Chương 1308: Kiếm từ trên trời (1)
Lúc này, hắn rốt cuộc bất chấp tất cả, đột nhiên hít vào một hơi.
Hoàn toàn không để ý chung quanh có kịch độc hay không, chỉ cầu có thể chống đỡ được một thoáng trước mắt, mà theo một hơi này của hắn được hít vào, trong thiên địa, lực lượng cuồn cuộn ngưng tụ hắn trước người hắn, khiến cho kim quang quanh người hắn sáng ngời chưa từng có, giống như vào lúc nguy cơ sinh tử đã kích phát tiềm lực của hắn, kim quang này thậm chí còn thịnh hơn xa tu vi của hắn lúc trước.
Ầm!
Dưới kim quang mạnh mẽ vô biên này, ngay cả Tinh Túc Kỳ đang bao vây chung quanh hắn, đều bị hắn đánh bay, phân tán đến bốn phương tám hướng, nhưng không chờ thân thể hắn hoạt động, một kiếm đó của Phương Nguyên liền trực tiếp chém xuống, kiếm quang sáng ngời và kim quang mãnh liệt trên người va chạm với nhau, hai bên dường như có một thoáng ngưng kết trong không trung, quang mang vô cùng chói mắt.
Nhưng chỉ giằng co một chốc, ánh sáng đó liền chậm rãi rơi xuống phía dưới.
Giống như thực chất, quang mang hoàng kim không gì có thể đả thương lúc này bắt đầu trở nên mềm mại, bị kiếm quang chậm rãi tách ra, sau đó kiếm quang từng chút từng chút tách quang mang hoàng kim sang hai bên rồi chém xuống.
Trong thần niệm, quá trình này vô cùng gian nan, vô cùng chậm chạp.
Nhưng trong hiện tại chỉ là chuyện của một hơi thở!
Ầm!
Kim quang vôt tận đột nhiên tuôn ra bốn phương tám hướng, giống như sóng triều màu vàng, mãnh liệt đáng sợ, khuếch tán ra từng vòng, không ngừng gọt đi từng tầng địa thế chung quanh, hình thành một cái hố cực lớn lấy nơi kiếm rơi xuống làm trung tâm giảm dần ra phía ngoài, chừng hơn mười dặm đều bị cắt bỏ tất cả núi đá, lộ ra tầng nham thạch bóng loáng mà rực rỡ.
- Mặt trời đã lên rồi, sắp kết thúc rồi.
Lúc này chung quanh Tam Thốn Linh Sơn, chiến trường đã đạt tới lúc thảm đạm nhất, thậm chí đã qua lúc kịch liệt nhất, hai bên đều đã vô cùng mỏi mệt, chỉ cố gắng chống đỡ, Hứa Ngọc Nhân, Vi Long Tuyệt, Phong Lương Quỷ Tu, thậm chí là Viên Tiêu vốn đã trọng thương lúc này không một ai lùi bước, vẫn cắn răng canh giữ ở ở chiến trường chiến trường.
Ngay cả Hậu Quỷ Nhi lúc này cũng cưỡi trên lưng con hung đồn đó, chặt chẽ chiếm một phương vị, không để hung đồn lao ra chém giết, chỉ canh giữ ở tại chỗ, hung hăng hất tất cả di chủng tới gần ra ngoài.
Đương nhiên quan trọng hơn là hung uy từ trên người nó tỏa ra, không ngờ khiến cho các di chủng chung quanh có chút hỗn loạn, dù sao hung đồn này cũng là một trong những long chủng mạnh nhất bên trong Long Tích, giống như long chủng của hắn, đều có uy thế sử dụng bách thú, di chủng chung quanh vốn là bị loại sử dụng này mới xông tới, hiện giờ lập tức hỗn loạn, không biết nên tiến hay lùi.
Tuy bởi vì số lượng long chủng khác nhiều hơn, lại thêm hung uy mạnh hơn, khiến cho bọn chúng vẫn công tới, nhưng dù sao thần thức đã có chút hỗn loạn, thế công lại lỏng lẻo hơn nhiều, mà điều này cũng khiến các tu sĩ phong ấn Tam Thốn Linh Sơn giảm đi không ít áp lực.
Sau đó ở phía đông nam của bọn họ, một đạo kiếm quang xuyên qua thiên địa, lập tức chính là quang mang đại thịnh, xung quanh vỡ nát.
Thần quang nổi bật đó phô thiên cái địa, thổi quét tứ phương.
Nhìn đạo kiếm quang đó rõ ràng đã chiếm thượng phong, ba đại yêu phụ trách chiến trường này trong lòng đột nhiên lạnh toát.
Bọn họ biết đó là Bất Động Minh Vương đang ác đấu với Phương Nguyên, cũng biết thanh thế quán triệt thiên địa bực này tất nhiên đại biểu cho hai người sắp phân thắng bại, bọn họ không biết Phương Nguyên làm thế nào mà chống đỡ được tới hiện tại, khiến cho Bất Động Minh Vương vẫn không có cơ hội tới đây, nhưng trong lòng lại sinh ra một loại cảm giác khủng hoảng đến cực điểm, đột nhiên liều mạng hô to:
- Lên, mau xông lên.
Nhưng khiến bọn họ không ngờ là, theo quang mang phía đông nam hạ xuống, tiếp theo chính là một mảng tĩnh mịch.
Khủng bố hơn là một lúc sau, long chủng và di chủng chung quanh đột nhiên đều ngẩn ra, giống như nằm mơ vừa tỉnh, bất kể họ có liều mạng thúc giục thế nào, nhưng năm con long chủng này trừ hung đồn theo sát Hậu Quỷ Nhi và cự ưng, ma khâu đã bị trảm sát ra, con khác đều liều mạng bỏ chạy, không ngờ không có ý tiếp tục tấn công Tam Thốn Linh Sơn.
- Đây là chuyện gì vậy?
Ba Yêu Tướng đó đồng thời sợ tới sắc mặt trắng bệch.
Tuy trong miệng đang hỏi có chuyện gì xảy ra, nhưng trong lòng bọn họ lại hiểu rõ là có chuyện gì rồi.
Những long chủng này vốn chính là bị Bất Động Minh Vương điều khiển.
Nếu chúng đột nhiên tỉnh lại, vậy chẳng phải chứng tỏ Bất Động Minh Vương đã...
Nhân lúc bọn họ đang ngây đơ, Vi Long Tuyệt và Công Dương Lý ở bên cạnh đồng thời xông tới, Vi Long Tuyệt cắn chặt răng, ngân thương như rồng, hung hăng đâm về phía trước, đâm ngưu yêu tay cầm tam xoa kích ra hai cái lỗ, sau đó hai tay cầm ngân thương hung hăng gạt lên không, một thân pháp lực mênh mông cuồn cuộn, hóa cả nhục thân và thần hồn của Yêu Tướng này thành sương máu.
Mà Công Dương Lý thì trực tiếp xuất hiện phía sau hổ yêu, tay chụp xuống, nắm lấy đầu hổ yêu, tùy ý để hổ yêu liều mạng kêu to, vẫn bị bị ngắt đầu xuống, sau đó bóp nát.
Về phần con cóc đó đã sớm bị người ta xông lên loạn quyền đánh chết.
Cho tới trước khi chết, ba đại yêu này vẫn mê mang.
Sao có thể?
Bất Động Minh Vương sao có thể thất bại, sao có thể chết được?
...
- Sao hắn lại mạnh như vậy?
Trong chiến trường khác, Lữ Tâm Dao đang cắn răng ác đấu với Lạc Phi Linh. Trong hư không bên cạnh bọn họ đã xếp đầy những bộ quan tài, có điều trong những quan tài này lại không phải cao thủ như ba vị khôi lỗi hộ đạo giả, chỉ là một số tà thi, tà bảo, còn có một số pháp bảo âm độc.