Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1395 - Chương 1395: Lấy Được Ma Thủ Rồi (2)

Chương 1395: Lấy được ma thủ rồi (2)
- Mệnh lệnh ta có được chính là không tiếc tất cả cướp lấy ma thủ này.

Nhưng cự hán đó, nghênh đón những lời nhắc nhở này lại quát khẽ, trực tiếp xông tới.

Huyền Giáp cờ đen cầm đầu chấn động, vội vàng dừng thế tới, tốc độ chậm lại, bảy vị Huyền Giáp cờ đen lại hợp thành Đại Viên Nhược Khuyết Trận, chỉ là hắn vừa rồi dù sao cũng đi quá nhanh, mấy người khác bị bỏ lại sau, trong nhất thời vội vàng hình thành trận thế, còn không đợi pháp lực vận chuyển thoải mái đã thấy cự hán đó xông tới trước người, cũng chẳng buồn để ý, trực tiếp đánh tới.

- Ầm!

Thế lao này của hắn rất mạnh, cho dù là núi cao cũng đổ sập, tám gã Huyền Giáp đó làm sao có thể ngăn cản được?

Cơ hồ là trong chớp mắt, cả người lẫn ngựa, còn cả binh khí, pháp bảo trong tay đều bị cự hán này đánh bay, đầu ma vật trực tiếp bay đến trong không trung, đó Toan Nghê đó nhảy lên ngậm vào miệng.

- Đi!

Cự hán đó đoạt đầu ma vật, cười ha ha, xoay người dẫn theo Toan Nghê chạy đi.

Thế công này của hắn đơn giản dứt khoát, chính là vậy người xung quanh không ngờ chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn bỏ đi.

- Thì ra quân cờ cuối cùng của ngươi chính là Quan Ngạo!

Trên tường thành, nhìn thấy dị biến này, sắc mặt ai nấy đều vô cùng ngưng trọng.

Không ai ngờ, rõ ràng là thắng bại đã phân, cuối cùng lại vẫn xuất hiện một biến số như vậy.

Chẳng trách Cửu Trùng Thiên Lý Thái Nhất lúc ban đầu chỉ điều động bảy tên Huyền Giáp, thì ra để lại một chiêu cuối cùng này.

Phương Nguyên lúc này, sắc mặt đã vô cùng âm lãnh, trong lòng cuồn cuộn, hắn nhìn Lý Thái Nhất, chỉ thấy vị Thái tử điện hạ kia chắp tay sau lưng, khí vũ hiên ngang, lẳng lặng nhìn chiến trường, dường như tất cả đều nằm trong lòng bàn tay.

Hắn không biết quan hệ giữa mình và Quan Ngạo à?

Đó là không thể!

Người này ngay cả việc mình ở trong Long Tích thể hiện sự nắm giữ đối với trận đạo thái cổ cũng biết, vậy chứng tỏ hắn đã nghiêm túc tìm hiểu chi tiết của mình, không có đạo lý nào lại không biết Quan Ngạo từng cùng chung hoạn nạn với mình vô số năm, hắn lúc này cố ý giữ Quan Ngạo làm quân cờ lật bàn cuối cùng, vậy chỉ có một nguyên nhân, hắn là cố ý muốn làm cho mình xem.

Như vậy hắn là muốn biểu hiện điều gì?

Thể hiện năng lực nắm giữ mạnh mẽ của mình đối với Ma Biên à?

Quan Ngạo xuất hiện ở Trấn Ma Quan, e là ngay cả trưởng lão Bát Hoang Thành cũng không biết, bởi vì lúc trước Trấn Ma Quan tổn thất không ít thần tướng, vốn đã xuất hiện một số điều động, mà Lý Thái Nhất tất nhiên là biết điều động này, thậm chí là an bài hắn làm ra, cho nên khi hắn lựa chọn hào bài, trực tiếp lấy một khối dưới cùng, hắn biết đó chính là hào bài của Quan Ngạo.

Mà mượn người của Phương Nguyên, làm hỏng đại sự của Phương Nguyên, cũng là một lần đả kích trầm trọng đối với thanh danh của Phương Nguyên, thậm chí là thị uy.

Mấu chốt hơn là, hắn đoạt được chức thần tướng thủ quan của Trấn Ma Quan, cũng đại biểu cho, Quan Ngạo từ giờ trở đi sẽ trở thànhngười dưới trướng hắn, thậm chí là cái mạng nhỏ của Quan Ngạo cũng bị hắn nắm giữ trong tay, dù sao, ở Ma Biên, chủ tướng có đại quyền sinh sát đối với phó tướng, chủ tướng bảo ngươi đi chết, phó tướng cũng không thể không chết ở Ma Biên, muốn giết một người là chuyện rất dễ dàng.

Nắm giữ Quan Ngạo, trong tay hắn cũng có thêm một phần kiềm chế đối với Phương Nguyên!

Phương Nguyên trong nháy mắt liền nghĩ tới rất nhiều thứ, đoán được rất nhiều ý đồ, sắc mặt cũng âm trầm hơn.

Mà mắt thấy Quan Ngạo xách đầu ma vật, đang lao về phía thần quan, Lý Thái Nhất bỗng nhiên quay đầu cười cười với Phương Nguyên.

Nụ cười của hắn vẫn rất hòa khí, nhưng có thêm mấy phần ý tứ sâu không lường được.

Ai có thể ngờ được vị Thái tử điện hạ nhìn thì ôn hòa nho nhã, không ra tay thì thôi, vừa ra tay đã chính là lôi đình vạn quân?

Nhìn nụ cười của hắn, Phương Nguyên trầm mặc rất lâu, bỗng nhiên thấp giọng quát:

- Quan Ngạo, đưa đầu ma vật đây!

Thanh âm của Phương Nguyên cũng không lớn, nhưng vận chuyển pháp lực, lại đủ để truyền ra mấy trăm dặm.

Các tu sĩ chung quanh đột nhiên biến sắc, ánh mắt vội vàng nhìn tới.

Hiện giờ tình thế đã rất rõ ràng, lúc này ngoài thần quan, Quan Ngạo thân hình khôi ngô đang dẫn theo Toan Nghê, uy phong lẫm liệt chạy về, một thân hung khí của hắn đáng sợ vô cùng, gặp Hắc Ám Ma Vật chặn đường, thậm chí chẳng buồn bận tâm, trực tiếp lao tới đâm nát, mà Huyền Giáp cờ đen sau lưng hắn một là lúc này không đuổi kịp, hai là chạy lên cũng chẳng làm được gì, đối vớivị Cự Linh Thần uy phong lẫm liệt ở Ma Biên này, các Huyền Giáp Thần Tướng đều biết không đối phó được hắn.

Mà lúc này, mắt thấy hắn cách thần quan chỉ còn không đến trăm dặm, đại cục đã định!

Không ai có thể đoạt được ma thủ đó từ trong tay Quan Ngạo, Cửu Trùng Thiên Thái tử cũng ngồn vững chức Trấn Ma Quan thủ quan, cho dù trưởng lão Bát Hoang Thành Cổ Thiết và nữ thần tướng Mạc Phi Lưu lúc này cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn kết quả này!

Bọn họ cũng biết trận đọ sức này đến hiện tại đã có chút không công bằng, lại không thể nói gì được, điều động tướng thủ thành Trấn Ma Quan, không qua hai người bọn họ, thậm chí là cố ý giấu giếm bọn họ, đợi cho tới lúc này, bọn họ mới biết ngọn nguồn.

Nếu nhất định muốn đi tra, chắc hẳn cũng có thể tìm được người an bài điều động này, nhưng vậy thì sao?

Đối phương vốn có quyền điều động, chỉ là không nói với bọn họ mà thôi, bọn họ sao có thể chuyện bé xé ra to?

Nếu cứ muốn nói, vậy thì chỉ có thể nói thủ đoạn của Thái tử điện hạ này quá cao minh..

Hoặc là nói, lực nắm giữ của Cửu Trùng Thiên bọn họ đối với thế cục Ma Biên này thật sự quá mạnh.
Bình Luận (0)
Comment