Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1261 - Chương 1261: Thay Trời Đổi Đất Là Trận Sư (2)

Chương 1261: Thay trời đổi đất là Trận Sư (2)
- Ta cũng cảm thấy mình là trận đạo đệ nhất nhân trừ những tiền bối đó ra.

Hắn đang nói, sắc mặt bỗng nhiên trở nên có chút sầu khổ:

- Nhưng hiện giờ, mắt thấy ta tiến thêm một bước là có thể sóng vai với những đại tông sư trận đạo đó, sao lại xuất hiện một người trên phương diện trận đạo còn có lĩnh ngộ cao hơn ta?

- Làm đệ nhất cả đời, hiện giờ lại phải làm đệ nhị rồi?

Tiên Cơ Đường Mạc Diễn không ngờ Ban Phi Diên lại chịu đả kích lớn như vậy, dường như đạo tâm cũng có chút bất ổn, đành phải khuyên nhủ:

- Ngươi không nghe hắn nói à, hắn là từng được dị nhân truyền thụ, học được trận đạo thái cổ, đây là cơ duyên của hắn, chúng ta đành hâm mộ thôi!

Sắc mặt Ban Phi Diên âm tình bất định, vẫn không ngừng lắc đầu, lẩm bẩm nói:

- Không bình thường, không bình thường.

Thanh khí quanh người cuồn cuộn, tàn trận hội tụ càng lúc càng nhiều, những tàn trận này có thể tồn tại trong Long Tích mười vạn năm, trừ bởi vì chúng đều có liên hệ huyền diệu nào đó với Tam Thốn Linh Sơn, có thể cuồn cuộn không ngừng đạt được lực lượng của Tam Thốn Linh Sơn ra, cũng đại biểu cho chúng đều có lực lượng cực kỳ đáng sợ, mỗi một đạo tàn trận dường như có lực lượng cực kỳ mạnh mẽ.

Nếu chỉ một đạo hai đạo, mấy chục đạo, bằng vào tu vi hiện giờ của Phương Nguyên, còn có thể áp chế chúng, nhưng số lượng vừa nhiều, vậy bản thân lực lượng cũng đạt tới một loại trình độ bẻ gãy nghiền nát, Phương Nguyên cũng không dám trực tiếp cố gắng chống đỡ lực lượng ẩn chứa trong chúng, càng đừng nói còn muốn thông qua chúng, kéo Tam Thốn Linh Sơn đó tới bên cạnh mình.

Bởi vậy trong thôi diễn của Phương Nguyên, việc hắn phải làm lúc này trừ nắm giữ quỹ tích của những tàn trận này, còn phải hình thành một loại trận thế, mượn lực lượng của bản thân chúng để kéo Tam Thốn Linh Sơn đến!

Mà điều này không nghi ngờ gì nữa khiến cho thôi diễn mà hắn cần lại đề thăng mấy lần.

Mỗi lần kéo thêm một đạo tàn trận, lại cần thôi diễn nhiều hơn.

Ba trăm sáu mươi thẻ tính bên cạnh hắn không hề tiếp xúc với nhau, nhưng lại xoay tròn rất nhanh, giống như phi kiếm, không ngừng rạch ra tiếng xé gió đáng sợ, mà tay trái hắn lại bấm cực nhanh, xuất hiện một mảng hư ảnh, giống như một đóa hoa sen không ngừng tỏa ra.

Đến về sau, trong phạm vi ngàn dặm bên cạnh hắn, tàn trận tụ lại đã càng lúc càng nhiều.

Không dưới ba ngàn đạo!

Ngay cả thẻ tính bên cạnh hắn cũng đều có chút cong lại, đó là bởi vì chịu tải quá nhiều thần thức của hắn, đã dần dần đạt đến cực hạn, dường như lực lượng nhiều thêm một chút là sẽ bị thần thức mạnh mẽ vô biên này đánh gãy vậy!

Nhưng tốt xấu gì thì Phương Nguyên hiện giờ cũng đang dùng hàng xa xỉ mà Tiên Minh thưởng cho, vẫn có thể chịu được.

Mà mắt thấy số lượng tàn trận chung quanh đã đủ, Phương Nguyên nghiêm mặt, thôi diễn trong tay không ngừng, dưới chân lại bỗng nhiên bước ra một đạo Cương Bộ, pháp lực cả người rung lên, thanh khí từ từ cuốn lên trời cao, một đạo trận pháp từ Long Tích tàn trận lâm thời hóa thành đột nhiên vận chuyển, trong thiên địa, hình thành một vòng xoáy cực lớn, trên nối với chín tầng trời, dưới liền với U Minh.

Một màn này khiến các tu sĩ trong sơn cốc phía dưới thấy mà sắc mặt trắng bêch.

Trong lòng bọn họ đã không nhịn được mà nhớ tới một câu.

Cường giả thần thông có lẽ có thể kinh thiên động địa!

Nhưng chỉ có cường giả trận đạo mới có thể thay trời đổi đất!

...

- Ngươi nói xem bọn họ lúc nào mới đến?

Mà lúc này, trong Long Tích, ngoài ba vặn dặm, chung quanh một ngọn núi lớn xanh ngắt linh khí vô cùng dồi dào.

Tứ đại hộ pháp dưới trướng Hắc Ám Chi Chủ đang ngồi xếp bằng trong hư không chung quanh núi này, ở dưới mặt đất đều là bóng người nhấp nhoáng, bảo quang ẩn hiện, rõ ràng là có vô số người đang ẩn thân bên dưới, phong tỏa phạm vi ba ngàn dặm chung quanh núi lớn xanh ngắt thành một cạm bẫy cực lớn, giống một con cự thú tham lam, đang há to miệng chờ đối thủ tự chui đầu vào!

Người thanh niên sắc mặt trắng bệch, mặc áo đay dường như đã chờ tới có chút bực mình, trong tay cầm một cây cây quạt, nhẹ nhàng gõ lên tay, không ngừng thở dài, bộ dạng giống như có chút chán muốn chết, còn thiếu mỗi nước hát hò cho hết thời gian.

- Sớm muộn gì thì bọn họ cũng sẽ đến thôi!

Người lên tiếng là nam tử lưng gù ở một bên hư không khác, hắn cười khẽ, tâm tình có vẻ rất sung sướng.

Mà sau lưng hắn có mười tu sĩ cả người bọc trong sương máu, những tu sĩ này nhục thân cứng ngắc, hai mắt vô thần, nhìn thì giống như thây khô, một tia khí cơ cũng không có, nhưng ở trên người bọn họ lại có thể cảm nhận được sát khí dập dờn, vô cùng đáng sợ, không ngờ không kém gì đại tu cấp bậc Chí Tôn Nguyên Anh, điều này khiến hắn giống như nhặt được bảo, kích động không thôi.

- Bổn tọa cũng không sợ bọn họ đến, khà khà, bọn họ đến càng muộn, mười thần thi này của bổn tọa lại càng mạnh, khống chế cũng thuận buồm xuôi gió hơn, ha ha, có những thần thi này, không có các ngươi ra tay, bổn tọa cũng có thể một mình diệt hết đám kiến còn lại!

- Ngươi lần này kiếm to rồi, Phụ Sơn Sứ!

Người thanh niên mặt trắng áo đay cười nói:

- Chuyến đi Long Tích này đã khiến ngươi có được mười phôi tốt để luyện chế thần thi, đây đều là những đại thế gia đại đạo thống đó bỏ ra không biết bao nhiêu tâm huyết mới bồi dưỡng ra, cho dù ngươi có thế phát huy ra ba thành lực lượng của bọn họ, cũng đã thành một trợ lực lớn cho ngươi rồi, xem ra hiện giờ thực lực của ngươi tăng mạnh, chẳng lẽ muốn đoạt vị trí đứng đầu trong Thập Đại Sứ Giả à?
Bình Luận (0)
Comment