Chương 1323: Phân phối Long Hồn (1)
Phương Nguyên vuốt đuôi Bạch Miêu, trong mắt lộ ra vẻ cảm kích.
Sau đó hắn mới nói khẽ:
- Nếu ta đã biết, vậy đương nhiên sẽ đi làm, còn có lựa chọn khác sao?
Ý chí phía dưới sóng biển nặng nề nói:
- Vậy cần ngươi đối kháng đại kiếp!
Phương Nguyên nói:
- Vậy ta sẽ đối kháng đại kiếp!
Ý chí đó nói:
- Ngươi thậm chí cần đối địch với thế nhân!
Phương Nguyên nói:
- Quen rồi!
Ý chí dưới sóng biển trầm mặc, một lúc sau mới nói:
- Thực sự quyết tâm như vậy sao?
Phương Nguyên cười nói:
- Dù sao người khác cũng không được nhốt lão bà của ta trong hư không.
Phương Nguyên nói ba ngày sau sẽ trở về, thế là đại nhân vật các phương trên Vong Tình Đảo lại đợi ba ngày.
Có thể khiến người có thân phận như bọn họ phải chờ đợi ở Nam Hải, mục đích tất nhiên chính là Long Hồn.
Tầm quan trọng của Long Hồn đối với bọn họ mà nói, quả thực là tồn tại có thể chi phối bố cục thế lực các phương, cũng chính bởi vì Long Hồn này bọn họ mới cho Phương Nguyên đủ tôn trọng và kiên nhẫn, tình nguyện vì một câu của hắn mà tiếp tục ở lại Nam Hải chờ hắn ba ngày, có điều trong ba ngày này, bọn họ cũng không nhàn rỗi, đã trải qua vô số thương thảo và trao đổi lợi ích, tiêu chuẩn phân phối Long Hồn, trên cơ bản đã được định ra.
Ai có tư cách lấy được Long Hồn, ai không có tư cách có được Long Hồn, đều đã có một tiêu chuẩn suy xét, đạo thống và thế gia các phương có tư cách lấy được Long Hồn đều hạ quyết tâm, sẽ không để Long Hồn thoát ra ngoài dù chỉ một đạo.
Mà thế lực không đạt được tiêu chuẩn này cũng liều mạng tập trung lại kinh doanh mũi khoan, cắn răng thề ở trong lòng, bất kể là như thế nào cũng phải có được một đạo.
Thậm chí có một số người nóng tính, đã sớm bắn tiếng, chí nhất định phải có Long Hồn cho bằng được.
Ví dụ như Lôi lão gia tử của Lôi Châu, nói thẳng là mình muốn đả tạo tiên bảo uy lực mạnh mẽ, dù thế nào cũng phải mang bảy tám Long Hồn về, thánh địa Bát Hoang Thành của Ma Biên muốn bồi dưỡng thần tướng thế hệ trẻ tuổi, còn phải giúp mấy vị lão thần thọ nguyên gần hết cố bản bồi nguyên, đột phá cảnh giới, ít nhất cũng phải mang mười đạo, cổ tộc Trung Châu trong nhiệm vụ lần này chết nhiều thiên kiêu Đạo Tử nhất, trả giá cũng lớn nhất, trừ danh ngạch lúc tứ đại bí cảnh của Tiên Minh mở ra, Long Hồn có được trong nhiệm vụ lần này tất nhiên cũng không thể thiếu.
Đủ loại tranh chấp, nhao nhao nghị luận.
Thậm chí có người đã âm thầm tính qua!
Với khẩu vị của Thất Đại Thánh Địa mà nói, dù thế nào cũng phải một nhà mười Long Hồn thì mới có thể khiến bọn họ thỏa mãn?
Mười chín cổ tộc, mươi hai thế gia Trung Châu, một nhà một đạo thì có đủ không?
Lôi lão gia tử là Chú Khí Thần của Thiên Nguyên, hắn muốn bảy Long Hồn để đả tạo tiên bảo, chẳng lẽ ngươi có thể không cho?
Tướng sĩ Ma Biên chiến đấu anh dũng, chẳng lẽ không nên lấy phần thưởng mười đạo à?
Còn có Tiên Minh cần chưởng ngự thế gian, thưởng phạt phân minh, trên tay không có vài ba mươi Long Hồn thì làm sao có thể dẫn động anh tài thiên hạ?
...
Bởi vậy, số lượng Long Hồn đó dù thế nào cũng phải có gần hai trăm mới đủ chia!
Đương nhiên, nếu số lượng Long Hồn không đủ, có lẽ cũng có thể giảm bớt một chút, nhưng về chỉnh thể mà nói, tỉ lệ này lại không dễ tùy tiện sửa đổi, cũng là tỉ lệ phân chia mà tất cả mọi người đã ngầm thừa nhận, cũng chính bởi vì có tỉ lệ này tồn tại, đại lão các phương mới nhẫn nại chờ ở Nam Hải, chờ Phương Nguyên mang một viên Vạn Long Hồn Châu đó về.
- Cô gia đã trở lại...
Mà quả thật là ba ngày sau, Phương Nguyên theo lời về tới Vong Tình Đảo.
Đại lão các phương hiện giờ đều ngồi xếp bằng trên tiên đài ở trung tâm Vong Tình Đảo, chừng hơn hai mươi người, ngồi chung quanh tiên đài, uống tiên trà của Vong Tình Đảo, thấp giọng nghị luận hương trà, nhất phái tiên phong đạo cốt, tuy thời gian chờ không ngắn, nhưng trên mặt lại không hề có thần sắc bực mình, cũng không cảm thấy với thân phận của bọn họ, chờ Phương Nguyên là rất không thích hợp.
Cho tới khi phía dưới có quản sự của Vong Tình Đảo cao giọng hét lớn, các tu sĩ mới ngẩng đầu nhìn về phía biển.
Sau đó chỉ thấy trên sóng xanh vô ngần, đang có một nam tử áo xanh gầy yếu đạp sóng mà đến, nghênh đón gió biển, chéo áo tung bay, cũng dần dần bắt đầu có một cỗ khí tượng tiên phong đạo cốt, trên đầu vai hắn là một con mèo béo màu trắng đang ngủ gật gù, sắc mặt bình tĩnh, bên cạnh là một hạt châu to bằng nắm đấm, tỏa ra hồng quang nhàn nhạt.
- Quả nhiên vẫn tới!
Có người thấy vậy nhẹ nhàng bưng trà thơm, thản nhiên cười cười.
Bên cạnh có người thấy khí phái của Phương Nguyên, liền nhẹ giọng cười nói:
- Kẻ này cũng không tồi, ta đã hỏi chi tiết, trận đánh ở Long Tích lần này, hắn có biểu hiện xuất chúng, không kém gì bốn vị tiểu thánh Trung Châu, bất kể là tu vi hay là bản lĩnh ứng biến, đều đáng để tán dương, tuy xuất thân tiểu tiên môn, hiện giờ cũng dần dần dưỡng ra một thân khí phái, thật sự có mấy phần bộ dạng thiên kiêu nhất lưu thế gian.
Có người nghe vậy, nhẹ nhàng vỗ tay, cười nói:
- Lời ấy cũng không sai, hiện giờ những tiểu bối bọn họ đuổi kịp đại thế, trưởng thành cực nhanh, với một thân tu vi hiện giờ của hắn, e là lão tổ thế gia bình thường cũng không phải là đối thủ, nếu có thể tới Ma Biên lịch luyện mấy năm, tâm tư trầm ổn hơn một chút, chính là một vị lão tổ thế gia có thể tọa trấn một phương, tiền đồ vô lượng!
- Ha ha, thanh niên như hắn việc gì phải nóng lòng tọa trấn một phương?