Chương 1218: Bí cảnh Long tộc (1)
- Nếu đã vậy thì đừng dong dài nữa, đi thôi!
Vương Trụ không nhiều lời, giơ tay lên tế ra một khối ngọc phiến màu đồng cổ, bồng bềnh trên ao.
Hai người Tần Loạn Ngô, Huyền Tông Cửu Đạo Thánh Nữ ở bên cạnh cũng đều tự tế ra một ngọc phiến tương tự, ba tấm ngọc phiến vừa hay khớp với nhau, hợp thành một khối ngọc quyết hoàn hảo, dưới sự thôi động pháp lực của ba người bọn họ, bắt đầu chậm rãi xoay tròn, dần dần có bích quang mỏng manh từ trên ngọc quyết tỏa ra, hơn nữa càng lúc càng sáng, bên trong dường như có long ảnh du động.
Theo ngọc quyết càng xoay càng nhanh, trong ao đen xì phía dưới, không ngờ có nước biển bắt đầu xoay tròn theo, đến cuối cùng, đáy ao đen thui đó không ngờ có quang mang nhu hòa tỏa ra, giống như một vòng xoáy cực lớn, không ngừng xoay tròn.
Thấy thông đạo đã mở, Vương Trụ liền trầm giọng nói:
- Đi thôi!
Phương Nguyên ngưng thần, chuẩn bị bước vào trong thông đạo, cũng đúng lúc này, cảm thấy một bàn tay nhỏ bé mềm mại nắm lấy tay mình.
Quay đầu, thấy Lạc Phi Linh đang nhìn thông đạo, sắc mặt phức tạp.
- Đừng sợ!
Phương Nguyên thấp giọng nói:
- Chúng ta cùng nhau đi vào!
Lạc Phi Linh quay đầu nhìn Phương Nguyên, cười nói:
- Phương Nguyên sư huynh, ta có chút vui vẻ!
Sau khi nhảy vào vòng xoáy, vốn là xuống phía dưới, nhưng lại khiến cho người ta cảm thấy giống như đang từ từ bay lên, Phương Nguyên và Lạc Phi Linh dắt tay nhau, cảm thấy chìm nổi hồi lâu trong vòng xoáy, đến cuối cùng, lại đột nhiên cả người nhẹ bẫng, đã không còn áp lực đáy biển đáng sợ và mạch nước ngầm mãnh liệt lúc trước, mà giống như đột nhiên từ thế giới đáy biển lên tới trong không trung.
Khi mở mắt, hai người đều cảm thấy trước mắt sáng rực, lúc trước bọn họ vẫn đang ở đáy biển, nhưng lúc này, lại phát hiện mình từ trong một hồ nước cực lớn nhảy, đang ở trong không trung, đứng trong một thế giới tươi đẹp vô tận.
Thế giới này xa vô tận, khắp nơi đều là núi xanh nước biếc, quả thực giống như một bức tranh thuỷ mặc sinh động, xa gần có thể thấy được dòng suối, đá trắng, núi cao hiểm trở, trong trời cao, gió mát vi vu, núi rừng xa xa, gió xanh nắng ấm, lá cây rì rào.
- Nơi này... Chính là Long Tích chân chính à?
Phương Nguyên thấy mà rất vui vẻ thoải mái, không ngờ lại là cảnh trí tươi đẹp cỡ này, quả thực giống như trong mộng vậy.
Hắn ở Thiên Lai Thành Kim gia cũng từng vào bí cảnh thế này, rõ ràng không khác lắm với nơi này, đều là một phương tiểu thế giới, chỉ là hai bên cách nhau quá xa, bí cảnh của Kim gia có thể cảm thấy rõ ràng là khác với thế giới ngoại giới, mà một phương Long Tích này lại căn bản hoàn toàn không khác gì thế giới bên ngoài, thậm chí có thể ở trên trời nhìn thấy ánh mặt trời, chỉ không biết là thật hay giả.
- Trời ạ, bút tích của thái cổ Long tộc cũng quá lớn rồi, đây là khai sáng một thế giới mới à?
Sau lưng bọn họ, trong hồ nước sương trắng mờ mịt, Tống Long Chúc cũng nhảy ra, có chút trố mắt đứng nhìn, sau đó lại vỗ vỗ vai Hậu Quỷ Nhi, nói:
- Lão huynh, ngươi nhát gan ôm đùi ta thì cũng thôi, nhưng hiện tại có thể buông ra không?
- Ờ!
Hậu Quỷ Nhi bắt đầu từ lúc nhảy vào vòng xoáy, vẫn một mực ôm đùi hắn thành thật lên tiếng, sau đó vô cùng chờ mong quay đầu nhìn vào trong hồ nước, quả nhiên trong hồ nước, bọt nước tản ra, Huyền Thiên Cửu Đạo Thánh Nữ dáng người điệu từ trong hồ nước nhảy, đầu cúi thấp, mắt Hậu Quỷ Nhi lập tức trợn lên, thuận theo thân thể của nàng ta chằm chằm nhìn xuống.
Phương Nguyên vô tình xoay người lại thấy vậy, bất đắc dĩ ôm trán.
Vị này chính là Thánh Nữ của Huyền Thiên Cửu Đạo, địa vị không thua gì Trung Châu Tứ Tiểu Thánh, vị Hậu Quỷ Nhi sư huynh này không ngờ cũng dám nhìn?
Có điều cũng may, Huyền Thiên Cửu Đạo Thánh Nữ mặc tiên bào, mặc dù từ trong hồ đi ra, lại không dính chút nước nào, tất nhiên cũng không có cảnh tượng mãnh liệt Hậu Quỷ Nhi chờ mong, trên mặt Hậu Quỷ Nhi không nhịn được lộ ra chút thất vọng, Phương Nguyên lại thở phào cho hắn.
So sánh với Huyền Thiên Cửu Đạo Thánh Nữ, hay là cứ để hắn tiếp tục nhìn Hứa Ngọc Nhân còn tốt hơn.
...
Ba đội nhân mã lục tục từ trong hồ nước nhảy ra, đều đang quan sát cảnh vật chung quanh, không nhịn được mà tấm tắc lấy làm lạ.
Trước khi đến bọn họ đã xem qua một số điển tịch, biết Long Tích chân chính này bản thân chính là một bí cảnh, khác với Long Cung bên ngoài, chính là động phủ mà các đại năng Long tộc thời thái cổ tu luyện, nhưng dù là bọn họ đã chuẩn bị tâm lý đầy đủ, lúc này vừa nhìn một cái, vẫn cảm thấy kinh ngạc không thôi, nguyên nhân không ngoài gì khác, một phương thế giới này quá rộng lớn, cũng quá xa xôi.
Tiểu thế giới không khác gì đại thế giới bên ngoài, còn có thể gọi là tiểu thế giới à?
Có người vào thế giới này, liền theo bản năng hít một hơi thật sâu, lập tức cảm thấy lỗ chân lông toàn thân đều giãn ra, linh khí dư thừa chung quanh ùa vào trong cơ thể, giống như tắm trong nước ấm, sắc mặt cũng thay đổi:
- Trời ạ, linh khí nơi này cũng quá dồi dào rồi, so với bí cảnh đứng đầu của gia tộc bọn ta thì mạnh hơn vô số lần, nếu tu hành ở đây, tu vi không phải ngày đi ngàn dặm à?
- Một phương bí cảnh này nhất định có vô số linh chu bảo dược, thậm chí là thần dược tiên dược, chỉ không biết chúng ta có thể gặp được hay không?
- Nói rất đúng, nói không chừng còn có thể có di bảo Long tộc lưu lại, cho dù không tìm thấy những tiên bảo có thể dùng, nhưng trong truyền thuyết Long tộc thích kim bảo nhất, trong bí cảnh này nhất định sẽ có tiên tàng mà bọn họ chuyển vào từ thời thái cổ!