Chương 1298: Dừng ở đây (1)
Phản ứng của Lữ Tâm Dao cũng cực nhanh, rất nhanh liền ý thức được cái hay trong sự an bài của Phụ Sơn Sứ, tất cả áp lực trong lòng đều bị quét sạch, xông thẳng về phía Lạc Phi Linh, cười lạnh nói:
- Ngươi không phải có tình ý với tên hàn môn đó à? Không phải ngươi không có ngạo khí giống như ta, vừa gặp hắn đã tin tưởng sao? Hiện tại việc gì phải sốt ruột, chúng ta cùng xem hắn có phải thực sự có bản sự đó hay không đi!
Mà ở cách đó không xa, ba Yêu Tướng vội vàng chạy tới Tam Thốn Linh Sơn, cự ly mấy trăm dặm chỉ trong giây lát là qua.
Trên chiến trường cao thủ khắp nơi này, ba người bọn họ cũng tự cảm thấy chẳng giúp được gì, cũng tùy thời có khả năng sẽ giống như vật hi sinh, nhưng đến chung quanh Tam Thốn Linh Sơn, nhìn thấy di chủng nhiều vô số, cùng với năm đại long chủng vẫn co đầu rụt cổ ở phía sau tìm kiếm cơ hội, không dám lập tức liền xông lên phía trước liều mạng, lại lập tức phá lên cười lạnh lùng.
- Thì ra một hồi công lớn như vậy lại để ba người chúng ta chiếm được.
Trong tiếng cười lớn, ba người đều hiện ra bổn tướng, gạt đi sương máu, thôi động yêu uy, gào thét xông tới.
Một giải Tam Thốn Linh Sơn Hiện giờ vốn đã vì năm đại long chủng liều mạng thôi động một đám Long Tích di chủng điên cuồng tấn công mà trở nên hung hiểm, nguy ngập tràn ngập, các tu sĩ đều đang liều mạng chống đỡ, mà theo sự gia nhập của ba đại yêu này, tính thế lập tức trở nên càng hơn hơn!
Giống như trên lưng con lạc đà vốn chỉ cần bỏ thêm một cọng cỏ là bị ép ngã, bỗng nhiên có thêm ba hòn núi lớn!
- Đánh một trận đến chết, thà chết không lùi!
Mắt thấy ba đại yêu xông tới, chung quanh Tam Thốn Linh Sơn vang lên những tiếng hét lớn.
Chiến thế nơi này hiện giờ đã vô cùng hỗn loạn, chung quanh có di chủng mãnh liệt công tới, cuồn cuộn không ngừng, cho dù tu sĩ canh giữ ở nơi này có mạnh tới mấy, dưới sự tiêu hao như vậy, cũng lộ ra vô cùng cật lực, đám người Vi Long Tuyệt, Hứa Ngọc Nhân, Mạnh Khởi, Phi Linh Nhi, Phong Lương Quỷ Tu, Công Dương Lý đều đã lao lên nghênh chiến. Phạm vi cũng theo chiến cuộc bị đẩy về phía trước mà thu nhỏ lại, đã không còn lớn như lúc trước, các tu sĩ hiện giờ chỉ có thể canh giữ ngoài trăm trượng chung quanh Tam Thốn Linh Sơn, cắn chặt khớp hàm, khổ sở phòng thủ phòng tuyến dưới chân.
- Ha ha, đúng là tự dưng nhặt được tiện nghi!
Ba đại yêu đó tuy là Yêu loại, lại đều vô cùng khôn khéo, nhìn thấy thế cục này, làm sao còn không rõ mấu chốt của vấn đề, quả thực chính là lòng hoa nở rộ, từng đạo thần thức truyền tới năm đại long chủng:
- Mấy con súc sinh các ngươi đã nhận được Long Ấn Lệnh mà chủ ta tự tay đánh vào trên lưng Minh vương, vì sao còn ở nơi này giở trò mèo không chịu xuất lực?
Năm đại long chủng đó đều là hạng có linh, hơn nữa vốn cùng một mạch với Yêu loại, lập tức hiểu được ý tứ của bọn họ.
Dưới cơn hoảng sợ, bất đắc dĩ liếc nhau, đều gầm lên, cuối cùngcũng lao về phía trước.
Ầm ầm!
Dẫn đầu là con cự ngạc hung ác điên cuồng, cái đuôi khổng lò quét qua, đại địa nhấp nhô, đập vỡ vô số ngọn núi và vách đá, xông thẳng về phía Tam Thốn Linh Sơn, một thân hung uy hiển hách của nó khuấy động hư không, ngay cả di chủng cản ở phía trước cũng không biết bị đánh bay bao nhiêu, cả người giống như núi lớn đâm thẳng tới.
Mà hướng nó xông tới chính là Phong Lương Quỷ Tu và Hứa Ngọc Nhân, hai người ý thức được sự cường đại của cự ngạc, không ai dám lơ là, liều mạng thôi động một thân pháp lực, nghênh đón cự ngạc đó đánh tới, một đạo ngọc bích, một đạo ô quang đan vào nhau, giống như một bức tường cao đánh vào trên người cự ngạc, chấn cho đại địa chung quanh run rẩy, đất đá bay rào rào.
- Phập.
Tuy miễn cưỡng cản được, nhưng thân hình Phong Lương Quỷ Tu và Hứa Ngọc Nhân vẫn lảo đảo, thần quang trước người ảm đạm, nhất là Phong Lương Quỷ Tu, đã bị nội thương tới phế phủ, cố nén một lúc vẫn nôn ra một ngụm máu tươi.
- Bốp!
Mà thế công của cự ngạc bị cản trở, lập tức vung đuôi quất tới.
Chung quanh đất đá bị quét lên một mảng, giống như trên đại địa nổi sóng to, nặng nề đánh về phía trước.
- Làm thế nào để ngăn cản đây?
Sắc mặt Hứa Ngọc Nhân đã có chút lụi bại, hai mắt nhắm lại, muốn liều mình xông lên.
Nhưng cũng đúng vào lúc này, Phong Lương Quỷ Tu ở bên cạnh hắn bỗng nhiên sắc mặt lạnh lùng, giống như làm ra một quyết định cực quan trọng.
Nghênh đón cái đuôi đang quét tới của cự ngạc, hắn cắn chót lưỡi, sau đó hai tay chập lại, bấm pháp ấn.
- Gừ.
Trong chốc lát, phía sau hắn quỷ khí lan ra bốn phía, xộc thẳng lên trời, giống như U Minh hàng lâm!
Mà trong một mảng quỷ khí lạnh lẽo đó, không ngờ có một cái khô lâu đầu to như núi bay lên, toàn thân như được làm từ hắc ngọc, bên trong còn lờ mờ có kinh lạc màu đỏ, quỷ dị, tà khí vô cùng.
Nghênh đón cự ngạc, khô lâu đầu đột nhiên há miệng.
Đuôi của cự ngạc quét tới, trực tiếp bị khô lâu đầu này cắn lấy, không ngờ không giãy ra được, cùng lúc đó, trong thất khiếu đen xì của khô lâu đầu có từng mảnh oan hồn chui ra, sợ là không dưới ngàn con, không chỉ ùa lên cắn xé cự ngạc đó, lại có rất nhiều lao về phía một đám di chủng chung quanh, nháy mắt liền chém giết với nhau.
- Huyết bảo?
Các tu sĩ chung quanh thấy vậy, trong lòng run lên.
Trong tên của Phong Lương Quỷ Tu mặc dù có chữ quỷ, nhưng đây chỉ là vì hắn xuất thân từ Phong Lương Quỷ Quốc, nhưng danh môn chính phái đường đường chính chính như vậy, lại không ngờ còn giấu giếm một kiện huyết bảo tà dị, đây chính là chiêu số của Tà tu.