Chương 1239: Các ngươi dám
Bọn họ vừa nhất nhất tỏ thái độ, liền có rất nhiều người ý kiến vốn không kiên định cũng tỏ thái độ theo, không ngờ ở trong đại điện hình thành một loại cục diện giống như mỗi người đều ủng hộ quyết định này.
Đến lúc này, Tần Loạn Ngô đã chau mày, nhìn về phía đội trưởng đội hai, Huyền Thiên Cửu Đạo Thánh Nữ.
Huyền Thiên Cửu Đạo Thánh Nữ lại nhìn Mạnh Thiên Ly một cái, thản nhiên nói:
- Ta cũng ủng hộ quyết định của Mạnh đạo huynh!
Tần Loạn Ngô biết Huyền Thiên Cửu Đạo bọn họ đã sớm có hiệp nghị với Mạnh gia của Mạnh Thiên Ly, trên danh nghĩa là Huyền Thiên Cửu Đạo Thánh Nữ làm chủ, nhưng rất nhiều chuyện đều là nàng ta cùng Mạnh Thiên Ly thương lượng, lúc này lại lập tức có chút bất đắc dĩ.
Theo Huyền Thiên Cửu Đạo Thánh Nữ này vừa lên tiếng, tình thế trong sân đã thay đổi, không ngờ là ý kiến thống nhất.
- Các ngươi dám!
Lạc Phi Linh đã nhảy lên, giống chó nhỏ hung hãn nhìn chằm chằm những người đó, dường như chỉ đợi cắn một miếng.
Mà sau lưng Tần Loạn Ngô, cũng có một thanh âm vẫn luôn trầm mặc, lúc này lại có chút giận dữ vang lên:
- Các ngươi không khỏi quá đáng quá rồi, chỉ biết bỏ đá xuống giếng, càng đáng giận hơn là bởi vì một khuyết điểm mà muốn hủy tiền đồ của người ta à?
Mọi người nghevậy đều có chút ngạc nhiên.
Quay đầu lại nhìn, lại thấy người vừa lên tiếng là Cửu Trùng Thiên tiểu công chúa Lý Hồng Kiêu, nàng ta vốn là người trong trong đội một, cũng giao hảo với các thế gia tử, bình thường quan hệ của hai bên rất không tồi, nhưng không ngờ, vào thời điểm mấu chốt này nàng ta lại bỗng nhiên phát biểu ý kiến khác, hơn nữa thái độ vô cùng kiên định, cũng khiến các tu sĩ chung quanh trong lòng trầm xuống, không lập tức lên tiếng bác bỏ.
- Hiện giờ thế cục không rõ, thật giả chưa phân, các ngươi liền muốn hủy diệt căn cơ của Phương Nguyên đạo hữu, rốt cuộc là đạo lý ở đâu?
Mà sau lưng Phương Nguyên, Hứa Ngọc Nhân cũng bỗng nhiên đứng dậy, sắc mặt thâm trầm, thấp giọng quát.
- Không sai, cho dù các ngươi là thế gia tử, cũng không thể khi dễ người ta như vậy được!
Tống Long Chúc cũng gào to:
- Chỉ là bởi vì Phương Nguyên đạo hữu không có bối cảnh à? Khi dễ tán tu chúng ta có phải không?
Vi Long Tuyệt ít chữ kiệm lời, lúc này cũng cắn răng, nắm chặt trường thương bước lên phía trước một bước.
- Kỳ thật bọn họ nói cũng đúng, Phân Thần Đinh chính là thứ hủy tiền đồ của người ta, có thể tùy tiện đánh lên người à?
- Cho dù nên có trừng phạt gì thì cũng chỉ có thể do Tiên Minh quyết định, chứ không phải chúng ta!
- Tâm tình của Vương gia Đạo Tử cũng có thể lý giải, nhưng ta nghĩ, vẫn nên tìm phương pháp ổn thỏa trông chừng hắn là được...
- ...
Theo bọn họ vừa lên tiếng, cũng lục tục có một số người mở miệng, có người tất nhiên là cảm thấy đánh Phân Thần Đinh lên thân người là xử phạt quá nặng, trong lòng không nỡ, cũng có người vì lấy lòng tiểu Thánh Nữ của Nam Hải Vong Tình Đảo và tiểu công chúa của Cửu Trùng Thiên, cũng có người chỉ là không muốn làm lớn chuyện, tuy người lên tiếng không nhiều lắm, nhưng cũng ở trong điện hình thành một lực lượng thống nhất.
Có những người này lên tiếng, sắc mặt Tần Loạn Ngô cũng dễ coi hơn nhiều, đang định lên tiếng, lại chợt nghe một tiếng "Câm miệng"!
Người lên tiếng là Đạo Tử Vương Trụ, hắn lúc này dường như đã bị chọc giận, hai mắt đỏ rực, hung hăng nhìn Phương Nguyên, quát to:
- Gì mà trừng phạt quá nặng, chẳng lẽ hắn cố ý đảo loạn nhiệm vụ của chúng ta không phải là sự thật à? Nói cái gì mà không nên hủy tiền đồ của người ta, chẳng lẽ hắn làm tổn thương đạo cơ của ta, hại ta cả đời này vô vọng với phá cảnh không phải là sự thật à? Đến lúc này các ngươi còn muốn che chở cho hắn?
Khi nói, một thân hung khí tăng vọt, tay trái ấn vào hư không, bên cạnh liền hiện lên bốn cái đinh bên trên gắn đầy phù chú quỷ dị, dưới ánh lửa bắn ra hàn quang, được pháp lực của hắn thôi động, di động chìm nổi, muốn trực tiếp xông về phía Phương Nguyên.
- Đạo cơ của Vương gia Đạo Tử bị hủy?
Các tu sĩ nghe thấy những lời này đều kinh hãi, nhìn hắn với vẻ không thể tin nổi.
Trước đây bọn họ chỉ thấy Vương Trụ thân chịu trọng thương, lại không ngờ rằng ngay cả đạo cơ của hắn cũng bị hao tổn.
Cảm ứng kỹ càng, dường như khí cơ của Vương Trụ quả thật có chút tổn hại...
... Ý thức được điểm này, sắc mặt mọi người đều biến đổi.
Đây dù sao cũng là Đạo Tử của Vương gia, một trong Trung Châu Tứ Tiểu Thánh, không ngờ đạo cơ bị hủy, cả đời này vô vọng với phá cảnh.
Còn có chuyện gì đáng sợ hơn nữa?
Nhất thời, một bầu lửa giận không có chỗ phát tiết của Vương Trụ lập tức được bị rất nhiều người đồng cảm.
- Ầm!
Lần này, không chỉ là Vương Trụ, ngay cả đám người Trung Châu Lục gia Đạo Tử Lục Thiếu Bá cũng đều đứng lên, một thân khí cơ cuồn cuộn, giống như trời sập núi đổ trấn áp về phía Phương Nguyên, lạnh lùng quát lớn:
- Tên tiểu nhân hèn hạ này còn gì để nói không?
- Không đúng...
Mà nghênh đón lửa giận vô biên ở chung quanh, Phương Nguyên lại biến sắc, khi nghe thấy những lời cuối cùng của Vương Trụ, một suy đoán nào đó trong lòng bỗng nhiên có được chứng thực, gấp giọng quát:
- Hắn đã bị tà pháp khống chế, hiện tại căn bản không phải là Vương Trụ chân chính...
Các tu sĩ chung quanh đều ngẩn ra, còn tưởng rằng mình không nghe rõ.
Mà Phương Nguyên lúc này, sắc mặt giống như kết băng, quát khẽ:
- Tin ta, ta đã thấy loại tà pháp này rồi!
- Hắn đang nói gì?
- Vị lục đạo khôi thủ này không phải điên rồi chứ?
Các tu sĩ trong sân nghe Phương Nguyên nói vậy, trên mặt đều lộ ra biểu cảm không thể tin nổi.