Chương 1388: Ta tự thôi diễn ra (1)
Hắn là muốn dùng trận thế này để một phát nổi tiếng!
Lúc trước, hắn chỉ lo trận thế vạn vô nhất thất, lại chưa nghĩ ra tên.
Hiện giờ nghe hai vị lão Trận Sư thuận miệng nói ra bốn chữ Đại Viên Nhược Khuyết, không ngờ vô cùng thích hợp.
Vậy quyết định gọi tên này sđi.
Thậm chí người xung quanh có lý giải hay không hắn cũng không để ý, dù sao, hiện tại diệu dụng của trận này lập tức sẽ được thể hiện ra.
Từ xa nhìn lại, ngoài Trấn Ma Thần Quan, hai đội Huyền Giáp Thần Tướng khí thế như núi, đã đi được ngoài ngàn dặm, nhất là Huyền Giáp cờ vàng, chạy nhanh hơn Huyền Giáp cờ đen ba trăm dặm, lúc này ở phía trước bọn họ, đã bắt đầu có ma vật xuất hiện, đều từ trong khe núi, phía sau gò đất nhảy ra, dữ tợn đáng sợ, dũng mãnh không sợ chết, lao thẳng tới!
- Đồ ma!
Người cầm đầu Huyền Giáp cờ vàng lạnh lùng quát lớn, vung ngân thương, đâm thẳng ra.
Mấy người khác, cũng đều thi triển thần thông võ pháp, đánh lui Hắc Ám Ma Vật chung quanh, dù sao, bọn họ hiện giờ chỉ vừa tiếp xúc đến ma vật ở ngoại vi, thực lực có hạn, hơn nữa trận thế của bọn họ ổn định, giống như mũi tên nhọn cắm thẳng vào trong đàn ma vật, cũng khiến cho thế công của bọn họ cơ hồ là không chịu ảnh hưởng, vẫn đang duy trì tốc độ tiến về phía trước cực nhanh.
- Hả? Trận này có thêm rất nhiều biến hóa.
Vị nữ thần tướng Mạc Phi Lưu thân mặc tử giáp, đệ tam đồ của Bát Hoang Thành Chủ nhìn thấy một màn này, sắc mặt cũng hơi ngẩn ra.
Nàng ta cẩn thận nhìn chằm chằm trận thế đó, càng nhìn sắc mặt càng ngưng trọng, bỗng nhiên nhìn về phía Lý Thái Nhất, thấp giọng nói:
- Phá Không Thất Khôi Trận này bất kể là tốc độ tấn công hay là biến hóa hành quân đều nhanh hơn Phá Không Thất Khôi Trận bình thường không ít, khi tấn công, tốc độ ít nhất có thể đề thăng một thành, Thái tử điện hạ, ngươi sử dụng chỉ sợ không phải là Phá Không Thất Khôi Trận thông thường nhất phải không?
Cửu Trùng Thiên Thái tử Lý Thái Nhất nghe thấy những lời này, chỉ cười nhạt, nói:
- Tất nhiên không phải, đây vốn là Phá Không Thất Khôi Trận hoàn chỉnh đã sớm thất truyền ở thế gian, thời thượng cổ từng có không ít quân trận hơn phân nửa là không trọn vẹn, hoàn toàn là hậu nhân bù đắp, nhưng sau khi bù đắp, cũng chưa chắc đã viên mãn được hơn trận đồ gốc, Phá Không Thất Khôi Trận chính là một đạo trong đó, lần này trước khi ta tới Ma Biên, cũng ở trong Đạo Tàng của hoàng tộc phát hiện trận đồ gốc của Phá Không Thất Khôi Trận, bởi vậy cầm theo tới đây, ở trên chiến trường dùng dao mổ trâu cắt tiết gà mà thôi!
- Thất Khôi Trận thượng cổ?
Sắc mặt Mạc Phi Lưu hơi đổi, có chút động lòng, nói thẳng:
- Không biết điện hạ có thể cho ta tham ngộ trận đồ này một phen không?
Cửu Trùng Thiên Thái tử Lý Thái Nhất cười nhạt, nói:
- Nếu tiên tử nhìn trúng, sau này tất nhiên sẽ có người đưa đến động phủ, trên thực tế, trừ Thất Khôi Trận, trên tay ta còn có không ít trận đồ cổ, cũng đều có thể đưa cho tiên tử tham ngộ!
Trên mặt Mạc Phi Lưu hiện ra vẻ vui mừng, gật đầu nói:
- Vậy đa tạ điện hạ!
Biểu hiện của nàng ta vẫn coi như là bình tĩnh, nhưng sâu trong đáy mắt lại không khỏi có chút cảm khái.
Những Thánh Địa Đạo Tử này nội tình thật sự rất thâm hậu, chỉ là những Trận Sư dưới tay cũng ai nấy đều là nhân tài hiếm có, trong Đạo Tàng của hoàng tộc lại có không biết bao nhiêu bí tàng, nội tình, mình lớn lên ở Bát Hoang Thành, trước giờ nhìn thấy chỉ là Trận Sư không ra gì, trận đồ rất ít, nhưng Thái tử điện hạ người ta lại dễ dàng nuôi ra nhiều Trận Sư cao minh, hơn nữa vừa tới Ma Biên liền lập tức lấy ra nhiều trận đồ cổ quý giá như vậy, thật sự không phải thần tướng tầm thường có thể bằng được.
Có điều khi nghĩ như vậy, lại không nhịn được nhìn về phía Phương Nguyên.
Tính tình nàng ta nóng nảy, vẫn không nhịn được muốn hỏi Phương Nguyên mấy câu, có điều dù sao nàng ta cũng không phải đồ ngốc, biết nếu Phương Nguyên cũng là Vong Tình Đảo Đạo Tử, vậy thì không có đạo lý nào lại làm bừa, chẳng lẽ trong trận thế đơn giản này của hắn thực sự có huyền cơ gì à?
Đang do dự có nên hắng giọng hỏi hay không thì liền thấy Huyền Giáp cờ đen cũng đã xông vào trong đám ma vật.
- Mau duy trì trận thế, chuẩn bị giết địch.
Mấy vị Huyền Giáp Thần Tướng đó rõ ràng cũng bị trận pháp này khiến cho hồ đồ, chỉ là đi đường đã có chút vất vả, hiện giờ lập tức nhìn thấy ma vật từ bốn phương tám hướng xông tới, ai nấy đều run như cầy sấy, chỉ là bọn họ đóng giữ ở Ma Biên nhiều năm, biết rõ đạo lý kỷ luật nghiêm minh, trận thế mà mình hiện giờ dựa theo chính là Bát Hoang Thành tự mình phát xuống, cho dù không hiểu cũng phải theo trận mà làm!
Bởi vậy, trong lòng có kinh hãi tới mấy cũng chỉ có thể dựa theo lời nói trên trận quyển, lập tức đổi vị trí, đều tế ra đại thuẫn!
Loại đại thuẫn này dài chừng hơn trượng, chính là một loại pháp bảo chế thức trong quân, vô cùng thông thường, mà hiện giờ, bọn họ vừa tế ra, chung quanh lập tức giống như hình thành một bức tường cao, sau đó bọn họ cũng không khóa chặt thiết thuẫn che đầu che mặt như bình thường, mà là dựa theo lời nói trong trận thế, pháp lực hình thành một đường, liên hợp Huyền Giáp chung quanh lại với nhau, cứ thế đẩy về phía trước.
Thuẫn trước đẩy thuẫn sau, lại hình thành một mảng mây đen bao phủ trái phải.
Ầm ầm!
Chung quanh vô số ma vật công tới đều va vào thiết thuẫn màu đen, thế xông tới bị thiết thuẫn không ngừng xoay tròn chặn lại, thậm chí thân thể cũng trực tiếp bị thiết thuẫn đẩy cho cong vẹo, trực tiếp xoắn thành một đống, mà ở phía sau, những thân binh đó lập tức nâng thương bắn tên, trực tiếp trảm sát những ma vật này này tại chỗ, sau đó tốc độ không ngừng, tiếp tục lao về phía trước.
Giống như một mảng mây đen đầy gai cuồn cuộn quét về phía trước, không mảy may bị hao tổn, tốc độ cũng không chậm lại chút nào.