Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1275 - Chương 1275: Chớ Chống Lại Hung Uy (2)

Chương 1275: Chớ chống lại hung uy (2)
Yêu loại đều có nhục thân mạnh mẽ, am hiểu cận chiến, tu sĩ nhân loại đánh cận thân với Yêu loại chính là sai mười phần.

Mà nó lại là loại am hiểu đánh nhau cận thân nhất trong Yêu loại, Phương Nguyên tấn công tới gần, lại là sai càng thêm sai.

- Ái chà, kinh quá...

Lạc Phi Linh ở bên cạnh nhìn, thử yêu đó miệng đầy răng nhau, khuôn mặt dữ tợn, hai mắt đỏ rực, còn có nước miếng màu đen thỉnh thoảng lại phun tung toé, dường như có thể ăn mòn tất cả, đã buồn nôn tới mặt trắng bệch, thất thanh hô to.

- Không giết ngươi, dọa Lạc sư muội của ta sợ, chẳng phải là rất phiền à?

Mà Phương Nguyên nghênh đón cái miệng to của thử yêu, tay hơi cong lại, nhẹ nhàng bấm một pháp ấn, bên cạnh hắn, thanh khí đột nhiên theo đó mà biến hóa, không ngờ xuất hiện hư ảnh của một ngọn núi lớn, tuy chỉ là hư ảnh, nhưng Huyền Hoàng Nhất Khí bao hàm toàn diện, vừa có thể bất biến, lại có thể vạn biến, trong đó ẩn chứa thần thông hành thổ, một hư ảnh núi lại nặng như núi thật.

Một chưởng này kéo theo hơn mười đạo sơn ảnh trực tiếp đập vào miệng chuột.

Sau đó liền nghe thấy thanh âm khiến người ta ghê răng vang lên, răng sắc của thử yêu vừa cắn lên tay Phương Nguyên, nhưng không đợi nó lộ ra vẻ đắc ý, liền tiếng thấy những tiếng vang giòn tan, hai hàng răng sắc đã bị tay Phương Nguyên chấn vỡ, máu tươi tuôn ra, ngay sau đó chính là sơn ảnh liên tiếp đập xuống, Phương Nguyên trực tiếp đánh xuyên miệng nó, khiến nó từ trong không trung rơi xuống.

- Hự.

Thử yêu căn bản không kịp phát ra tiếng hét thảm, khi rơi xuống đất đã thành một đống thịt nát.

- Chuột chính là chuột!

Phương Nguyên lấy ra một đạo khăn tay, lau lau tay rồi từ trong không trung ném xuống.

Khăn tay bay xuống, nhẹ nhàng che đi hai mắt vẫn còn trợn trừng của có thể thử yêu này.

...

Trong nhất thời, hư không lặng lẽ, không khí vô cùng áp lực.

Bộ dạng chết thảm của lão tổ Hồ Đảo thật sự có lực trùng kích rất lớn, khiến bọn họ trong nhất thời cũng có một số người cảm thấy bất an!

Bất kể là Phụ Sơn Sứ, Vấn Cơ Sứ vừa rồi có ý đồ xuất thủ ngăn cản, hay là Vô Tâm Sứ Lữ Tâm Dao vẫn chưa tìm được cơ hội ra tay, lúc này sắc mặt đều vô cùng khó coi, bọn họ bất kể là như thế nào cũng không ngờ được, vốn tưởng rằng là kết quả tất thắng, nhưng vừa giao thủ, bên bọn họ đã có bảy tám vị đại tướng bị chém, hai người này lại không hề có thương tổn.

Chẳng lẽ đám người mình thật sự bị bọn họ coi là mục tiêu săn bắn à?

- Chuột đã chết rồi!

Sau khi Phương Nguyên trảm sát thử yêu, hai tay áo phần phật quay lại, đứng cùng Lạc Phi Linh, sắc mặt đạm mạc, giống như vừa làm một chuyện bé nhỏ không đáng kể, ánh mắt vô cùng bình tĩnh nhìn quét một vòng chung quanh:

- Kế tiếp giết ai đây?

- Thực sự để hắn ngông cuồng như vậy à?

Trong nhất thời hung thế đã nổi lên, sắc mặt Lữ Tâm Dao và Phụ Sơn Sứ đều thâm trầm, Vấn Cơ Sứ áo đay lại ánh mắt lạnh lùng, quát:

- Thằng ôn này rõ ràng chính là đang kéo dài thời gian, giết thuộc hạ của chúng ta, vừa hay để người khác phong ấn, nào có chuyện tốt như thế?

Cho dù là Lữ Tâm Dao và Phụ Sơn Sứ, nghe vậy sắc mặt cũng trở nên vô cùng khó coi.

- Tiểu nhi, cho ngươi nếm thử sự lợi hại của thần thi.

Phụ Sơn Sứ cười to, hai tay xoa mạnh, mười cỗ thần thi sau lưng ầm ầm lao ra.

Mà Lữ Tâm Dao thì nhẹ nhàng quệt son trên môi, Vương Trụ ở bên cạnh đột nhiên ngẩng đầu, đằng đằng sát khí lao lên.

Cuối cùng là vị sứ giả áo đay mặt trắng, hắn nhìn nhìn phía sau, khẽ nhíu mày, dường như có chút kinh ngạc vì người đằng sau mãi chưa tới, cuối cùng lại hạ quyết tâm, hai tay rung lên, bảy tám mươi cờ trận chung quanh đều bay lên, lạnh lùng nhìn Phương Nguyên, dường như có chút ghen tuông, cười lạnh nói:

- Vô Tâm Sứ, tiểu tình nhân này của ngươi chắc cũng kiêu ngạo đủ rồi nhỉ?

Trong nhất thời sát khí nặng nề, giống như mây đen gào thét mà đến.

Lạc Phi Linh nhìn Phương Nguyên, nói:

- Phương Nguyên sư huynh, bọn họ làm thật rồi...

Phương Nguyên lao tới nghênh đón, trầm giọng hô:

- Giết!

Mấy vị Hắc Ám Sứ Giả này tuy đều ở dưới trướng Hắc Ám Chi Chủ, nhưng rõ ràng đều có tâm tư của riêng mình, sau khi bọn họ tới, vẫn chưa thực sự xuất thủ, giống như đang chờ người nào đó, chỉ không ngờ, người được chờ còn chưa đến, Phương Nguyên và Lạc Phi Linh lại hung tính đại phát, chỉ giao thủ trong khoảnh khắc không ngờ đã bị bọn họ giết mấy vị đại yêu bên mình, nếu là bình thường thì cũng thôi, bọn họ mang những đại yêu này tiến vào, chưa chắc đã không có ý để bọn họ làm đệm lưng, nhưng hiện giờ dù sao cũng là dưới tình huống mình chiếm hết ưu thế, lại bị bọn họ giết như chặt dưa thái rau, sau khi trở về, biết báo cáo kết quả công tác với Yêu mạch như thế nào?

Bởi vậy mấy người này lập tức bất chấp tấc cả, nhìn nhau, tâm niệm tương thông, đồng loạt ép tới.

Nhưng không ngờ Phương Nguyên còn hung tàn hơn họ, vừa thấy bọn họ ép tới, sắc mặt hắn không ngờ cũng trầm xuống, lại bức về phía trước.

Thân hình cuốn theo một đạo thanh khí, lao thẳng về phía trước, hư không ầm ầm, bị hắn đâm ra một vòng xoáy cực lớn, điều này khiến thân hình của hắn giống như trực tiếp xông tới trước mặt Vấn Cơ Sứ, chưởng phải của hắn ấn một cái vào trong hư không, trên chín tầng trời đã vang lên tiếng sấm, sau đó từng đạo lôi xà từ trên thiên không hạ xuống, kèm với một chưởng của Phương Nguyên đánh tới trước người Vấn Cơ Sứ.

- Cuồng ngạo vậy à?
Bình Luận (0)
Comment