Chương 1341: Nơi này chính là thánh địa (1)
- Vốn ba người chúng ta cũng chuẩn bị những lời thử bản tâm của ngươi, lại không ngờ vừa gặp mặt lại bị ngươi thử ngược lại, nhưng hiện giờ, cũng chưa chắc không phải kết quả chúng ta muốn, chuyện tiếp theo, lão phu cũng cảm thấy đơn giản hơn...
Phương Nguyên nghe thấy những lời này, ít nhiều có chút bất ngờ:
- Ý của Tiên Minh là?
- Đây không phải ý tứ của Tiên Minh, mà là ý tứ của một vị Thánh Nhân Tiên Minh...
Thái Hư tiên sinh nói:
- Những Long Hồn này, Tiên Minh sẽ đòi lại ngươi, nhưng ngươi vốn không cần trả.
Phương Nguyên lập tức hơi ngẩn ra.
Thái Hư tiên sinh nói tiếp:
- Nhưng hướng đi về sau của Long Hồn, Tiên Minh cần phải biết!
Phương Nguyên đã minh bạch, nói:
- Thì ra biện pháp của các ngươi chính là thuận thế đẩy trọng trách này lên người ta!
Thái Hư tiên sinh gật đầu, bất động thanh sắc nói
- Tiên Minh cũng quá lớn!
Vấn đề này cũng khiến Phương Nguyên hơi ngẩn ra.
Một lúc sau, hắn gật đầu:
- Nếu vấn đề này ngay cả Tiên Minh cũng không tìm thấy đáp án, vậy cũng chỉ có thể như vậy thôi!
Hắn từ trong lời nói của Thái Hư tiên sinh, nghe ra rất nhiều thâm ý, cũng minh bạch ý tứ ba người bọn họ chuyến này đến Nam Hải Vong Tình Đảo, Tiên Minh, hoặc là nói vị Thánh Nhân kia quả thật là giao một số chuyện mà họ không tiện làm, hoặc nói là bị cản tay cản chân cho hắn làm, nhưng tương ứng, mượn cơ hội này, hắn cũng có thể có được thứ mình muốn, chính yếu là, trước mắt dường như cũng chỉ có biện pháp này.
Bọn họ đều hiểu lòng mà không nói ra, kỳ thật nan đề đó bất kể là hắn hay là trưởng lão Tiên Minh đều biết đáp án rồi.
Chỉ là bọn họ không thể tùy tiện nói ra đáp án đó!
... Đó chính là khiến Thiên Nguyên này chỉ có một thanh âm!
Một điểm nằm ngoài dự kiến của thế nhân chính là vấn đề phân phát Long Hồn không xuất hiện cục diện mà mọi người suy đoán.
Tiên Minh sau khi những Long Hồn đó được phân phát ra, không ngờ bảo trì trầm mặc, thậm chí là ủng hộ trên thái độ nào đó, biểu hiện cụ thể của điều này chính là, những thế gia đạo thống đó có thực lực bảo hộ một đạo Long Hồn trong tay thì không cần nhắc tới, mà những thế gia và đạo thống nhỏ, tán tu có được Long Hồn cũng được Côn Luân Sơn đón đi, cung cấp cho bọn họ hoàn cảnh luyện hóa Long Hồn.
Mà sau khi phân phát Long Hồn, thế gian tất nhiên cũng xuất hiện một số người ngấp nghé những Long Hồn đó, thậm chí là muốn xuất thủ cướp đoạt, đối với những người này, biểu hiện của Tiên Minh càng cường thế hơn, có một đội nhân mã ám bộ xuất động, vô cùng ngông nghênh giết hết những người đó, khiến thế gian kinh sợ, cũng biểu lộ rõ ràng thái độ của Tiên Minh, đó chính là tuy bọn họ có tán thành quyền lực phân phối những Long Hồn này của Phương Nguyên hay không, nhưng bọn họ cũng không cho phép những Long Hồn này bị người ta tranh đi tranh lại, đã đến tay ai thì là của người đó!
Mà điều này đối với những tán tu và thế gia môn phái nhỏ có được Long Hồn Phương Nguyên phát cho mà nói lại hoang mang khiếp sợ, không biết Long Hồn này có thể rơi vào tay mình hay không, tất nhiên là một tin tức tốt, cảm kích tới tột đỉnh.
- Những người đó, chết đều đáng.
Cho dù là thế gian cũng bởi vì chuyện này mà thuận lợi một cách bất ngờ, khơi dậy nhiều tiếng nghị luận.
Lúc đầu, những thế gia và môn phái nhỏ sai phái đệ tử kiệt xuất nhất trong môn tiến vào Long Tích, cuối cùng vẫn lạc ở bên trong, một độ trở thành trò cười của các tu sĩ thiên hạ, bởi vì Tiên Minh từng đáp ứng bọn họ, nếu có thể hoàn thành nhiệm vụ, như vậy đệ tử trong môn của bọn họ sau khi đi ra, tương lai sẽ nhận được cơ hội tiến vào tứ đại bí cảnh, hiện giờ, lại có cả khả năng trùng kích Hóa Thần.
Nhưng, đệ tử của bọn họ dù sao vẫn chết trong bí cảnh....
Người chết đèn tắt, tứ đại giai không, Hóa Thần, bí cảnh gì đều tiêu tán thành mây khói.
Nhưng hiện giờ có được Long Hồn thì lại khác!
Có một đạo Long Hồn này, đại biểu cho bọn họ có thể lại lần nữa bồi dưỡng ra truyền nhân mạnh hơn.
Vì những ý tưởng này, không biết có bao nhiêu người bắt đầu thầm hâm mộ những thế gia nhỏ đó.
Mà một suy đoán lớn hơn, chẳng lẽ Tiên Minh thật sự bắt đầu bỏ ra vốn liếng, ngay cả phần thưởng này cũng lấy ra?
- Bất kể là như thế nào, người có công được thưởng, lão phu cũng tán thành!
Mà trên thế gian, bắt đầu có một số người đứng đầu của đại đạo thống, thế gia rất có sức ảnh hưởng biểu đạt thái độ:
- Bất kể môn phái mạnh yếu, xuất thân như thế nào, chỉ cần có công với thế gian, đều có thể có được phần thưởng nên có, chuyến đi Long Tích lần này, những người đó tranh thủ hai mươi năm an bình cho thế gian, nếu bọn họ cũng không thể có được phần thưởng Long Hồn, vậy thì còn có ai có tư cách có được?
- Không sai, vị lục đạo khôi thủ kia vốn có thể mượn cơ hội Long Hồn này, giao hảo với các đại đạo thống và thánh địa thế gian, đạt được cơ hội và tiền đồ khó có thể hình dung, nhưng lại vẫn liều mạng làm tức giận vô số thế gia, thủ chính tồn nghĩa, thật sự là hành động hiếm có.
Theo sát sau đó là vô số thừa nhận.
Theo chuyện này được truyền bá, thanh danh của Phương Nguyên được truyền bá cực nhanh, dẫn phát tham thảo vô tận.
Thế nhân không biết, vấn đề trong Long Tích, cuối cùng là dựa vào Lạc Phi Linh mà được giải quyết. Bọn họ còn tưởng rằng đám người Phương Nguyên đã ngăn cơn sóng dữ trong Long Tích, đánh bại Hắc Ám Sứ Giả, thành công phong ấn Tam Thốn Linh Sơn, mưu đoạt hai mươi năm an ổn cho thế gian, còn mang theo nhiều Long Hồn như vậy ra ngoài.