thiên điện, các tu sĩ lúc này cũng đều nhìn về phía Phương Nguyên.
Bình Luận (0)
Comment