Chương 1264: Lệnh của bốn đội (1)
Dẫn đến những thẻ tính này chịu tải vượt mức, cuối cùng có mấy đạo đã nổ tung, khiến cho các thẻ tính khác phải thừa nhận áp lực lớn hơn.
Tiếng nổ vang lên liên tiếp, thẻ tính chung quanh đều nổ tung rất nhanh.
Sắc mặt Phương Nguyên đã thâm trầm đến đáng sợ, mà các tu sĩ ở sơn cốc phía dưới lập tức vô cùng kinh ngạc.
Nhất là Ban Phi Diên, lại vội vàng lấy ra một hộp gỗ, bên trong là Kim Tinh Điêu Văn Trù của mình, hắn nhìn ra Phương Nguyên có vấn đề gì, muốn cho hắn mượn thẻ tính của mình, nhưng trong lòng hắn cũng minh bạch, Kim Tinh Điêu Văn Trù này của mình, so với Huyền Mộc Tử Ngọc Trù Phương Nguyên sử dụng cũng chẳng tốt hơn là bao, chỉ sợ không chịu nổi thần thức của hắn.
- Chẳng lẽ lại thất bại trong gang tấc à?
Mắt Ban Phi Diên như sắp bốc ra lửa:
- Không phải thua trên trận đạo, mà thua trên thẻ tính à?
Đã không có thẻ tính, tốc độ thôi diễn của Phương Nguyên giảm xuống trên diện rộng, thế thượng phong vất vả lắm mới chiếm được đã hoàn toàn không còn.
- Ha ha ha ha.
Mà ở xa ngoài ba vạn dặm, thanh niên áo đay bỗng nhiên cười to:
- Thì ra ngươi chẳng qua cũng thế mà thôi!
Hắn không biết đối thủ xảy ra chuyện gì, chỉ cảm ứng được lực lượng trận đạo không ngừng tăng trưởng của đối phương đột nhiên dừng lại, trong lòng lập tức vui lắm, còn tưởng rằng đối phương là đạt tới cực hạn, trong lòng cũng yên ổn hơn.
- Cuối cùng cũng vẫn phải chui vào trong rọ của ta.
Hắn hét lớn, thôi động một trăm lẻ tám cờ trận, trận thế chung quanh tăng mạnh, muốn hoàn toàn chặn trận lực khác!
- Phương Nguyên sư huynh, mau dùng Tam Sinh Trúc.
Nhưng cũng đúng lúc này, Phương Nguyên ở ngoài ba vạn dặm, Huyền Mộc Tử Ngọc Trù bên cạnh đang rơi lả tả xuống đất, sự thôi diễn của hắn mắt thấy cũng phải hoàn toàn dừng lại, dường như đại thế đã mất, trong sơn cốc, các tu sĩ lo sợ không yên, nhưng Lạc Phi Linh lại bỗng nhiên nghĩ tới gì đó, cao giọng nhắc nhở, mà thậm chí không đợi nàng ta nói hết, Phương Nguyên cũng đột nhiên nghĩ ra.
Hắn đột nhiên từ trong túi Càn Khôn kéo ra một vật, trải ra trong không trung.
Vật đó mở ra, là một quyển trúc, màu xanh biếc thanh nhã, giống như ngọc chất.
Đó chính là Vạn Linh Quyển rùa già chỉ dẫn hắn tìm được, ghi lại trận đạo thái cổ, chất liệu thì là Tam Sinh Trúc xếp thứ ba trong Thập Đại Thần Vật, ngâm trong nước biển không biết bao nhiêu vạn năm vẫn xanh ngắt như mới, không hề biến hóa.
Phương Nguyên vỗ một chưởng lên thẻ trúc, thẻ trúc đó lập tức mở ra.
Hơn trăm thẻ trúc theo dẫn động thần thức của Phương Nguyên, thay thế Huyền Mộc Tử Ngọc Trù, xoay tròn rất nhanh.
Trong lòng cũng không nhịn được thở dài:
- Lạc sư muội quả nhiên thông minh, làm gì có thứ nào khác làm thẻ tính thích hợp hơn Tam Sinh Trúc?
Thẻ tính chính là công cụ mà Trận Sư quen sử dụng nhất, cũng giống như kiếm trong tay võ giả, bút trong tay phù sư.
Dưới tình huống bình thường, số lượng thẻ tính có thể vận dụng càng nhiều, hiệu quả thôi diễn sẽ càng tốt, cũng đại biểu cho tạo nghệ trận đạo của Trận Sư càng mạnh, nhưng ngoài ra còn có một loại khả năng khác, đó chính là sau khi thần thức của Trận Sư quá cường đại, yêu cầu đối với phẩm chất thẻ tính cũng càng cao, ví dụ như Phương Nguyên tính toán một trận pháp nhỏ, vậy chỉ dùng thẻ gỗ bình thường là được, nhưng nếu muốn thôi diễn một loại trận pháp cao thâm, thẻ gỗ sẽ không chịu nổi thần thức của hắn, lúc này tất nhiên phải đổi thành thẻ tính có phẩm chất cao hơn.
Phương Nguyên hiện giờ, thứ cần thôi diễn quá nhiều, quá nhanh, cũng quá gấp, ngay cả Huyền Mộc Tử Ngọc Trù mà Tiên Minh thưởng cho cũng không chống đỡ được, nhưng cũng vào lúc này, hai người Phương Nguyên và Lạc Phi Linh đồng thời nghĩ tới một thứ khác, Tam Sinh Trúc Thư...
Có điều ngay cả Phương Nguyên cũng chỉ là muốn lâm thời dùng tạm, nhưng lại không ngờ hiệu quả tốt như vậy!
Số lượng thẻ trúc cũng không nhiều, chỉ có một trăm lẻ tám cái, nhưng sau khi Phương Nguyên vận chuyển chúng, lại cảm thấy một loại cảm giác hoàn toàn khác với vận chuyển Huyền Mộc Tử Ngọc Trù lúc trước, từng đạo thần thức gia trì đến trên thẻ trúc này, không ngờ vô cùng phù hợp, giống như hoàn toàn dung hợp với thần thức của mình, trên trình độ nào đó, thậm chí còn làm tăng cường thần thức.
Chỉ một thoáng liền có một loại cảm giác khó có thể hình dung hiện lên trong lòng Phương Nguyên.
Đại đạo thông minh, thấy rõ vạn vật!
Dưới tình huống như vậy, hắn chỉ vừa nghĩ tới, liền cảm thấy tốc độ biến hóa của Tam Sinh Trúc này nhanh đến khó có thể hình dung, kết quả liên tiếp hiện lên trong lòng một cách rõ ràng, không ngờ nhanh hơn lúc trước vận dụng ba trăm sáu mươi Huyền Mộc Tử Ngọc Trù, hơn nữa tâm huyết phải tiêu hao cũng ít hơn nhiều.
Một trăm lẻ tám thẻ trúc dường như trời sinh chính là dùng để làm việc này.
Hơn nữa một trăm lẻ tám thẻ trúc đã là cực hạn, viên mãn hơn ba trăm sáu mươi thẻ ngọc!
- Tam Sinh Trúc này không ngờ lại có thần hiệu như vậy?
Trong lòng Phương Nguyên cũng không khỏi cả kinh, lập tức cảm thấy vui mừng.
Vù vù vù!
Trong lòng nghĩ vậy, trên tay lại không dám chậm trễ, nhanh chóng đạp Cương Bộ, thôi động đại trận, trong cả Long Tích, thiên tượng vạn biến, từng đạo Long Tích tàn trận từ bốn phương tám hướng bay tới, gia trì vào trong đại trận bên cạnh hắn, khiến cho một phương đại trận dưới chân hắn, lực lượng trong chốc lát đã tăng vọt gấp ba lần, lực lượng cũng mạnh tới một loại trình độ đáng sợ khó có thể hình dung.
- Không tốt...
Mà vào lúc này, ngoài ba vạn dặm, chỗ đám người Hắc Ám Sứ Giả, nam tử mặt trắng áo đay vừa cho rằng đối phương đã đạt tới cực hạn, trận thế đang yếu đi.