Chương 1398: Cút ra khỏi thần quan của ta (1)
Không ai biết, vị Thái tử này liệu có bị những lời này chọc giận, làm ra chuyện gì hay không.
Cũng không biết nếu hắn nổi giận xuất thủ, trong sân có ai có thể ngăn cản hắn không?
Vị Thái tử điện hạ này rất thần bí, hắn từ một ngàn năm trăm năm trước đã chính là một trong những thiên kiêu đứng đầu thế gian, về sau được phong Thái tử, nhưng bắt đầu từ khi đó lại ẩn nhẫn một ngàn năm trăm năm, không ai biết tu vi của hắn rốt cuộc là thế nào, một ngàn năm trăm năm trước, lúc hắn được phong làm Thái tử, chính là khi hắn vừa thành tựu Tử Đan, nhưng hiện giờ, ai biết được hắn đã đến cảnh giới nào?
Nguyên nhân rất đơn giản, trong một ngàn năm trăm năm này, không ai thấy hắn xuất thủ!
Với thân phận của hắn, cũng có chuyện gì cần hắn xuất thủ.
Cũng là vị Cửu Trùng Thiên Thái tử này hiện tại chỉ là ánh mắt dữ dội hơn mấy phần, chung quanh lại giống như bị phủ lên một tầng hàn khí, nhưng hắn vẫn đang cường hành áp chế tức giận trong lòng, chỉ lạnh lùng nhìn Phương Nguyên, im lặng không lên tiếng, trầm mặc như núi lửa.
Mà sau khi Phương Nguyên nói ra những lời này, chỉ lạnh lùng nhìn về phía Lý Thái Nhất, thản nhiên nói:
- Không phải à?
- Ngươi!
Thấy Thái tử điện hạ đối mặt với Vong Tình Đảo Đạo Tử khí thế bức nhân vẫn không nói gì, âm thị bên cạnh đã không nhịn được, hắn rõ ràng rất hiểu Thái tử điện hạ nhà mình, huống hồ chủ nhục thần chết, lúc này Thái tử điện hạ bị người ta vũ nhục, tuy điện hạ tự thị thân phận, không trực tiếp lên tiếng cãi lại, nhưng nếu mình lúc này mà không lên tiếng, điện hạ nuôi mình có tác dụng gì?
Bởi vậy hắn trực tiếp nhảy ra, vẻ mặt tức giận nhìn về phía Phương Nguyên, quát lên:
- Vong Tình Đảo Phương Đạo Tử, nói chuyện là cần phải trả một cái giá cực đắt, ngươi đừng thực sự cho rằng mình tay cầm Long Hồn thì không sợ gì hết, uy của Cửu Trùng Thiên Đế Tử, há có thể khinh thường, hôm nay ngươi nói những lời này, vậy thì chuẩn bị thừa nhận lửa giận của Cửu Trùng Thiên ta, bất kể là ai, cũng đều như vậy.
- Ta chính là Vong Tình Đảo Đạo Tử, tướng thủ thành Trấn Ma Quan!
Phương Nguyên trực tiếp cắt ngang lời hắn, điềm nhiên nói:
- Lão nô ngươi dám uy hiếp ta?
Âm thị đó nghe vậy, hơi ngẩn ra.
Đối mặt với thần uy của Phương Nguyên, cho dù là hắn lúc này cũng không nhịn được mà trong lòng cả kinh, nhất thời á khẩu không nói được gì.
Mà lúc này, Phương Nguyên cũng quát lên:
- Cút khỏi thần quan của ta!
Lúc nói, hắn đột nhiên rút kiếm, một đạo kiếm quang chém thẳng ra!
Khó có thể hình dung được uy thế của một kiếm này!
Phương Nguyên bước ra một bước, Huyền Thiết Thạch Chuyên vô cùng cứng rắn dưới chân liền xuất hiện từng vết rạn giống như lưới nhện, sau đó một thân khí huyết của Phương Nguyên sôi sục, thanh khí cuồn cuộn, giống như sóng to ngập trời, nháy mắt liền tràn ngập xung quanh, không ngờ có vô số long ảnh lờ mờ xuất hiện, phủ kín hư không phía sau hắn, nhìn qua giống như đàn rồng múa lượn, đảo loạn thiên địa.
Mà theo long ảnh này bay múa, lực lượng một kiếm của hắn trong phút chốc cũng tăng lên không chỉ ba bốn lần!
- Dám ám sát à?
Trước người Cửu Trùng Thiên Thái tử Lý Thái Nhất, vị âm thị vẫn luôn phụng dưỡng bên cạnh, cùng với hai gã hộ đạo giả bình thường chỉ đi theo phía sau, một câu cũng không nói đều biến sắc, lắc mình cản ở trước người Cửu Trùng Thiên Thái tử, lạnh lùng hét lớn, sau đó ba người đồng thời dồn pháp lực, giống như một mảng mây đen, pháp lực bành trướng vô hạn, đánh thẳng tới Phương Nguyên.
Vị âm thị kia cùng với hai gã hộ đạo giả đều là Nguyên Anh đỉnh phong, tự nghĩ muốn ngăn cản Phương Nguyên chắc là không thành vấn đề.
Nhưng vừa giao thủ mới đột nhiên phát hiện, lực lượng của Phương Nguyên mạnh hơn xa tưởng tượng của bọn họ, mạnh tới một loại trình độ bất khả tư nghị, một kiếm phá không mà đến, loại lực lượng này, không phải pháp lực bọn họ trong lúc gấp gáp ngưng tụ lại có thể ngăn cản.
Lực lượng của một kiếm này quả thực hơn xa tưởng tượng của bọn họ.
Lập tức mặt đầy vẻ kinh hãi, trong lòng sinh ra một ý niệm:
- Lực lượng của hắn sao lại mạnh như vậy?
Trong ý thức của bọn họ, Phương Nguyên chỉ là thay đổi giữa chừng, gặp vận may, trở thành Vong Tình Đảo Đạo Tử, nhưng thời gian trước sau cũng không quá mấy tháng, một thân thực lực cũng rất rõ ràng, từ lúc chuyện ở Long Tích truyền ra, các tu sĩ đều biết, Phương Nguyên chỉ là một tiểu bối trẻ tuổi vừa kết thành Chí Tôn Nguyên Anh không lâu, tất nhiên tiềm lực vô hạn, nhưng dù sao cũng vẫn chưa trưởng thành!
Tiểu bối như vậy, ba vị đại tu Nguyên Anh đỉnh phong đã đủ để chế trụ hắn.
Ai có thể ngờ được, kết quả trên thực tế lại khiến người ta trố mắt đứng nhìn?
Chỉ uy thế của một kiếm này đã đủ để chứng minh, tu vi hiện giờ của Phương Nguyên đâu phải Nguyên Anh sơ cấp có thể so sánh!
E là Nguyên Anh cao cấp, thậm chí đỉnh phong, cũng không bằng!
- Cho dù có tin tức nói hắn tiến vào động thiên bảo địa của Vong Tình Đảo, cũng không nên mạnh như vậy chứ!
Nhưng bọn họ nào biết được, Phương Nguyên từ lúc ở Vong Tình Đảo, tham ngộ chín thành thiên công, hiểu đại đạo chí lý, đề thăng đối với kiếm đạo vốn là cực nhanh, hơn nữa hắn vì thôi diễn thiên công, Bạch Miêu lại đưa Vạn Long Hồn Châu vào liên trì, khiến cho nhục thân của hắn được hơn bảy mươi đạo tinh khí Long Hồn trong Vạn Long Hồn Châu tẩm bổ.
Ba người cùng mấy vị Trận Sư đều trực tiếp bị một kiếm này đánh bay.
Cũng vào lúc này, mấy chục đạo long ảnh bọc một kiếm, chém thẳng tới trước người Cửu Trùng Thiên Thái tử.
Pháp lực khó có thể diễn tả đều trút vào trong một kiếm này, kiếm quang bỗng nhiên xoay tròn, mang theo nhiều điểm sáng trong trẻo, giống như một cơn lốc xoáy cuồng bạo đáng sợ, mỗi một tia kiếm khí đều mang theo lực lượng giống như có thể xé rách hư không, ầm ầm kéo tới!