Chương 1289: Nhất định phải chống đỡ (1)
Tuy lúc này trong tay hắn không cầm trường đao màu đen mà hắn quen dùng, nhưng một thân võ pháp thi triển ra, có sự gia trì của lửa tím, vẫn vô cùng kinh thiên động địa, giống như đánh đâu thắng đó không gì cản nổi, ngược lại trở thành một người tạo áp lực lớn nhất cho Phương Nguyên.
Trừ bọn họ ra, ba Yêu Tướng còn lại cuối cùng tất nhiên lại càng không khách khí, con hổ yêu đó bên cạnh có ngàn trành quỷ đi theo, âm phong gào thét, mà ngưu yêu thì tay cầm tam xoa kích, thôi động một thân pháp lực kinh người, nơi kích pháp hướng tới, hư không vỡ nát, mà con cáp mô yêu cảnh giới Kim Đan cuối cùng, không ngờ cũng vừa nhảy nhót vừa gào thét.
Tu vi của nó yếu, không dám xông tới trước người Phương Nguyên, nhưng ở bên cạnh hò hét lung tung, không ngờ chấn cho chấn cho hư không run rẩy.
Bất kể là Phương Nguyên hay là Lạc Phi Linh, đều cảm thấy có chút ồn ào, tâm phiền ý loạn.
Nhưng hai người bọn họ cũng biết rõ tình thế lúc này rất nguy cấp, trước đây Ban Phi Diên từng nói, ít nhất cần một ngày mới có thể hoàn thành phong ấn, mà từ lúc bắt đầu đến bây giờ, mới chỉ được hơn một tiếng, hiện tại di chủng của Long Tích đã đến vây công bọn họ, không biết hai đội nhân mã đó có thể ngăn cản hay không, dưới tình huống như vậy, tất nhiên càng không thể để những cao thủ này giết tới, hai người bọn họ đã không có biện pháp, chỉ có thể cắn chặt răng, tay đồng thời vung lên.
Tay phải Phương Nguyên nắm tà kiếm, một thân kiếm ý lan ra, phòng thủ kín không kẽ hở, ngăn cản trường thương lửa tím của Vương Trụ, cũng có kiếm quang thỉnh thoảng nổi lên, chém về phía thần thi, mà tay trái hắn thì ở trong tay áo, không ngừng vẽ ra các loại phù triện, từng đạo thần thông gào thét mà ra, thỉnh thoảng mang theo uy thế kinh thiên, tìm chỗ trống của đối thủ mà công tới.
Lạc Phi Linh lúc này thì bay nhanh bên cạnh hắn lấp chỗ trống.
Hai người một người thân hình trầm ổn, giống như vực sâu núi cao, một người thân hình linh động, giống như chim nhạn bay lượn, phối hợp vô cùng xảo diệu, hai người xuất thủ, lại giống như một đại quân, đón đỡ sự vây công của mười thần thi, Vương gia Đạo Tử, cùng với ba Yêu Tướng, trong chốc lát mấy chục hiệp trôi qua, hơn mười vị cao thủ không ngờ không vượt qua được Lôi Trì một bước!
- Quả nhiên có chút bản sự, không thua gì ba vị đội trưởng!
Tên mập đó quan sát Phương Nguyên, lắc đầu, bình tĩnh nói
- Có điều làm được đến một bước này, cũng là cực hạn của hắn rồi, các ngươi còn lo lắng gì nữa, đừng cất giấu làm gì, có bản sự gì cứ sử ra đi!
Câu sau là nói với Lữ Tâm Dao và Phụ Sơn Sứ, hai người bọn họ nghe vậy, cũng không dám không theo, chỉ có thể kích động dũng khí, một tia thần thức đánh về phía hư không, trên mặt đất liền có một cỗ thi thể không đầu bay lên, chính là nhục thân của Phụ Sơn Sứ, hắn nhìn nhục thân của mình, dường như có chút đau lòng, nhưng vẫn gầm lên một tiếng, dẫn động vật gì đó trong nhục thân.
Ầm!
Nhục thân của hắn đột nhiên nổ tung, sương máu bay trong không trung, sương máu này giống như vật có linh, vừa xuất hiện lập tức nhào về phía Phương Nguyên và Lạc Phi Linh, mang theo sự oán độcvà tham lam.
Phương Nguyên từ xa ngửi thấy mùi máu tươi, lập tức biến sắc.
Hắn trong tin tức Tần Loạn Ngô để lại cho mình đã từng thấy, đây chính là Nam Cương Huyết Cổ!
Trước đây những người này ở trong Long Tích tổ điện, có thể một lưới bắt hết thiên kiêu của Tiên Minh, chính là dùng cổ này.
Đây là một loại tà độc thịnh truyền ở Yêu vực, vô cùng đáng sợ, vốn là thủ đoạn dưới đáy hòm của Phụ Sơn Sứ, chỉ trong trận đánh ở tổ điện, Tần Loạn Ngô nuốt xuống huyết cổ trong điện, dựa vào thần hỏa bản mạng luyện hóa chúng, cho nên huyết cổ của Phụ Sơn Sứ này coi như đã bị hắn hủy hơn nửa, hơn một nửa còn lại chỉ là vật dẫn, bởi vậy cho tới hiện tại vẫn chưa dụng.
Mà hiện giờ, nhục thân của Phụ Sơn Sứ đã bị hủy, lại muốn luyện huyết cổ này cũng vô dụng, liền dứt khoát dùng ra, hơn nữa hắn là dùng nhục thân của mình làm vật tế, thi triển huyết cổ, khiến cho uy lực của huyết cổ còn mạnh hơn cả lúc ở tổ điện!
- Cẩn thận!
Phương Nguyên thấp giọng hét lớn, tung chưởng ấn một cái, Thanh Lý vấn vít lôi điện hiện lên, bơi tới trong không trung.
huyết cổ đó mặc dù độc, nhưng Thanh Lý chính là Thủy Linh luyện hóa, phòng ngự cực nghiêm, lại có lực lượng lôi điện dung nhập ở trong đó, nhữn tà cổ này sao có thể dễ dàng ăn mòn, mượn một đạo thần thông này, tạm thời cũng tránh khỏi được sự xâm hại của huyết cổ, chỉ là hắn cũng không biết Lạc Phi Linh có biện pháp chống đỡ huyết cổ hay không, bởi vậy không triệu hoán Thanh Lý để che chở mình, mà là nhìn về phía Lạc Phi Linh.
- Ta không cần!
Lạc Phi Linh vội vàng hô to một tiếng, sau đó tay chân luống cuống tháo khuyên bên tai trái xuống, ném về phía không trung, khuyên tai đó giống như một giọt nước, hóa thành một đạo sa y trong không trung, bao phủ quanh người nàng ta, ngăn cản tất cả huyết cổ ở xa xa.
- Đúng là luôn khiến người ta yên tâm.
Phương Nguyên không còn nỗi lo đằng sau, lại tập trung ác đấu.
Có điều, vừa phải sử dụng pháp lực để đối kháng huyết cổ, lại vừa phải ngăn địch, áp lực tất nhiên lớn hơn rất nhiều.
Mà Lữ Tâm Dao sau khi Bất Động Minh Vương lên tiếng, cũng cắn chặt răng, sai ra ba vị hộ đạo lão tổ, ba vị hộ đạo giả này chính là đòn sát thủ mà nàng ta tích lũy nhiều năm, luận về thực lực riêng lẻ thì không bằng Vương gia, nhưng ba người đồng thời ra tay, so với Vương gia Đạo Tử thì còn mạnh hơn, khiến cho áp lực của Phương Nguyên và Lạc Phi Linh lập tức trở nên cực lớn!