Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1260 - Chương 1260: Thay Trời Đổi Đất Là Trận Sư (1)

Chương 1260: Thay trời đổi đất là Trận Sư (1)
Hiện giờ, chuẩn bị bước đầu hắn đã có, chỉ phải xem cụ thể về sau nên làm như thế nào.

Người trong sơn cốc phía dưới đều đang khẩn trương nhìn người áo xanh đứng trên đỉnh núi, thở mạnh cũng không dám.

Mà Phương Nguyên sau khi chuẩn bị một lúc, liền hít sâu một hơi, tay áo rung lên, chéo áo cũng bị gió thổi tung, đây là dấu hiệu một thân pháp lực của hắn đã được thôi động đến mức cao nhất, mà đồng thời, thần niệm của hắn cũng đề thăng giống như không có chừng mực, lờ mờ có một luồng ánh sáng tím xoay quanh trên đỉnh đầu hắn, giống như một long ảnh như ẩn như hiện.

Bên cạnh hắn có hơn hai trăm thẻ tính dùng tử ngọc khảm thành không ngừng xoay tròn, một mảng tử ý mờ mờ ảo ảo, nhưng thế vẫn chưa hết, sau khi Phương Nguyên hơi trầm ngâm, lại lấy những ngọc trù còn lại.

Ba trăm sáu mươi thẻ!

Những thẻ tính này chính là phần thưởng lúc trước hắn có được sau khi đạt được khôi thủ trận đạo trong đại đạo lục khảo.

Thẻ tính này được cao nhân chạm khắc, có thể thừa nhận gia trì thần thức rất mạnh.

Đổi cách nói khác, đây chính là pháp bảo độc hữu của Trận Sư, hơn nữa là loại hàng xa xỉ trong pháp bảo.

...

- Không ngờ lập tức thôi động ba trăm sáu mươi thẻ tính.

Lúc này phía dưới sơn cốc, Ban Phi Diên nhìn bộ dạng của Phương Nguyên, hơi biến sắc, thở khẽ một tiếng.

Tống Long Chúc ôm vai hắn, nói:

- Lão Ban, ngươi có thể vận chuyển bao nhiêu thẻ?

Ban Phi Diên nói:

- Cũnglà ba trăm sáu mươi thẻ!

Tống Long Chúc vừa định khen Phương Nguyên mấy câu lại lập tức khựng lại, nói:

- Vậy ngươi kêu gào cái gì...

Sắc mặt Ban Phi Diên lại có chút ảm đạm, nói:

- Ta tiến vào Dịch Lâu tu hành, hắn thì lại không.

Tống Long Chúc lập tức vui vẻ, xem ra không cần mình khen!

...

Mà lúc này sau ngọn núi, Phương Nguyên thôi động ba trăm sáu mươi thẻ tính, bay múa quanh người người, quỹ tích đều vô cùng phức tạp, thậm chí là huyền bí, hoàn toàn khác với thôi diễn trận pháp được thịnh truyền đời này, người không hiểu trận đạo nhìn thấy vô số thẻ tính đó bay múa, chỉ chốc lát là đầu óc choáng váng, người tu vi thấp thậm chí vội vàng nhắm mắt lại.

Bọn họ biết, toán pháp đáng sợ cỡ đó, nếu nhìn lâu, thậm chí sẽ làm bị thương thần hồn của mình.

Mà nếu phàm nhân ở đây, ngưng thần nhìn, không tới thời gian một chén trà, sẽ trực tiếp thần tiêu hồn táng, chết cả đống.

Mà Phương Nguyên trong toán pháp này lại biểu hiện rất tự nhiên, thậm chí còn lộ ra có chút thoải mái, sau khi thẻ tính bay múa một lúc, hắn đã tính ra quỹ tích vận chuyển của Long Tích tàn trận gần nhất, sắc mặt nghiêm lại, ngẩng đầu nhìn về phía trước.

Bên cạnh hắn, thanh khí đột nhiên di động.

Giống như một bàn tay khổng lồ đột nhiên thò ra, cuốn đạo tàn trận đó tới, như là bắt một con rồng.

Các tu sĩ pía dưới thấy một màn này, tâm thần bỗng nhiên trở nên kích động:

- Khả thi rồi... Cách này khả thi rồi, có hy vọng!

Ba trăm sáu mươi đạo thần trù, thôi diễn tiên cơ bắt rồng lớn!

Lúc này Phương Nguyên đứng trên đỉnh núi, quanh người có Huyền Mộc Tử Ngọc Trù bay múa, trên mỗi một đạo ngọc trù đều có một dòng thần thức của hắn, mà thông qua sử dụng những Huyền Mộc Tử Ngọc Trù này, thôi diễn ra quy luật của Long Tích tàn trận, sau đó mỗi lần có kết quả, thanh khí bên cạnh hắn giống như bàn tay bay ra, kéo từng đạo tàn trận đó về!

Sau khi thành công tóm được đạo tàn trận thứ nhất, hắn thôi diễn cũng càng lúc càng nhanh, càng lúc càng thông thuận.

Một đạo, hai đạo... Trăm đạo, ba trăm đạo, ngàn đạo.

Lực lượng của từng đạo tàn trận bị hắn dẫn động, giống như vô số con rồng bị hắn hàng phục, không ngừng quay chung quanh hắn, thỉnh thoảng lại dẫn động thiên tượng, mây đen trên đỉnh đầu tụ lại, sau đó lại tản ra, nhật nguyệt tinh thần đều theo đó mà vận chuyển...

Mà trong sơn cốc phía dưới, mọi người nhìn hắn ngưng thần thôi diễn, dẫn động tàn trận, ai nấy đều hoa mắt.

Tu sĩ bình thường còn đỡ, chỉ cảm thấy lúc này tuy Phương Nguyên không phải vận chuyển thần thông, nhưng không ngờ cũng sinh ra một loại khí tượng tuyệt thế ngạo nghễ đứng trong thiên địa, giống như hắn trở thành trung tâm của thiên địa, có thể chưởng ngự tất cả lực lượng trong thiên địa.

Mà Ban Phi Diên thì lại không đơn giản như vậy.

Lúc ban đầu, hắn nhìn Phương Nguyên thôi diễn tàn trận, còn chỉ ngưng thần quan sát, mang theo chút nghi hoặc.

Mắt nhìn kỹ, dường như muốn xem Phương Nguyên có thực sự vận dụng được ba trăm sáu mươi thẻ tính đó hay không, hay là chỉ lấy ra cho đẹp mà thôi, dù sao, đối với loại tu vi này của bọn họ mà nói, đừng nói ba trăm sáu mươi thẻ tính, cho dù là ba vạn sáu ngàn thẻ cũng có thể dùng pháp lực nâng thoải mái, nhưng chỉ có thực sự dùng đến những thẻ tính này mới xem như đạt tới cảnh giới!

Nhưng theo Phương Nguyên bắt giữ từng con rồng, sắc mặt hắn lại dần dần thay đổi.

Từ xem kỹ biến thành kinh ngạc, cuối cùng thậm chí trở nên có chút kích động, có chút kính sợ, cũng có chút ảm đạm.

- Ban sư huynh, ngươi không sao chứ?

Tiên Cơ Đường Mạc Diễn chính là bạn tốt của Ban Phi Diên, lúc này không nhịn được mà lên tiếng hỏi.

Sắc mặt Ban Phi Diên giống như khóc lại giống như cười, trầm mặc rất lâu, mới thấp giọng nói:

- Ta từ nhỏ đến lớn vẫn là đệ nhất trận đạo trong đồng lứa, sau khi tu vi có thành tựu, cho dù vô số đại gia trận đạo cũng đều bị ta bỏ lại phía sau, ở trong Dịch Lâu, có nhiều thiên kiêu trận đạo xuất thân Dịch Lâu như vậy, nhưng ta cũng không thua bọn họ, còn rất nhanh đạt được sự tán thành của các tiên sư trận đạo, người khác đều nói ta là tiểu bối trận đạo đệ nhất nhân, nói cách khác ta là đệ nhất Trận Sư trừ vài đại tông sư trận đạo đương thời...
Bình Luận (0)
Comment