Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1300 - Chương 1300: Coi Thường Bọn Họ (1)

Chương 1300: Coi thường bọn họ (1)
Ầm ầm ầm!

Nhưng cũng đúng lúc này, con long chủng cuối cùng, chính là con lợn rừng trên người có mai rùa rất dày lại không bị ai ngăn cản, giơ răng nanh giống như trường thương, mang theo thế công trầm trọng như núi hung hăng đâm tới vòng phòng vệ, đại địa cũng bị thân hình nặng nề của nó giẫm cho rung chuyển, khiến các tu sĩ bên trong đã không nhịn được mà nhắm hai mắt lại.

Mà ba đại yêu đó thì vô cùng hưng phấn, quát lên:

- Kết thúc rồi, cam chịu số phận đi!

Lúc này Phương Nguyên đã không thể bận tâm tới thế cục chung quanh, chỉ một lòng muốn cản tên mập đó lại.

Người này tay cầm Hoàng Kim Xử, có thể nói là hung thế vô địch, ngồi trên thần long, chạy quanh bốn phía.

Hắn vốn chính là một nhân vật vô cùng mạnh mẽ, hơn nữa hắn mượn thế rồng, trong lúc bay lượn, vung Hoàng Kim Xử càn quét hư không, hung thế khó cản, đối mặt với loại đối thủ này, thường thường khiến người ta sinh ra một loại cảm giác thúc thủ vô sách, lực lượng thần thông đánh vào trên người hắn, hắn dường như hoàn toàn coi như không thấy, cứng rắn chống đỡ, mà thi triển võ pháp lại căn bản không phá được nhục thân của hắn, giống như gãi ngứa.

Nhưng bản thân hắn lại có lực lượng cuồng bạo khó có thể hình dung, Hoàng Kim Xử đó lực lớn vô song, quét trúng là chết, xượt qua là bị thương, nơi lưu quang màu vàng đi qua, giống như trấn áp, giam cầm tất cả, có thể nói rằng, đụng phải loại đối thủ này, quả thực chính là không thể đánh hắn, chỉ có thể bị đánh, bất kể là ai đều sẽ cảm thấy vô cùng đau đầu, giống như đối mặt với một quái thai vô địch!

Nhưng Phương Nguyên lúc này lại cắn răng, nhìn chằm chằm tên mập không rời.

Ầm một tiếng, Hoàng Kim Xử của đối thủ đập đến, hắn thi triển Bát Cương Bộ Pháp, nghiêng người hiện lên, kiếm ý trong tay ngưng luyện như điện, hung hăng chém lên cổ hắn, tuy không thể làm bị thương tên mập đó, nhưng cũng chém cho hắn giận dữ, nặng nề quát to một tiếng.

Vung chưởng, một bàn tay bỗng nhiên trở nên dài trên dưới một trăm trượng, to như núi nhỏ, tóm tới Phương Nguyên.

Phương Nguyên thi triển pháp ấn, sau lưng Bất Tử Liễu hiện lên, ngàn vạn cành liễu cùng nhau bay lên, quấn lên trên tay tên mập này, dùng sức kéo sang bên trái, đồng thời trước người có một con Lôi Linh Chu Tước nhảy ra, dang rộng hai cánh cực lớn, toàn thân có lôi điện chói mắt, đâm vào tên mập, hai móng sắc nhọn tóm tới.

Ầm!

Chu Tước đánh tới, bị một quyền của tên mập đánh nát, lôi điện chói mắt lập tức bao phủ lấy hắn, dường như hóa thành một mảng lôi hải, nhưng tên mập này không ngờ không bị lôi điện khủng bố gây thương tích, lưỡi nổ sấm xuân, nặng nề gầm lên.

Lôi điện chung quanh bị một tiếng gầm này đánh tan, ngay cả Phương Nguyên cũng bị chấn cho cả người cứng đờ, động tác hơi chậm lại.

Tên mập thời cơ một xử đánh tới, Phương Nguyên vung kiếm ngăn cản, liền ngã ra xa trăm trượng.

Nhưng thân hình chưa dừng lại đã lập tức tung người nhảy lên, đạp hư không xông tới, thế công hung hãn.

Hai người cứ vậy ngươi tới ta đi, đấu chừng nửa ngày, trong lòng tên mập cảm thấy vô cùng quỷ dị, rõ ràng cảm thấy Phương Nguyên không khác gì những người tu hành khác, cũng không có pháp môn đặc thù phá kim thân của mình, theo lý thuyết có thể dùng thế sét đánh không kịp bưng tai hạ hắn, nhưng lại bị hắn cầm chân lâu như vậy.

Mỗi khi mình thi triển chiêu pháp thần thông, lại luôn bị hắn tránh nặng tìm nhẹ né được, thậm chí có lúc còn tranh thủ đánh trả, quả thực khiến cho tên mập nghĩ không thông, hắn làm thế nào mà tránh thoát được nhiều thần thông như vậy?

Mà một lúc nào đó, rõ ràng đã đánh trúng hắn, không ngờ lại bị hắn đỡ được.

- Ta xem ngươi có thể trốn được bao lâu...

Tên mập bực mình, bị cầm chân lâu như vậy, khó tránh khỏi có chút giận dữ.

Trong tiếng quát chói tai, thân hình bay lộn, kim quang ngưng luyện ở bên cạnh, không ngờ hóa thành bộ dạng ba đầu sáu tay, mắt nhìn sáu hướng, tai nghe tám phương, sáu bàn tay đều cầm một thanh Hoàng Kim Xử, giống như máy xay gió đánh tới Phương Nguyên, khiến cho hư không chấn động.

- Hỏa hậu vẫn chưa đủ...

Mà lúc này, Phương Nguyên cũngđã một thân máu tươi.

Hắn triền đấu với tên mập lâu như vậy, tuy đại bộ phận lực lượng đều bị hóa giải, hoặc là né được, nhưng cũng trúng không ít đòn, trên nhục thân đã có rất nhiều vết thương, một thân xương cốt lại không ngừng gãy, không ngừng nối, không biết bao nhiêu lần, máu tươi trào ra dính đẫm áo xanh, nhưng vẫn cắn răng chống đỡ, duy trì thần niệm tỉnh táo.

Có điều, đối với điều này, hắn cũng có chỗ dựa của mình.

Lúc trước ở Thiên Lai Thành Kim gia, Kim lão thái thái cố gieo Bất Tử Liễu vào hắn, đó lại là một đạo thần vật, khi tu vi của Phương Nguyên còn thấp, vẫn không thể hiển lộ thần uy, hiện giờ đột phá Chí Tôn Nguyên Anh, uy lực của thần vật này cũng càng được thể hiện ra, có thể nói, nếu trong trận chiến này không phải có thần vật như Bất Tử Liễu cung cấp sinh mệnh lực cho hắn, trong khoảng thời gian ngắn phục hồi thương thế, hắn đã sớm không chống đỡ được.

Mà một chỗ dựa khác chính là căn cơ vững chắc của hắn, theo như tính tình tu pháp của hắn, về lý thuyết thì tiến độ tu hành hẳn là sẽ rất chậm, nhưng là vì có Thiên Diễn Thuật, lại khiến tiến cảnh tu vi của hắn khá nhanh, rất nhiều người nhìn thấy đều sẽ cho rằng hắn lớn mạnh vượt bậc, căn cơ bất ổn, nhưng trên thực tế lại là hoàn toàn ngược lại.

Này căn cơ vững chắc này, Phương Nguyên có thể chiến, có thể đi, có thể mãnh công đón đánh, cũng có thể mượn lực tá lực.

Đây chính là nguyên nhân cho dù tên mập đó đã nhiều lần cảm thấy bức được hắn đến tuyệt cảnh, lại luôn bị hắn có thể tuyệt xử phùng sinh!
Bình Luận (0)
Comment