Chương 1234: Đội trưởng mới tấn thăng (2)
Theo lý thuyết, lúc này có lợi nhất đối với Phương Nguyên nên là tiếp tục tiến về phía trước, chứng minh suy đoán của mình, cũng để tìm được lý do cho chuyện đoạt quyền của vì hắn.
Nhưng nếu làm như vậy lại rất mạo hiểm.
Nhưng mấu chốt là ở chỗ, nếu lại lựa chọn một địa vực khác để trắc lượng linh mạch, thời gian lại rất gấp gáp.
Hiện giờ khu vực thứ ba mà bọn họ đang đến là lúc tuyển chọn hai nơi trước đã định ra, nếu phải lựa chọn lại, vậy dựa theo đặc điểm địa vực của hai nơi trước mà chọn lại một nơi thích hợp, không ai biết sẽ cần tiêu phí bao nhiêu thời gian.
Phương Nguyên nghe Ban Phi Diên hỏi vậy, thậm chí nhìn ra ý sâu xa ở đáy mắt bọn họ, trên mặt lại bất động thanh sắc, ngẩng đầu nhìn về phía trước, chỉ thấy sơn cốc xa xa, non xanh nước biếc, phong cảnh tú lệ không nói nên lời, nhưng lọt vào trong mắt hắn lại cảm thấy vô cùng bất an, nhất là vẻ hoảng sợ trên mặt Hậu Quỷ Nhi vẫn chưa vơi đi, càng khiến hắn cảm thấy trong lòng có chút không chắc chắn.
Hậu Quỷ Nhi không chỉ là nhát gan, hắn cũng có sức phán đoán của mình, nếu hắn cảm thấy người bên cạnh mình đủ sức ứng phó hung hiểm phía trước, sẽ không biểu hiện ra vẻ thất sắc như vậy, giống như lúc trước khi bị đám di chủng đó vây công, nhưng hiện giờ, hắn vẫn bất an như vậy, chỉ có thể chứng minh, hắn cho rằng hung hiểm phía trước là vô cùng đáng sợ, căn bản không thể ứng đối.
Bởi vậy hơi trầm ngâm một thoáng, hắn liền đưa ra quyết định.
Ngẩng đầu lên, trầm giọng nói:
- Không cần nói nhiều, đổi địa phương khác trắc lượng lại!
Các tu sĩ nghe vậy, sắc mặt đều khác nhau, nhưng lúc này cũng không nói nhiều.
Dù sao Phương Nguyên cũng là đội trưởng, tất nhiên phải nghe hắn.
...
Tuy Ban Phi Diên chưa chắc đã tán thành Phương Nguyên, nhưng vẫn giữ phong độ mà một Trận Sư nên có.
Ở lĩnh vực mà hắn am hiểu nhất, lời nên nói đã nói rồi, thậm chí biểu hiện cũng vô cùng kiêu ngạo, nhưng khi nên dùng quyền đầu để chỗ nói chuyện, vậy lại rất ngoan ngoãn, nếu Phương Nguyên hiện giờ đã đoạt vị trí đội trưởng, như vậy hắn sẽ tận hết trách nhiệm dưới sự chỉ huy của Phương Nguyên, cũng giống như Phương Nguyên, ở trong không trung tra xét, phỏng đoán, cũng chỉ mất một ngày liền tìm được một khu vực khác.
Cách nơi này cũng không xa, các tu sĩ rất nhanh liền chạy tới, dụng tâm trắc lượng.
Phương Nguyên xử sự khác với Vương Trụ, nếu đoạt được vị trí đội trưởng, vậy thì cũng tiện an bài, trong khoảng thời gian ngắn đã thiết lập một trận tuần hoàn tám mặt, phòng thủ các vực xung quanh, bảo vệ người phụ trách trắc lượng ở giữa, an bài xảo diệu như vậy, bất kể là có hung hiểm từ trên trời hay dưới đất, hay từ bốn phương tám hướng đều có thể phòng thủ đúng lúc, mọi người cũng có thể cứu viện cho nhau.
Từ đạo trận thế này cho thấy, hắn làm việc tinh tế hơn Vương Trụ nhiều.
Các tu sĩ chỉ coi hắn là cố ý biểu hiện mình mạnh hơn Vương Trụ, cũng không nghĩ nhiều.
Lại không biết, Phương Nguyên lúc này thực sự rất lo lắng sẽ có hung hiểm kéo tới, hắn không biết nguy hiểm trước đó Hậu Quỷ Nhi cảm nhận được và manh mối mình phát hiện rốt cuộc đại biểu cho hung hiểm gì, nhưng khẳng định không phải là di chủng Long Tích bình thường.
Dù sao, những dị chủng này có cường đại tới mấy, linh tính cũng có hạn, chúng đã thích nghi với hoàn cảnh thiên địa trong Long Tích, sẽ không tùy tiện đi đụng vào tàn trận trong Long Tích, mà từ sự thay đổi của tàn trận cho thấy, rõ ràng có quy củ của mình, có mục đích của mình, nói không chừng chính là sinh linh có thần trí cực cao nào đó thay đổi, những sinh linh này nếu là cố ý thay đổi tàn trận, chờ bọn họ tự chui đầu vào lưới, như vậy cũng không phải không có khả năng sẽ lại tìm được vị trí hiện tại của bọn họ.
Phương Nguyên Hiện giờ chính là đang cẩn thận ứng phó hung hiểm có khả năng xuất hiện.
Có điều cũng may, ở khu vực này của bọn họ, dùng thời gian một ngày rưỡi, cuối cùng cũng trắc lượng xong tất cả kết quả, sau đó gom lại, hiện giờ cách ước định bảy ngày bọn họ lúc trước đưa ra chỉ còn lại khoảng nửa ngày.
Mà cho tới khi đưa ra kết quả này, bọn họ vẫn không gặp phải hung hiểm gì, thậm chí ngay cả di chủng cũng không thấy.
Trong lòng các tu sĩ đều thở phào, chuẩn bị đi hội hợp với hai đội khác.
Sắc mặt Phương Nguyên vẫn như thường, trong lòng lại không khỏi có chút nghi ngờ.
Nếu có hung hiểm tới, đương nhiên sẽ ảnh hưởng tới nhiệm vụ, nhưng trên một trình độ nào đó, điều này cũng chẳng khác nào chứng minh suy đoán lúc trước của mình, quả thật có sinh linh lợi hại nào đó đang theo dõi bọn họ, nhưng hiện giờ lại không có.
Ngay cả chính hắn cũng không nhịn được mà nghĩ, phải chắc lúc trước mình thực sự đoán sai rồi?
Theo như lời đã nói trước đây, ba đội nhân mã sau khi có được kết quả trắc lượng sẽ hội hợp lại với nhau, sau đó thông qua ba kết quả thôi diễn, tìm ra vị trí của Tam Thốn Linh Sơn, tiến hành phong ấn, hiện giờ tuy đội nhân mã của Phương Nguyên xảy ra chút bất ngờ, nhưng tóm lại vẫn có kết quả trước thời gian ước định, tuy trong lòng Phương Nguyên vẫn có nghi ngờ, lại chỉ có thể đi hội hợp trước.
Bước lên mây, chạy như bay, hiện giờ cách thời gian ước định đã chỉ còn nửa ngày, thời gian cấp bách, Phương Nguyên tất nhiên cũng không dám chậm trễ, thôi động Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết, giống như một trận cuồng phong lướt đi, các tu sĩ đi theo trong cuồng phong này, giống như mượn gió cưỡi thuyền, tốc độ đều nhanh hơn ba thành. Nhìn thấy thần thông này của Phương Nguyên, ngay cả Chung Thái Hòa cũng có chút kinh ngạc.