Chương 1238: Ai thật ai giả (2)
Vương Trụ lúc này mặt đầy hận ý, bỗng nhiên tiến lên một bước, quát:
- Kẻ này dã tâm bừng bừng, muốn đoạt vị trí đội trưởng của ta, thậm chí không tiếc miệng đầy nói bậy, sao lại để nhiệm vụ vào mắt? Lời Tần đạo huynh nói có lẽ có lý, đã vào Long Tích thì phải lấy nhiệm vụ làm trọng, nhưng ngươi xác định kẻ này là thật tâm vì hoàn thành nhiệm vụ mới vào sao?
- Hả?
Các tu sĩ trong điện nghe thấy vậy, đều hơi ngẩn ra, không biết tưởng muốn nói gì.
Ngay cả Tần Loạn Ngô cũng nhướng mày, nhìn hắn.
Trên mặt Vương Trụ lộ ra vẻ lạnh lùng, quát khẽ:
- Trước Nam Hải Hồng Thiên Hội, thế gian có lời đồn nói hắn có cấu kết với Tuyết Nguyên Tà Kiếm Tu, không phải nhất mạch chính đạo, thậm chí ngay cả hắn rốt cuộc kết thành Chí Tôn Nguyên Anh như thế nào cũng không ai biết, Nam Hải Hồng Thiên Hội lúc trước, vốn cũng vì thân phận của hắn khả nghi, không muốn cho hắn vào, chỉ là người đứng đầu các thánh địa biện hộ cho, mới để hắn có cơ hội này, ai có thể ngờ được, hắn vừa vào Long Tích, suýt nữa thì làm hỏng đại sự, chẳng lẽ các ngươi lúc này vẫn cảm thấy thân phận của hắn trong sạch đáng tin à?
Xôn xao...
Các tu sĩ đều cả kinh, vang lên những tiếng nghị luận.
Lúc trước bọn họ vẫn chỉ hoài nghi, Phương Nguyên là mang tư tâm nào đó mới làm ra chuyện như vậy, nhưng nghe ý tứ của Vương Trụ, không ngờ là nổi lên hoài nghi đối với thân phận của Phương Nguyên, cho rằng hắn là dụng tâm kín đáo, cố ý đến đảo loạn nhiệm vụ lần này?
Tần Loạn Ngô nhíu mày, thấp giọng nói:
- Vương đạo huynh ăn nói cho cẩn thận, lời này đừng nói lung tung!
Vương Trụ lạnh giọng cười nói:
- Hiện tại ta cũng không có chứng cứ gì, nhưng nhiệm vụ lần này dù sao cũng quá trọng yếu, nếu xảy ra bất ngờ, có ai dám gánh vác? Ta có thể nhẫn nại nhất thời, tạm thời không bắt hắn đền mạng, nhưng đẻ ổn thỏa, ít nhất cũng phải dùng Phân Thần Đinh ghim tám khiếu của hắn cho tiện canh giữ, để tránh hắn lại tạo thành ảnh hưởng gì tới nhiệm vụ mới phải?
Trong đại điện, biểu cảm của các tu sĩ lại biến đổi.
Phân Thần Đinh đó chính là tiên khí chuyên môn nhằm vào đại tu Nguyên Anh như bọn họ, có thể đóng đinh Nguyên Anh, khiến người bị đóng đinh không thể thi triển biến hóa, có điều, càng là tu sĩ cao cấp, càng khó bị trói buộc, nhưng pháp bảo có thể trói buộc bọn họ càng ác độc hơn, Phân Thần Đinh này chính là như vậy, một khi bị đóng đinh, cho dù giải phong đúng lúc, cũng nhất định khiến Nguyên Anh bị hao tổn, từ nay về sau vô vọng với tấn thăng.
Chẳng lẽ Vương Trụ này lại hận Phương Nguyên tới vậy, cố ý muốn trả thù hắn?
Sắc mặt Lạc Phi Linh lúc này đã thay đổi, nắm chặt chủy thủ màu đỏ trong tay, đám người Tống Long Chúc thì đều hít một hơi lạnh, nhưng trong trường hợp này, bọn họ cũng không thể nói gì, cũng không biết nên nói gì.
Mà bên cạnh Tần Loạn Ngô, một nữ tử áo đỏ vẫn trầm mặc lúc này cũng biến sắc, có chút lo lắng nhìn tới.
Tần Loạn Ngô hơi trầm ngâm, chậm rãi lắc đầu, nói:
- Ta vẫn cảm thấy việc này...
- Ta cảm thấy Vương Trụ đạo huynh nói có lý!
Không chờ Tần Loạn Ngô nói xong, trong đám người bỗng nhiên vang lên một tiếng cười lạnh.
Các tu sĩ đều quay đầu lại nhìn, lại thấy người lên tiếng mặc áo trắng, trong tay cầm một cây sáo trúc, chính là Lục gia Đạo Tử Lục Thiếu Bá, hắn lạnh lùng liếc Phương Nguyên một cái, nói:
- Chúng ta trước đây đã từng hoài nghi vị Phương Nguyên đạo hữu này cấu kết với người trong tà đạo, bằng không tuổi hắn còn trẻ, tu kiếm đạo lại không phải Tẩy Kiếm Trì nhất mạch, làm thế nào mà tu ra Chí Tôn Nguyên Anh?
- Lúc ấy khi hắn vừa bước vào Nam Hải, chúng ta đã muốn bắt hắn, để hỏi rõ ràng, chỉ là bị người ta ngăn cản, mà hiện giờ, đã vào Long Tích, hắn lại suýt nữa làm hỏng nhiệm vụ lần này, nếu không mau chóng khóng chế hắn, vậy ai có thể an tâm làm việc?
Dứt lời lại cười khẽ,nhìn chung quanh, nói:
- Viên sư muội, Mạnh thế huynh, ý kiến của hai người các ngươi thế nào?
Nghe hắn nói vậy, một vị nữ tử ôm một con hạc trắng và một nam tử có một con hươu sao nằm bên cạnh nhìn nhau, bình tĩnh gật đầu, trong đại điện, không khí lập tức trở nên khác hẳn, rất nhanh liền có người tiếp lời, trầm giọng nói:
- Vương gia Đạo Tử và Lục gia Đạo Tử đều có lý, hắn đã phạm sai lầm lớn, nên chịu trừng phạt này!
Mà các tu sĩ chung quanh nghe vậy, trong lòng đều trầm xuống, sắc mặt trở nên phức tạp.
Không ít người biết mâu thuẫn giữa Phương Nguyên và thế gia sau lưng bọn họ, cho dù không rõ tình hình cụ thể, nhưng đều biết những thế gia đạo thống này luôn coi Phương Nguyên là cái đinh trong mắt, sau khi tới tham gia Hồng Thiên Hội, Phương Nguyên được mấy đại thánh địa tán thành, những thế gia đạo thống này ngoài mặt thì nhún nhường, không biểu hiện ra địch ý rõ ràng, giống như đã từ bỏ ý đồ.
Nhưng ai có thể ngờ được, vào thời điểm mấu chốt, bọn họ lại đột nhiên nhảy ra?
Mấu chốt nhất là, lần này Phương Nguyên sai trước, cho dù bọn họ nhảy cũng là thuận lý thành chương.
- Không sai, ta cũng ủng hộ quyết định của bọn họ!
- Ta cũng ủng hộ, trước tiên giam kẻ này lại, đợi rời khỏi Long Tích rồi tính!
- ...
Mà theo sự lên tiếng của đám người Lục gia Đạo Tử, Mạnh gia Đạo Tử, không khí trong điện đã thay đổi.
Trong nhất thời, đại điện ầm ĩ, không ngờ đều là người đồng ý lên tiếng.
Bản thân đám người Lục gia Đạo Tử, Mạnh gia Đạo Tử chính là nằm trong Tứ Thánh Bát Kiệt, chính là người nổi bật trong thiên kiêu Trung Châu. Nhất là Vương Trụ còn là một trong Tứ Tiểu Thánh, ảnh hưởng lớn tới kinh người.