Chương 1404: Mười vạn dặm Ma Biên (2)
Núi đen nhấp nhô, gò đất cực lớn, dường như tùy ý có thể thấy được xương khô, cùng với tàn tích của đại chiến, chung quanh lúc nào cũng trào ra sương đen, đó là Hắc Ám Ma Tức cực kỳ hung hiểm, xa xa quỷ ảnh nhấp nhoáng, cũng có càng lúc càng nhiều Hắc Ám Ma Vật hiện ra tung tích, chỉ là đám người Phương Nguyên tu vi cao thâm, không đến nỗi bị những Hắc Ám Ma Vật này phát giác mà thôi.
Mắt thấy đã đi sâu được bốn năm ngàn dặm, Phương Nguyên vẫn tiếp tục tiến về phía trước, Phong Ly Trường liền không nhịn được thấp giọng nhắc nhở:
- Tôn thượng, từ sau khi Nam Hải hiện ra hồng quang, Hắc Ám Ma Tức ở Ma Biên cũng nồng đậm hơn nhiều, Hắc Ám Ma Vật cũng nhiều hơn, một giải Ma Uyên lại tụ tập không ít tên gia hỏa lợi hại, đi sâu thêm vào trong, chúng ta có khả năng sẽ gặp phải tồn tại không thua gì Ngưu Đầu Ma lúc trước, cho dù tôn thượng tu vi hơn người, nếu những những ma vật này cuốn lấy, vậy cũng vô cùng hung hiểm, chúng ta hay là...
- Chính bởi vì ma vật nhiều, cho nên mới càng nhìn được rõ hơn!
Phương Nguyên vẫn không coi là gì, chỉ xua tay.
Phong Ly Trường lập tức có chút sốt ruột, cho rằng Phương Nguyên mới đến, không biết sự đáng sợ của Ma Biên, không nhịn được nhìn Quan Ngạo, lại thấy vị Cự Linh Thần nổi danh Ma Biên này căn bản còn chẳng buồn để ý tới mình, dường như hoàn toàn không biết tới chữ sợ, lại nhìn về phía giao long đang ngoáy mũi ở bên cạnh, lại bị nó một trảo vỗ vào lưng, thuận thế quệt một cái, nói:
- Đồ nhát gan, đi thôi.
Phong Ly Trường lập tức bất đắc dĩ, đành phải một mình nghênh đón Hắc Ám Ma Tức vô tận đó, run run rẩy rẩy.
Phương Nguyên một đường quan sát, quả thật phát hiện càng vào sâu trong chiến trường Ma Biên, Hắc Ám Ma Tức chung quanh càng dày đặc, đã dần dần không thua gì một số Ma Tức Hồ ở Cửu Châu, hơn nữa sinh linh hắc ám cũng càng lúc càng nhiều, càng lúc càng đáng sợ, hắn biết, những Hắc Ám Ma Tức này đều đến từ Ma Uyên, ở cuối chiến trường này chính là Hắc Ám Ma Uyên, cũng chính là nơi khởi đầu của mỗi lần đại kiếp.
Thần quan cách Ma Uyên chừng hơn ba vạn dặm.
Có thể nói, Thập Đại Thần Quan này thậm chí là để canh chừng Ma Uyên mà xây dựng.
Mà theo bọn họ dần dần đi sâu vào trong, đến nơi Hắc Ám Ma Tức nồng đậm nhất, đám người Phương Nguyên cũng dần dần phát hiện một số ma vật đáng sợ cường đại chân chính, hoặc là tụ tập một chỗ, hoặc là không có mục đích đi lại sâu trong chiến trường, giống như bóng ma tồn tại trong thiên địa, chỉ là từ khí cơ cho thấy, thực lực của những ma vật này tuyệt không thua gì Ngưu Đầu Ma trước kia.
Mà dựa theo cách nói của Phong Ly Trường, loại ma vật này ở gần Ma Uyên còn có rất nhiều.
Con Ngưu Đầu Ma đó lúc trước bị nhắm vào, chỉ là vì nó cách thần quan quá gần, cho nên mới không giết không được.
- Đợi khi đại kiếp tới, những ma vật lợi hại này sẽ trở thành tiên phong của đại kiếp, ma vật khác khi chưa trưởng thành đã có lực lượng vô cùng đáng sợ, theo đại kiếp hàng lâm, lực lượng của chúng còn có thể tăng vọt mấy lần, vô cùng lợi hại, vậy vì sao không nhân lúc hiện tại đại kiếp chưa đến, tiêu diệt chúng trước, nhằm giảm bớt gánh nặng lúc đại kiếp?
Phương Nguyên vừa quan sát vừa nhíu mày, thuận miệng hỏi.
Phong Ly Trường nghe vậy, lại cười khổ, nói:
- Tôn thượng không biết đấy thôi, đạo lý tiêu diệt những ma vật này có ai không biết, tướng sĩ Ma Biên chúng ta rời xa cố thổ, mấy trăm năm trấn thủ nhiệm vụ này, không phải để trảm sát những ma vật này sao?
Nói xong lại thở dài:
- Chỉ tiếc, không làm được.
Nhìn vẻ mặt bất đắc dĩ của Phong Ly Trường, Phương Nguyên khẽ nhíu mày:
- Ma Biên có không ít cao nhân, không ngờ lại không tiêu diệt được những ma vật rải rác này à?
Phong Ly Trường nói:
- Không phải không tiêu diệt được, mà là tiêu diệt không hết.
Thấy Phương Nguyên nhìn tới, liền cười khổ nói:
- Nơi càng gần Ma Uyên, Hắc Ám Ma Tức càng dày đặc, Hắc Ám Ma Vật xuất hiện và sinh trưởng cũng càng nhanh, nhất là sau khi Nam Hải xuất hiện hồng quang, sự sinh trưởng của Hắc Ám Ma Vật này càng đáng sợ, chúng ta tiêu diệt một lần, nói không chừng không quá mấy tháng, chúng sẽ lại trưởng thành, thật sự là giết mãi không hết, diệt mãi không xong, mà mỗi một lần chúng ta xuất binh, đều phải kèm theo không ít tổn thương, thật sự không thể chơi trò tiêu hao dần với những ma vật này được.
Phương Nguyên trầm ngâm một hồi, nói:
- Thần quan khác cũng vậy à?
- Đều là như vậy!
Phong Ly Trường nói:
- Cũng không phải tướng sĩ thần quan sợ chết, thật sự là không tiêu hao nổi, Hắc Ám Ma Tức này quá nồng đậm, ma vật lại sinh trưởng nhanh, phạm vi thanh trừ của thần quan chúng ta kỳ thật cũng bị chúng từng bước bó hẹp lại, nghe nói khi đại kiếp trước vừa qua, phạm vi từ thần quan đến Ma Uyên không có một con ma vật nào tồn tại, đều bị giết sạch, nhưng hiện giờ, chúng ta cũng chỉ quan tâm được hai vạn dặm chung quanh thần quan mà thôi, hơn nữa cự ly này cũng đang càng lúc càng ngắn lại, nói không chừng qua mấy ngày nữa, chúng ta chỉ có thể phòng thủ vạn dặm ngoài thần quan!
Phương Nguyên nghe vậy nhẹ nhàng gật đầu.
Bọn họ hiện giờ đã xâm nhập vùng trung bộ, cách thần quan chừng hai vạn dặm, quả thật có thể thấy Hắc Ám Ma Tức chung quanh rất nồng đậm, ma vật cũng càng lúc càng nhiều, hiện giờ bọn họ ít người, còn che giấu khí cơ, nếu dẫn đại đội nhân mã đến, chắc đã bắt đầu đại chiến rồi.
- Cho nên, trọng điểm thanh trừ những ma vật này vẫn là ở quét sạch Hắc Ám Ma Tức à?
- Tôn thượng, mau đi thôi!