Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1235 - Chương 1235: Hung Hiểm Thế Nào? (1)

Chương 1235: Hung hiểm thế nào? (1)
Trong lúc nhất thời, hắn còn tưởng rằng Phương Nguyên đang mượn Thiên Đạo Trúc Cơ từ dị phong mà thành, lại không biết Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết của Phương Nguyên vốn là bao hàm toàn diện.

Dưới tốc độ nhanh như vậy, vẫn trước khi trời tối, chạy tới địa điểm ba đội đã hẹn trước, nơi này là một tòa cổ điện đổ nát trong Long Tích, điện này lúc trước chắc là tổ điện của các đại năng Long tộc, ở trung tâm Long Tích, cũng chỉ có lựa chọn nơi này, mới bất kể Tam Thốn Linh Sơn ở đâu cũng có thể nhanh chóng tiến đến.

- Cuối cùng vẫn kịp!

Từ trong không trung rất xa đã nhìn thấy phía dưới có một kiến trúc màu đen rộng rãi lại đổ nát, dựng trên một tòa núi cao, trong lòng các tu sĩ cuối cùng cũng thở phào.

Nhiệm vụ trong Long Tích thật sự quá quan trọng, không ai dám trì hoãn.

Nếu không kịp thời hạn bảy ngày, vậy cho dù có hoàn thành nhiệm vụ, phần thưởng công đức về sau không chừng vẫn bị giảm bớt.

- Trong không trung là ai?

Lúc này chung quanh cổ điện đổ nát đã bố trí một số trận pháp đơn giản, vừa có năng lực phòng ngự, lại có hiệu quả cảm tri, chắc là trình độ của người bày trận cũng không tồi, đám người Phương Nguyên vừa tới gần đại trận, liền chỉ thấy bên trong có mấy đạo khí tức hiện ra, có người đứng trong đại trận, một đạo thần niệm từ xa bay ra.

- Đội nhân mã thứ ba dưới trướng Tiên Minh, ta là là Phương Nguyên, đội trưởng hiện tại!

Phương Nguyên trầm giọng quát khẽ, cũng đánh ra một đạo thần thức để đối phương kiểm tra danh tính của mình.

Để phòng ngừa đối phương sinh nghi, dứt khoát ngay cả thân phận hiện tại của mình cũng nói ra.

- Ha ha.

Nghe Phương Nguyên nói vậy, trong cổ điện hơi trầm xuống, sau đó có đại trận vận chuyển, chậm rãi mở ra một thông đạo.

Đám người Phương Nguyên hạ xuống trước điện, quan sát chung quanh rồi bước vào.

Chỉ thấy long điện đổ nát này cực kỳ rộng rãi, bên trong là một hành lang dài, tăm tối mà áp lực, sau khi đi qua hành lang liền thấy trước mắt xuất hiện một đại sảnh rộng rãi, lúc này hai đội nhân mã do đội trưởng đội một Tần Loạn Ngô và đội trưởng đội hai Huyền Thiên Cửu Đạo Thánh Nữ suất lĩnh đều đã tới, đang nghỉ ngơi ở trong điện, nhìn thấy đám người Phương Nguyên, ánh mắt liền liếc tới.

- Các ngươi tới hơi chậm, muộn nửa khắc thì qua giờ tý rồi!

Ánh mắt đảo qua mọi người, cuối cùng dừng ở trên mặt Phương Nguyên, vị Huyền Thiên Cửu Đạo Thánh Nữ thản nhiên lên tiếng.

- Chúng ta gặp một số bất ngờ!

Phương Nguyên cũng không nhiều lời, chỉ đỡ ngọc giản trong tay, nói:

- Nhưng cuối cùng vẫn có được kết quả tương ứng!

Đội trưởng đội một Tần Loạn Ngô gật đầu, bên cạnh hắn liền có người đi tới, cầm lấy ngọc giản đó, lập tức dẫn ra nội dung trong ngọc giản, tựa hồ là đang suy tính lại, nghiệm chứng gì đó, sau đó Tần Loạn Ngô mặt không biểu tình nhìn Phương Nguyên, thản nhiên nói:

- Đội ba các ngươi xảy ra bất ngờ, chúng ta tất nhiên cũng đã biết, đang muốn chờ ngươi tới đây, cho chúng ta một lời giải thích

- Bọn họ đã biết?

Trong đội ba đám người Tống Long Chúc đều ngẩn ra, ánh mắt chút lo lắng nhìn về phía Phương Nguyên.

Phương Nguyên cũng không ngờ, vừa hội hợp với hai đội khác đã gặp phải vấn đề này, hắn hơi cau mày, cũng không giải thích nhiều, chỉ nói:

- Không có gì mà giải thích cả, ta dự cảm trên lộ tuyến đó có hung hiểm, giải thích với đội trưởng Vương Trụ, hắn lại khư khư cố chấp, ta ý thức được hắn sẽ tạo thành ảnh hưởng đối với nhiệm vụ lần này, cho nên liền đoạt quyền đội trưởng của hắn!

Vừa nghe thấy những lời này, các tu sĩ trong điện lập tức biến sắc.

Phương Nguyên nói rất nhẹ nhàng bâng quơ, nhưng trong lòng các tu sĩ lại lập tức giống như có gió nổi mây phun.

- Đoạt quyền đội trưởng?

- Đùa gì thế, vị trí đội trưởng này chính là Tiên Minh định ra, lại có thể tùy tiện đoạt đi à?

- Ngươi nói có hung hiểm, đó là hung hiểm gì?

Trong những tiếng khiển trách, Phương Nguyên im lặng không lên tiếng, đám người Tần Loạn Ngô va Huyền Thiên Cửu Đạà Thánh Nữ cũng đều nhíu, không tùy tiện mở miệng, tựa hồ là đang lẳng lặng chờ đợi gì đó, không lâu sau, người cầm ngọc giản trong tay Phương Nguyên đã đi tới, ở bên cạnh Tần Loạn Ngô, nói:

- Kết quả đã được thôi diễn, không có vấn đề, chắc không từng động tay động chân gì?

Người trong đội ba nghe vậy đều biết sắc,.

Thế mới biết, Tần Loạn Ngô có được kết quả này, ngay lập tức tìm người kiểm tra lại, là lo có người gian lận.

Coi đám người mình là gì vậy?

- Chỉ cần là kết quả chính xác, vậy thì tất cả đều dễ nói!

Tần Loạn Ngô gật đầu, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Phương Nguyên, điềm nhiên nói:

- Phương đạo huynh, nhiệm vụ lần này đều rất thuận lợi, hai đội nhân mã chúng ta đều có được kết quả từ một ngày trước, ở đây chờ ngươi, tuy ngươi hiện giờ tới trước kỳ hạn, cũng có được kết quả, nhưng ngươi lại mượn cớ sinh sự, nếu xảy ra đại sự, có biết hậu quả thế nào không?

Nghe ra ý lên án mạnh mẽ trong lời nói của hắn, Phương Nguyên chỉ trầm mặc.

Đám người Tống Long Chúc ở bên cạnh lại lo lắng, nhưng lúc này, cũng không tiện nói gì.

Mà đám người Ban Phi Diên, khi nghe thấy kết quả là chính xác thì yên tâm, lúc này đều đứng bên cạnh xem kịch.

Lạc Phi Linh nghe thấy những lời này, trong lòng lại quýnh lên, trực tiếp đứng ở trước người Phương Nguyên, kêu lên:

- Tần Loạn Ngô, ngươi đừng có nói hưu nói vượn, chúng ta đều biết, Phương Nguyên sư huynh là vì tránh hung hiểm mới làm ra hạ sách này, ngươi dựa vào cái gì mà nói hắn mượn cơ hội sinh sự?

- Ồ?

Tần Loạn Ngô nhìn Lạc Phi Linh, ánh mắt xoay chuyển dừng ở trên mặt Phương Nguyên.
Bình Luận (0)
Comment