Chương 1265: Lệnh của bốn đội (2)
Trong lòng hơi thả lỏng, liền cảm thấy lực lượng của loại trận thế này bỗng nhiên lại mạnh mẽ hơn mấy lần, quả thực chính là bất ngờ không kịp đề phòng, chung quanh từng đạo cờ trận nháy mắt đã kéo căng, thanh âm khiến người ta ghê răng cũng từ sâu trong hư không vang lên.
Ầm!
Ngọn núi lớn đó lại bay đến trong không trung, đất đá bong tróc ra từng màng!
- Đây là có chuyện gì?
Nam tử mặt trắng áo đay đó biến sắc, vội vàng dẫn động lực lượng cờ trận, ngăn cản núi lớn này, nhưng lực lượng của Phương Nguyên cực lớn, lực lượng cờ trận hắn bày ra lại kéo núi, nhưng cũng chỉ được một chốc liền nghe thấy một tiếng nổ, trong núi lớn bỗng nhiên có một đoàn quang mang màu tím phá núi mà ra, giống như lưu tinh, theo trận thế bay về không trung xa xa.
Mà cờ trận hắn bày ra thì chỉ giữ lại một xác núi trống trơn, ầm ầm rơi xuống đất, vỡ ra bốn phương tám hướng.
Chung quanh núi lớn, vốn không biết có bao nhiêu cấp dưới mà bọn họ mai phục tại nơi này, hiện giờ núi lớn bỗng nhiên nổ tung, lực lượng đáng sợ, lập tức càn quét ra bốn phương tám hướng, khiến cho không ít người trọng thương, thậm chí còn có người trực tiếp bị trấn chết.
- Đại sự không ổn, Tam Thốn Linh Sơn bị hắn kéo đi rồi.
Nam tử mặt trắng thất thanh hô to.
- Vấn Cơ Sứ, ngươi không phải nói mình có được sự gia trì của anh linh thượng cổ à?
Cũng vào lúc này, tên mập vẫn tọa trấn trong hư không đột nhiên mở mắt, quát lên:
- Phế vật!
Đồng thời, thân hình hắn đột nhiên bay lên trời cao, hai mắt ngưng trọng, nhìn Tam Thốn Linh Sơn đang vội vàng bay đi, biết dựa vào tốc độ của đám người mình, căn bản là không thể đuổi kịp, thậm chí hoàn toàn không thể ngăn cản nó bay tới chỗ khác, sắc mặt cũng trở nên vô cùng thâm trầm, quát to:
- Lập tức cùng đi, không tiếc tất cả giết sạch bọn họ!
Kỳ thật không đợi hắn nhắc nhở, ba vị sứ giả ở chung quanh đều đã có phản ứng.
Lúc trước bọn họ bày ra cạm bẫy, lừa giết một đám thiên kiêu, có thể nói là chiếm hết tiện nghi, thực lực tăng mạnh, vốn đã chiếm chắc phần thắng, chỉ cần thủ tại chỗ này, đối phương chỉ có nước tự tới tìm chết, nhưng ai có thể ngờ được, đối phương lại có người có thể dẫn Tam Thốn Linh Sơn tới, ngay cả Vấn Cơ Sứ cũng không thể ngăn cản, lại lập tức khiến cho kế hoạch đã nắm chắc thắng lợi của bọn họ trở nên bất lợi.
Không còn cách nào khác, chỉ có thể đuổi theo Tam Thốn Linh Sơn!
Điều đáng mừng duy nhất là cũng may Tam Thốn Linh Sơn không phải có thể dễ dàng bị phong ấn như vậy!
Cộng thêm lực lượng của bọn họ, dù sao cũng hơn xa những người đó, lúc này đuổi tới vẫn có thể định trụ càn khôn!
Ầm ầm!
Phụ Sơn Sứ vội vàng dẫn động mười cỗ thần thi, tà khí cuồn cuộn, vượt qua hư không, từ xa đuổi theo Tam Thốn Linh Sơn.
Vô Tâm Sứ thì dẫn Vương gia, bước lên trên một tấm lụa đỏ màu máu, trong chớp mắt đã biến mất trong hư không.
Nam tử mặt trắng áo đay, cũng là Vấn Cơ Sứ dưới tay Hắc Ám Sứ Giả lại mặt đầy phẫn hận, vội vàng xòe chiết phiến trong tay, hóa thành một khay tròn, đặt chân lên trên, thân hình hóa thành một luồng sáng trắng, vội vàng truy đuổi!
Sau lưng bọn họ, những cấp dưới đó lại càng không dám nghĩ nhiều, vội vàng chui vào không trung, hóa thành từng đạo lưu quang bay về phía trước.
Trong nhất thời, không trung vắng lặng, mỗi người đều bay nhanh, cũng chỉ có tên mập lại khác với người bên cạnh, hắn không thi triển thần thông gì, chỉ nhảy lên trời cao, sau khi ban bố mệnh lệnh, thân hình trầm xuống, nặng nề rơi xuống đất, sau đó triển khai đi nhanh, vô cùng hung mãnh chạy về phía trước, gặp núi mở núi, gặp rừng đạp rừng, giống như một làn khói vượt qua Long vực.
Giữa đường gặp không biết bao nhiêu trở ngại, bao nhiêu di chủng, lại chẳng thèm bận tâm.
Tất cả sự vật cản đường hắn đều bị hắn trực tiếp đụng cho biến thành bột mịn, thảm không nói nổi.
...
- Thành công rồi...
Mà ở ngoài ba vạn dặm, Phương Nguyên thông qua Tam Sinh Trúc Trù, thôi động đại trận bên cạnh đến cao nhất, chỉ cảm thấy trận thế thả lỏng, lực lượng đang thu nạp, lập tức biết đã thành công, ngẩng đầu nhìn về phía đông nam, thậm chí còn có thể cảm thấy một mảng ánh sáng tím lờ mờ hiện lên, lao tới rất nhanh, lập tức biết đó là Tam Thốn Linh Sơn chân chính, đang bay về phía hắn.
Các tu sĩ trong sơn cốc cũng bỗng nhiên vang lên tiếng hò hét kinh hỉ, ai nấy mặt đầy vẻ xúc động, cho dù bọn họ không hiểu trận đạo tới mấy, cũng biết Phương Nguyên đã thành công, hắn không ngờ đã thực sự kéo được Tam Thốn Linh Sơn trong Long Tích tới!
Mà điều này cũng đại biểu nhân mã phe mình, cuối cùng cũng có mấy phần khả năng hoàn thành nhiệm vụ!
So sánh với áp lực và tuyệt vọng lúc trước, một màn này quả thực khiến bọn họ kích động tới sắp khóc!
Mà trong ánh mắt xúc động của các tu sĩ, Phương Nguyên lại không hề thả lỏng, ngược lại lập tức thu hồi Tam Sinh Trúc Trù, phi thân lên không trung, ánh mắt nhìn về về phía tử quang đang từ phía đông nam bay tới, thanh âm bình tĩnh dị thường, hạ các đạo mệnh lệnh!
- Đội Lý Hồng Kiêu nghe lệnh, chuẩn bị dẫn người phong ấn Tam Thốn Linh Sơn, kẻ trái lệnh, chém!
Trong sơn cốc, đám người Lý Hồng Kiêu và Ban Phi Diên cũng nhanh chóng áp chế một tia kinh hỉ trong lòng, sắc mặt đều trở nên ngưng trọng, chiến ý cất cao, Lý Hồng Kiêu đứng trước nhất bước nhanh về phía trước, tuy sắc mặt vẫn có chút phức tạp, nhưng thân thể lại bất giác không tự chủ được mà làm ra đáp lại đơn giản nhất hơn nữa cũng thường thấy nhất, ôm quyền với Phương Nguyên, trầm giọng hô:
- Vâng!
- Đội trưởng đội hai Vi Long Tuyệt nghe lệnh, bảo vệ Trận Sư đội một, các ngươi có thể chết nhưng các Trận Sư không thể bị quấy rầy!