Chương 1255: Độc nắm đại quyền, bổ nhiệm người thân (2)
Phương Nguyên nhìn mọi người, lạnh lùng nói:
- Các ngươi chắc cũng minh bạch tình thế hiện giờ, đại địch trước mặt, chúng ta lại tổn thất thảm trọng, muốn hoàn thành nhiệm vụ là cực kỳ khó khăn, cho dù ta cân nhắc một lúc cũng chỉ có một phương pháp có thể coi là khả năng thành công rất thấp, dưới tình huống như vậy, lại không thể để xảy ra một chút sơ xuất nào, cho nên ta mới muốn các ngươi hoàn toàn nghe lệnh ta, để bảo đảm vạn vô nhất thất!
Hơi trầm xuống, tiếp theo lại nói:
- Các ngươi hiện tại có thể làm ra lựa chọn!
- ...
- Ngươi đã nghĩ ra phương pháp à?
- Diệu kế thế nào, mau nói nghe thử đi...
Mọi người trong sân nghe Phương Nguyên nói vậy, thần sắc lập tức có chút kích động, mâu thuẫn đối với Phương Nguyên cũng không còn mạnh, nhất thời nhao nhao nghị luận, trên mặt lộ ra vẻ kích động, đã có người không nhịn được tiến lên thúc giục Phương Nguyên nói ra.
Ngay cả những người không mở miệng, lúc này cũng đều lộ ra vẻ tò mò.
bản thân họ cũng không ngờ, bất kể là địch hay bạn đều theo bản năng tin lời Phương Nguyên.
Hắn nói có phương pháp, vậy chính là có phương pháp!
Dù sao, hắn cũng là lục đạo khôi thủ.
Phương Nguyên lại không vội vã nói ra, chỉ lẳng lặng nhìn các tu sĩ, nói:
- Các ngươi có nguyện ý phụng lệnh ta không?
Các tu sĩ minh bạch ý tứ của hắn, vẻ mặt hơi nghiêm lại, nhìn trái nhìn phải, hiện giờ trong mười mấy người còn lại, đám người Tống Long Chúc vẫn chưa bị thương, lúc này tất nhiên không có dị nghị gì, mà người vừa từ trong đại điện trốn thoát, trên mặt lại có chút ngượng nghịu, có người nhìn trộm về phía đám người Mạnh Thiếu Bá, muốn xem ý kiến của bọn họ.
Có điều, thời gian lúc này đã rất gấp, liền có người làm ra lựa chọn.
- Nếu ngươi thật sự có phương pháp hoàn thành nhiệm vụ này, vậy chúng ta nghe lệnh ngươi thì có sao?
- Đúng vậy, Tần Loạn Ngô thế huynh lúc ấy không phải cũng nói ngươi là đội trưởng ba đội à?
- ...
Mọi người đều mở miệng, ngưng trọng gật đầu.
Bọn họ vừa gật đầu, chẳng khác nào là giao mạng vào trong tay Phương Nguyên, trong những người còn lại, chỉ còn lưa thưa bốn năm Đạo Tử thế gia, đều là cùng một mạnh với đám người Lục Thiếu Bá, dưới tình huống tất cả mọi người đều đáp ứng, sự trầm mặc của bọn họ liền lộ ra vô cùng gây chú ý.
Phương Nguyên quay đầu, lẳng lặng nhìn bọn họ.
Trong lòng đám người Lục Thiếu Bá liền bỗng nhiên sinh ra áp lực cực lớn:
- Vị lục đạo khôi thủ này là đang bức chúng ta cúi đầu à?
Trong lòng lờ mờ đoán được dụng ý của Phương Nguyên, nhưng nếu không đáp ứng, vậy chẳng phải đại biểu cho đám người mình không để nhiệm vụ ở trong lòng? Nhưng nếu đáp ứng, ai biết vị lục đạo khôi thủ này liệu có ghi hận trong lòng mà âm thầm hãm hại mình không?
Mắt thấy ánh mắt của hơn mười người chung quanh đều lạnh lùng nhìn bọn họ, trong lòng cũng sinh ra có chút bất đắc dĩ.
Dùng đại thế ép người vốn là thứ bọn họ am hiểu nhất, kết quả tên nhà quê này lại sử dụng lưu loát như vậy...
- Vì hoàn thành nhiệm vụ, chúng ta cũng nguyện ý nhận ngươi làm đội trưởng ba đội!
Trong một mảng trầm mặc, Mạnh gia Đạo Tử Mạnh Thiên Ly vẫn thở dài, trầm giọng lên tiếng.
Cái này cũng đã trải qua một phen cân nhắc.
Tuy hiện giờ bọn họ đáp ứng phụng lệnh Phương Nguyên, ngoài mặt có trở ngại, cũng có khả năng bị vu oan hãm hại, nhưng chắc với thân phận của đám người mình, Phương Nguyên cũng không dám quá càn rỡ, dù sao bọn họ ở ngoài Long Tích vẫn có gia tộc chống lưng, Phương Nguyên cũng phải băn khoăn đến những điều này, mà lợi ích chính là, bọn họ thừa nhận địa vị dẫn đầu của Phương Nguyên, trách nhiệm cũng nhỏ đi.
Nếu hắn đã mở miệng, như vậy nếu nhiệm vụ thất bại, tội cũng là do hắn gánh.
Nghe thấy Mạnh Thiên Ly lên tiếng, mấy vị thế gia tử khác cũng đều gật đầu tỏ thái độ.
Hiện giờ một là các tu sĩ trong cốc đều thừa nhận địa trị đội trưởng của Phương Nguyên, cũng đáp ứng phụng lệnh hắn.
Trên mặt Phương Nguyên không có biểu cảm gì đặc thù, chỉ bình tĩnh nhìn đám người Lục Thiếu Bá, Mạnh Thiên Ly, thản nhiên nói:
- Các ngươi đáp ứng là được rồi, nếu các ngươi lúc chấp hành nhiệm vụ không tận sức, vậy ta cũng có lý do giết các ngươi!
Đám người Lục Thiếu Bá biến sắc, đều nhìn về phía Phương Nguyên.
Nhưng Phương Nguyên không giải thích, giống như là nói đùa, sau đó lập tức dẫn theo mọi người trong sân, rời khỏi sơn cốc này, lại tìm tới một tòa sơn cốc bí mật mới ngoài ba ngàn dặm, tự tay bày ra cấm trận, sau đó tụ tập trong sơn cốc, kiểm kê nhân số, lại xác định thương thế hoặc nhẹ hoặc nặng của mọi người mà bắt đầu an bài và bố trí.
- Hiện giờ chúng ta còn mười bảy người còn sống, hai vị trọng thương đã mất đi sức tái chiến, không tính, Hậu Quỷ Nhi không giỏi tranh đấu, không tính, bởi vậy chỉ còn mười bốn người, đội ngũ trước đây vì thương tổn bất định, cần bố trí lại, trừ ta và Phi Linh sư muội ra, mười hai người còn lại sẽ chia làm bốn tiểu đội, đội trưởng mỗi đội sẽ do ta bổ nhiệm!
Các tu sĩ nghe Phương Nguyên nói vậy đều chỉ gật đầu, tất nhiên sẽ không bởi vì loại chuyện nhỏ này mà chọc giận hắn.
Phương Nguyên liền thấp giọng an bài, nhất nhất nói ra.
- Đội một gồm bốn người am hiểu trận thế là Ban Phi Diên, Lý Hồng Kiêu, Mạc Diễn, Thanh Đạo Nhân, Lý Hồng Kiêu là đội trưởng!
- Đội hai là bốn người am hiểu võ pháp Công Dương Lý, Trình Tiên Hà, Triệu Thái Đạo, Vi Long Tuyệt, Vi Long Tuyệt làm đội trưởng!
- Đội ba là bốn người am hiểu thần thông Mạnh Khởi, Linh Nhi, Hứa Ngọc Nhân, Phong Lương Quỷ Tu, Hứa Ngọc Nhân làm đội trưởng!
- Đội bốn...