Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1386 - Chương 1386: Vì Một Tiếng Kinh Người Mà Đến (1)

Chương 1386: Vì một tiếng kinh người mà đến (1)
Bên trong có vô số bảo lũy, đại trận hoành không, từ trong không trung có thể nhìn thấy vô số tiên quân, từ bốn cửa của hùng quan ra ra vào vào, một thân hung sát chi khí.

- Một tòa hùng quan như vậy, so với sơn môn của một số thế gia cổ xưa ở Cửu Châu thì còn hùng tráng hơn.

Phương Nguyên vừa nhìn một cái, trong lòng cũng nghiêm lại, sinh ra một chút hào khí.

- Nếu trấn thủ quan này, trảm yêu trừ ma ở đây, mài dũa đạo tâm nhiệt huyết, cũng xứng đáng là một mỹ sự!

Trong lòng thầm nghĩ, chỉ cảm thấy vô cùng nên làm.

Về phần đọ sức lần này có thể thua hay không, hắn thực sự không lo lắng nhiều.

Lần này, mình vốn không phải vì thắng trận đọ sức này mà đến, mà là để một phát trở nên nổi tiếng.

...

- Ha ha, hai vị Đạo Tử, đây chính là Trấn Ma Thần Quan, chúng ta đi xuống thôi!

Trưởng lão Bát Hoang Thành cười cười lên tiếng, dẫn đường bay xuống.

Phương Nguyên và Cửu Trùng Thiên Đạo Tử, đều thi triển một đám mây xanh, che khuất khí cơ của mình, đi theo trưởng lão Bát Hoang Thành mà xuống, tới trước quan, vị trưởng lão đó liền mở cửa quan, dẫn Phương Nguyên và một đám người tiến vào quan khẩu.

Trong Trấn Ma Quan sớm đã có một vị Huyền Giáp Thần Tướng mặt trắng dáng người hùng tráng tới đón, hắn nhìn thấy Phương Nguyên và Cửu Trùng Thiên Đạo Tử đi theo phía sau trưởng lão Bát Hoang Thành, đều dùng pháp thuật che đi khuôn mặt, cũng chẳng lấy làm lạ, dù sao Thập Đại Thần Quan, mỗi lần gặp phải hung hiểm, thường sẽ có có một số kỳ nhân dị sĩ tới tương trợ, những người này tính tình cổ quái, không muốn lộ diện cũng là bình thường.

- Cổ Thiết trưởng lão, tất cả sự vụ đều đã an bài thỏa đáng, sau nửa canh giờ có thể xuất binh!

Huyền Giáp Thần Tướng mặt trắng đó tên là Phượng Ly Trường, chính là một vị tu sĩ Nguyên Anh cao cấp, tu vi Thần Anh, thực lực rất không tầm thường, chỉ là xuất thân không được tốt, nghe nói là xuất thân từ một tiểu thế gia, bởi vậy ở Ma Biên chinh chiến rất nhiều năm, cũng chỉ là từ một vị Giáo úy nho nhỏ, một đường tích công mà đi lên, từ Xích Giáp Thần Tướng thăng làm Kim Giáp Thần Tướng, sau đó chính là Huyền Giáp Thần Tướng, thế này cũng chẳng khác nào đã làm tới cuối cùng, muốn trở thành một trong Thập Đại Thần Tướng có tư cách mặc tử giáp, trấn thủ một phương thần quan, vậy thì không phải hắn có thể giành được.

Mà ở trong thần quan này, địa vị của người này lại là không thể dao động, chính là người đứng đầu các Huyền Giáp Thần Tướng của Trấn Ma Quan này, mà trước khi Phương Nguyên và Cửu Trùng Thiên Thái tử tới, đã thông qua bí pháp truyền tống giao trận quyển bài binh của bọn họ tới đây, hiện giờ đã được an bài thỏa đáng, Phương Nguyên và Cửu Trùng Thiên Thái tử cũng chỉ là chạy tới nơi này để tận mắt chứng kiến mà thôi.

Những tướng sĩ thần quan này trước đây ba lượt xuất binh giảo sát Dạ Ma đó, đều không công mà về, ngược lại bị nó cắn nuốt không ít đồng liêu, cuối cùng thậm chí làm hại lão thần tướng phải tự nhận lỗi từ nhiệm, trong lòng đều rất hận nó, vừa nghe sắp xuất quan giảo sát con Dạ Ma này, ai nấy đều kích động dị thường, ma quyền sát chưởng.

Về phần chuyện chia làm hai lộ nhân mã, tranh đoạt thủ cấp của Dạ Ma đó, cũng không cảm thấy nghi ngờ gì, tướng sĩ Ma Biên vốn là thường xuyên phân cao thấp với nhau, tranh đoạt quân công, chuyện tranh nhau lấy thủ cấp của Dạ Ma này đối với bọn họ cũng là một mỹ sự.

Thậm chí chính bọn họ, còn cá một vò rượu ngon để phân cao thấp.

- Vậy thì tốt, lão phu ở trên quan nhìn các ngươi mang thủ cấp của yêu ma đó về tế thần tướng của Ma Biên ta!

Cổ Thiết trưởng lão trầm giọng hét lớn, định ra việc này.

Lập tức dẫn theo Phương Nguyên và Cửu Trùng Thiên Thái tử tới thành lâu của Trấn Ma Quan, nhìn ra xa, liền thấy dưới quan hiện giờ sớm đã có hơn ngàn tướng sĩ phân ra đứng hai bên, tướng sĩ bên trái trêu đầu buộc dây vàng, có bảy Huyền Giáp Thần Tướng cưỡi hổ cưỡi voi, mỗi người đều dẫn theo một trăm thân binh, tướng sĩ bên phải là tám vị Huyền Giáp Thần Tướng, đầu buộc khăn đen, cũng đều cưỡi tọa kỵ, dẫn một trăm thân binh.

Phương Nguyên từ trên tường thành nhìn xuống phía dưới, lại khẽ nhíu mày.

Huyền Giáp dây vàng tất nhiên là nhân mã bên Cửu Trùng Thiên Đế Tử, Huyền Giáp khăn đen là bên mình, hai người đều có tám vị đại tướng, chỉ là hiện giờ sắp xuất binh, vì sao bên Cửu Trùng Thiên Đế Tử lại chỉ điểm bảy vị thần tướng, còn một vị nữa đâu?

- Giở trò gì vậy?

Hắn nhìn Cửu Trùng Thiên Đế Tử, khẽ nhíu mày, lại không hỏi ra miệng.

Mà vị Cửu Trùng Thiên Đế Tử kia cũng lẳng lặng đứng trên tường thành, im lặng không lên tiếng, không nhìn ra biểu cảm gì.

Mắt thấy thời gian đã tới, vị Cổ Thiết trưởng lão kia liền thấp giọng nói với Phương Nguyên và Cửu Trùng Thiên:

- Hai vị Đạo Tử, kế sách xuất binh là hai người các ngươi định ra, những tướng sĩ này cũng là do các ngươi tự chọn, hiện giờ bọn họ đều đã diễn luyện thuần thục, chuẩn bị xuất binh, đợi tới sau khi có kết quả, hy vọng hai người các ngươi có thể tuân thủ kết quả này, chớ có sinh sự nữa.

Đối mặt với lời dặn dò này, Phương Nguyên và Cửu Trùng Thiên đều chỉ nhẹ nhàng lắc đầu, cũng lười chẳng muốn trả lời.

Mà Cổ Thiết trưởng lão đó lại xoay người đi chỗ khác, nhẹ nhàng vỗ lên tường thành, quát:

- Tướng sĩ Ma Biên chúng ta rải máu nóng, động đao kiếm, chỉ nguyện chém hết ma vật, bảo vệ Thiên Nguyên ta, nay có một con ma vật tùy tiện làm loạn ở ngoài thần quan ba ngàn dặm, cắn nuốt đồng liêu, trảm tướng sĩ ta, trong Trấn Ma Quan đều là nam nhi, há có thể để mặc nó ngông cuồng, hôm nay, chính là lúc tướng sĩ chúng ta lấy thủ cấp của nó, bình ổn họa này!
Bình Luận (0)
Comment