Chương 1367: Đi theo Đạo Tử, kiến công Ma Biên (2)
- Chẳng lẽ hai người này quen biết với Đạo Tử.
- Nghe nói khi tu vi của Đạo Tử chưa cao, quả thật từng tu hành ở Phách Hạ Châu một đoạn thời gian!
Đủ loại tiếng nghị luận vang lên, trong lòng vô số người đã thấp thỏm.
- Thiếu chút nữa thì quên còn có hai vị sư huynh tiện nghi này.
Vừa nhìn thấy hai lão gia hỏa này đi tới, Phương Nguyên cũng có chút đau đầu, đây không phải là người xa lạ, chính là hai vị Trận Sư năm đó Phương Nguyên kết bạn ở Ô Trì Quốc, lúc trước sau khi Phương Nguyên giúp Quân Thành phục quốc, còn từng ở Thiên Xu Môn của bọn họ tu hành một đoạn thời gian, bị bọn họ nửa cưỡng bách kéo vào tiên môn, đội một danh đầu tiểu sư thúc, mình cũng sắp quên mất rồi.
- Hai vị... Sư huynh, biệt lai vô dạng?
Nhìn thấy bọn họ tới, Phương Nguyên cũng chỉ đành ôm quyền hành lễ, cười khổ hỏi.
- Không dám không dám...
Hai vị Trận Sư thấy Phương Nguyên khách khí như vậy, lại càng mừng rỡ, ngực không khỏi ưỡn cao hơn mấy phần, ngông nghênh hoàn lễ với Phương Nguyên, sau đó ra lệnh cho đệ tử phía sau mau chóng đưa tài nguyên mà mình đã chuẩn bị tới.
Phương Nguyên nói:
- Mang quá nhiều tài nguyên cũng không tiện, hai vị sư huynh cứ giữ lại để mình tu hành đi!
Hắn biết Thiên Xu Môn không có bao nhiêu tích góp, có thì cũng bị hai lão bại gia tử này tiêu hết rồi.
Nhưng không ngờ, Ngân Lão Trận Sư nghe vậy lập tức có chút kinh ngạc, nói:
- Chính là giữ lại cho mình tu hành mà!
Sắc mặt Phương Nguyên lập tức có chút cổ quái:
- Vậy các ngươi vận tới đây.
Hắc Lão Trận Sư đắc ý nói:
- Hai huynh đệ chúng ta chuẩn bị đi theo ngươi tới Ma Biên kiến công lập nghiệp, đương nhiên là phải mang theo đồ chứ!
Phương Nguyên lập tức có chút há hốc miệng:
- Cái này...
Hắc Lão Trận Sư lập tức trừng mắt:
- Chẳng lẽ ngươi không muốn dẫn chúng ta theo.
Phương Nguyên đúng là không muốn dẫn bọn họ theo.
Nhưng lời này không thể nói thẳng ra được, nghĩ tới họ cũng hiểu chút trận thuật, đành nói:
- Vậy cứ đi theo đi.
Hai vị lão Trận Sư lúc này mới đắc ý, ra lệnh cho các đệ tử mang theo gia sản lên pháp chu, còn chào hỏi ba vị lão ma trên Tuyết Nguyên, ba vị lão ma này cũng đi vừa đi theo Phương Nguyên, vốn vẫn rụt rè, thấy ai cũng sợ, lại thấy hai vị Trận Sư này gọi Phương Nguyên là sư đệ, lập tức lộ ra vẻ mặt tươi cười nịnh nọt, ân cần vỗ mông hai tên Trúc Cơ này!
- Phương Nguyên tiên sư tại thượng, Hỏa Vân Lĩnh ta trên dưới nguyện theo cùng tới Ma Biên kiến công.
Thấy hai vị lão Trận Sư đắc ý dào dạt đi theo Phương Nguyên, chung quanh tất nhiên lại là một trận ồn ào, vô số người vừa ghen tị vừa đố kị, đang nhao nhao nghị luận, dưới chân núi liền có một vị nữ tử dẫn người đi ra, đánh bạo bái Phương Nguyên trên đỉnh núi.
- Cự... Cự Giao Môn trên dưới nguyện theo Đạo Tử tới Ma Biên kiến công...
Thấy nữ tử đó dẫn người đi ra, một tiểu tiên môn khác cũng cắn chặt răng, vội vàng tiến lên bái.
- Thủy Nguyệt Tông đặc biệt dâng hậu lễ, nguyện giúp Đạo Tử một tay...
- Thiên Hợp Triệu gia tử nguyện theo Đạo Tử tới Ma Biên kiến công...
...
Trong nhất thời, dưới núi cũng trở nên náo nhiệt, không biết bao nhiêu người vội vàng từ trong đám người đi ra, có người Phương Nguyên biết, cũng có người không biết, có người cả tông tới bái, muốn cùng Phương Nguyên tới Ma Biên, cũng có người một mình đi ra, nguyện theo bên cạnh Phương Nguyên, cũng có người dâng lên tài nguyên hậu lễ, người tặng tiên binh, trong nhất thời tình cảm quần chúng trào dâng, náo nhiệt phi phàm, cũng nằm ngoài dự kiến của Phương Nguyên.
- Đạo Tử chờ lo, chuyện này vốn cũng trong ý liệu!
May mà có một vị lão chấp sự của Vong Tình Đảo đi theo Phương Nguyên, rõ ràng rất am hiểu xử lý việc này, thế là nhất nhất kiểm kê đám người đi ra, cũng đưa ra đề nghị xử lý cho Phương Nguyên, Phương Nguyên cũng minh bạch, cẩn thận nghe hắn phân tích, sau đó làm ra quyết định!
Người có thể giúp, có thể tin sẽ dẫn theo cùng tới Ma Biên.
Người không giúp được gì thì ôn tồn trấn an, ước định ngày sau cùng nhau chống đỡ đại kiếp, ra sức cho thế gian.
Đợi cho chuyện nơi đây xong, Phương Nguyên lại khởi hành, nhắm thẳng Vân Châu mà đi, một đoàn người ngựa lại nhiều thêm không ít.
Có điều lúc khởi hành, Phương Nguyên dường như có ý mà lại vô ý nhìn ra sau, mày hơi nhíu lại, đã nhận ra một cái bóng đi theo mình, chỉ là không biết rốt cuộc là ai, nếu là bạn thì sao không hiện thân gặp mặt?
Nếu là địch... Mình hiện tại không có đối thủ tu vi thấp như vậy chứ?
Rời khỏi Phách Hạ Châu, Phương Nguyênvẫn theo hành trình trước đây, một đường đi về phía tây.
Hành trình lần này của hắn chính là đi qua Hải Châu, Phách Hạ, Vân Châu, sau đó thuận theo Yêu Phần Cổ Đạo tới Ngọc Môn Thần Quan, mượn đại trận truyền tống trong thần quan trực tiếp tới Tây Hoang Ma Biên.
Từ hành trình này cho thấy, hắn kỳ thật giống như xuyên qua Cửu Châu, theo dụng ý của Tiên Minh và Ma Biên, đây tất nhiên là để tỏ rõ việc Thánh Địa Đạo Tử tới Ma Biên kiến công, cổ vũ cho các tu sĩ thiên hạ, mà trên trình độ nào đó, đây kỳ thật cũng là đang mượn cơ hội biểu thị công khai uy danh của Thánh Địa Đạo Tử, mượn cơ hội xây dựng nền tảng của mình, để ngày sau giác trục thiên hạ.
Lúc đại kiếp, Thánh Địa Đạo Tử cần kiến công ngự kiếp, tất nhiên cũng cần thế lực và lực lượng cực lớn, mà đại kiếp qua đi, Thánh Địa Đạo Tử cần giác trục thiên hạ, vẫn cần thế lực và lực lượng cực lớn. Lúc này lờ mờ là đang chuẩn bị cho những việc đó, không phải mỗi người, mỗi một đạo thống đều có hi vọng thành lập đạo thống, lập hạ nghiệp lớn bất thế sau đại kiếp.