Chương 1324: Phân phối Long Hồn (2)
Có người không đồng ý với lời nói của người trước, mỉm cười một tiếng, nói:
- Chỉ bằng vào tiềm lực của hắn mà nói, tương lai thành tựu Hóa Thần cũng không phải không có khả năng, nhất là lần này hắn lập được công lao không nhỏ, lúc tứ đại bí cảnh của Tiên Minh mở ra, bất kể là như thế nào cũng cho hắn đi vào một chuyến, nếu hắn thực sự có bản lĩnh đó, chắp cánh bay lên trời ở trong bí cảnh, vậy có thể xem như tu sĩ cùng cấp với chúng ta!
Trong nhất thời, tiếng khen ngợi không ít, thậm chí còn bao gồm cả mấy thế gia cổ trước đây luôn coi Phương Nguyên là cái đinh trong mắt.
Dưới tình huống hiện giờ, cũng là lão tổ tông của Nam Hải Vong Tình Đảo trầm mặc không nói, nhìn thân ảnh của Phương Nguyên lẻ loi từ trên biển đi tới, cũng không biết nghĩ tới gì, vị lão tổ tông này thở dài một tiếng, ánh mắt nhìn Phương Nguyên cũng trở nên ôn nhu.
- Bái kiến chư vị tiền bối!
Phương Nguyên từ trên biển đi tới, bước lên đảo, không hề có trở ngại, Nam Hải Vong Tình Đảo coi hắn là cô gia, cũng không chỉ là nói ngoài miệng, trong yêu bài trên người hắn vốn có pháp ấn có thể tự do ra vào bất kỳ chỗ nào trên Vong Tình Đảo, giống như tiểu Thánh Nữ Lạc Phi Linh của Vong Tình Đảo trước kia, mà nô bộc, quản sự trưởng lão trên dưới của Vong Tình Đảo cũng đều nhận biết bộ dạng của hắn, không dám chậm trễ.
Đi lên tiên đài này, Phương Nguyên lập tức tiến vào trong sân, ôm quyền thi lễ với chung quanh, rất là khách khí.
- Ha ha, không cần đa lễ!
Một vị lão giả của Tiên Minh đỡ hờ một cái, nói:
- Trước đó không lâu các ngươi vào Long Tích đánh một trận, công huân đã được nhớ kỹ, bất kể sinh tử, phàm là người lập được công lao trong Long Tích, đều có công đức, mà ta đã hỏi kỹ chuyện xảy ra trong Long Tích, mọi người đều đẩy ngươi là công đức đệ nhất, chỉ là trên tiên yến trước kia, ngươi vẫn ở Nam Hải nhưng lại không đến, nhưng công đức đó là không thiếu được, có những công đức này, thiên hạ này ngươi đều có thể tới, trên tu hành có vấn đề gì cũng cứ hỏi!
- Đa tạ tiền bối!
Phương Nguyên biết phân lượng trong lời nói của lão giả Tiên Minh này nặng thế nào, cũng nghe ra ý khen ngợi trong đó, nhưng lại không biểu hiện ra quá kích động, chỉ thần sắc bình tĩnh cám ơn lão giả Tiên Minh này, nhẹ nhàng vẫy tay một cái, Vạn Long Hồn Châu một mực bay sau hắn liền bay đến trước người, ngoan như một con thú nhỏ, gọi là tới, đuổi là đi.
Cũng khiến Bạch Miêu ngồi trên vai hắn nổi lòng hiếu kỳ, thò móng vuốt ra gẩy một cái, khiến các tu sĩ bên cạnh đều cực kỳ hoảng sợ.
- Chư vị tiền bối chờ ở nơi này, là vì Long Hồn trong hạt châu này phải không?
Phương Nguyên mở miệng nói:
- Vạn Long Hồn Châunày chắc hẳn đã ở trong kế hoạch của chư vị, Phi Linh sư muội vì làm chậm đại kiếp cho nhân gian mà hiến thân, trước khi đi đã phong ấn Long Hồn ngủ say trong Long Tích vào hạt châu này, giao phó cho ta, nhưng Long Hồn trong đây, dù sao cũng là thuộc sở hữu của người trong thiên hạ, vẫn phải trả cho khắp thiên hạ, không biết chư vị tiền bối trong mấy ngày nay đã thương lượng ra chương trình chứ?
Nghe Phương Nguyên nói đạo lý rõ ràng, trên mặt chư vị lão tu đều mang theo nét cười, lão giả Tiên Minh đó nói:
- Phương Nguyên tiểu hữu cứ yên tâm, những Long Hồn này giao cho chúng ta, chắc chắn dùng vào chính đạo, hướng đi rõ ràng, không phụ công nó...
Phương Nguyên nghe vậy liền gật đầu, nói:
- Không biết phân chia như thế nào?
Chư vị lão tu trong sân hơi ngẩn ra, nhất thời không biết nên trả lời như thế nào.
Chẳng lẽ thực sự phải nói với hắn kết quả mà đám người mình thương lượng ra trong mấy ngày nay à?
Bên cạnh có gia chủ thế gia tiếp lời, cười nói:
- Phương tiểu hữu yên tâm, bất kể phân phối thế nào, cũng đều không thể thiếu phần ngươi!
Mọi người bừng tỉnh đại ngộ, đều cảm thấy lời này của hắn nói rất hay.
Dù sao lần này trong Long Tích, Phương Nguyên lập được công lớn, Vạn Long Hồn Châu này lại được Vong Tình Đảo tiểu Thánh Nữ để lại cho hắn, chỉ có hắn mới có thể mở được phong ấn bên trong, như vậy cho hắn một Long Hồn, tất nhiên cũng có thể nói được.
Phương Nguyên nghe thấy những lời này, trên mặt không ngờ cũng không có biểu cảm đặc biệt gì.
Hắn chỉ thản nhiên nói:
- Vãn bối có Long Hồn hay không không quan trọng, chỉ là có đề nghị, muốn thương lượng với các vị tiền bối!
- Hả?
Các lão tu chung quanh nghe vậy, có người đã nhíu mày.
Có điều đến cảnh giới này của bọn họ, công phu dưỡng khí cực tốt, trên mặt cũng không có biểu hiện gì, có người cười nói:
- Ngươi cứ nói đi!
Phương Nguyên gật đầu, lập tức nói:
- Long Hồn trong đây ta đã đếm rồi, tổng cộng có một trăm lẻ chín đạo, Long Hồn này rất huyền dị, rất có môn đạo, bất kỳ ai có được đều sẽ có giúp ích rất lớn đối với tu hành, dị bảo bực này đương nhiên không thể phân phối tùy tiện, cho nên vãn bối cảm thấy, vẫn nên là người giỏi, người có công, người hữu dụng thì nên có, cái khác không nói, ba mươi bảy người vào Long Tích lần này, bất kể sinh tử, nên mỗi người có được một đạo, người sống thì cầm, người chết cũng nên giao cho tộc nhân của họ!
- Cái này...
Các tu sĩ trong sân nghe vậy, lập tức sắc mặt khác nhau.
Bọn họ ngàn vạn lần không ngờ, Phương Nguyên lại nói ra một câu như vậy, lần này người tiến vào Long Tích đương nhiên đều có công lớn, nhưng công lớn đó đã được ghi trên Công Đức Phổ của Tiên Minh, tương lai bí cảnh mở ra, cũng sẽ cho một số người trong đó cơ hội, sao lại còn được ban thưởng Long Hồn?