Chương 1412: Quét sạch yêu ma (1)
Phương Nguyên hơi trầm ngâm, nói:
- Bởi vì sau khi ta đến Ma Biên, nhìn thấy rất nhiều Huyền Giáp vì trảm sát ma vật, lập công lập đức, một bầu nhiệt huyết, xá sinh vong tử, trong lòng thực sự có chút khâm phục, nếu trên tay có những Long Hồn này, vậy sao không phá bỏ lệ cũ, lấy ra cho họ, cũng là tưởng thưởng, cũng để đề thăng thực lực cho Ma Biên.
Tướng thủ thành Vọng Minh Quan nghe vậy, hừ lạnh một tiếng, nói:
- Vậy vì sao Đạo Tử lại nói chỉ ban Long Hồn cho tướng sĩ Huyền Giáp xuất thân hèn mọn, chẳng lẽ chư vị thần quan chi chủ, công huân lập được không ít à? Chẳng lẽ tu sĩ thiên kiêu xuất thân thế gia, khi gặp ma vật thì không dám đón đánh ư? Những lời này của Đạo Tử thực sự khiến các tướng sĩ Ma Biên lạnh lòng!
Những lời này nói có chút nghiêm trọng, vô cùng đau đớn.
Mà chung quanh, cũng rất hợp thời nổi lên một số tiếng nghị luận khe khẽ, vô số ánh mắt đồng loạt nhìn tới.
- Đúng vậy, chúng ta xuất thân thế gia, nhưng công huân lập hạ đâu có ít?
- Muốn phân phối Long Hồn, dùng công huân mà định là được, vì sao muốn bởi vì xuất thân của chúng ta mà bài trừ ra ngoài!
- Nói gì chỉ cho người xuất thân tán tu, thế chẳng lẽ không phải là lấy lòng mọi người à?
Có không biết bao nhiêu ánh mắt căm giận bất mãn nhìn về phía Phương Nguyên, giống như hình thành một cỗ lực lượng vô hình.
- Thế gia tử cũng có người lập công huân, có người thiết kiên đam đạo, ta đã thấy không ít!
Phương Nguyên trầm mặc một lát, mới chậm rãi ngẩng đầu lên, nói:
- Chỉ có điều, thiên kiêu thế gia, tài nguyên tu hành luôn nhiều hơn tán tu Huyền Giáp, khả năng đề thăng tu vi cũng lớn hơn, huống hồ, ta cũng chưa nói không cho thiên kiêu thế gia, chỉ là ba mươi sáu đạo Long Hồn này là cảm thấy thích hợp với các Huyền Giáp xuất thân bần hàn, chuyện về sau, để sau hẵng nói.
- Vậy ai biết là lúc nào?
Các tu sĩ chung quanh nghe vậy, lại vang lên những tiếng bất mãn.
Có người thầm nghĩ:
- Tuy trừ ba mươi sáu đạo Long Hồn này, trên người hắn vẫn còn không ít, nhưng làm thế nào để cam đoan sẽ lọt vào trong tay mình, bất kể là như thế nào, chỉ có ba mươi sáu đạo Long Hồn này là hắn đã xác định muốn đưa ra, có khả năng lấy được nhất.
- Tấm lòng chân thành của Phương Đạo Tử, lão phu khâm phục!
Mà lúc này, mắt thấy không khí chung quanh có chút áp lực, cũng có một vị trưởng lão của Bát Hoang Thành tới xem lễ thở dài một tiếng, nói với Phương Nguyên:
- Kỳ thật đối với phân phối Long Hồn như thế nào, lão phu cũng không có ý kiến, người có công thì nên có, chỉ là Phương Đạo Tử cứ muốn cho tán tu Huyền Giáp thì lão phu không đồng ý, Ma Biên là nơi kỷ luật nghiêm minh, nếu cho bọn họ Long Hồn, thực lực Huyền Giáp tăng mạnh, thậm chí có khả năng vượt qua cả tướng thủ thành, dưới mạnh trên yếu, làm sao đảm bảo những người này sẽ cam chịu làm Huyền Giáp?
Vừa nghe thấy những lời này, có không ít người thầm gật đầu.
Tuy lão tu này nói rất mịt mờ, nhưng trên thực tế phàm là người hiểu biết tình thế Ma Biên, đều đã sớm nghĩ tới vấn đề này.
Huyền Giáp sở dĩ là Huyền Giáp, chính là vì nội tình của bọn họ không đủ, cho dù chiến công của bọn họ có cao tới đâu, cũng không thể mặc vào Tử Giáp (giáp tím), trở thành một tướng thủ thành, hy vọng phá cấp tấn thăng Hóa Thần lại cơ hồ là không có, đây là một chuyện mà thế nhân đều công nhận. Nếu Phương Nguyên ban Long Hồn cho bọn họ, thực lực của những Huyền Giáp này thậm chí có khả năng sẽ vượt qua Tử Giáp.
Đến lúc đó, bọn họ còn cam tâm tiếp tục nghe hiệu lệnh của Tử Giáp tu vi không bằng mình sao?
Bản thân điều này chính là một vấn đề không tiện cầm mang ra bên ngoài để bàn, lại là đơn giản nhất, không thể xem nhẹ nhất.
- Nếu thực lực bọn họ đủ, công lao đủ, vì sao không thể trở thành Tử Giáp Thần Tương?
Phương Nguyên nghe vậy, dường như đã sớm có chuẩn bị, trực tiếp cau mày, nói:
- Thực sự ta vừa tới Ma Biên, thần tướng Phi Nham Quan Mạc tiên tử đã nói với ta, ở Ma Biên, bất kể quân công như thế nào, tu vi như thế nào, thế gia Đạo Tử vừa tới, bọn họ liền phải nhường ra vị trí thần tướng của mình, đối với điều này, nàng ta rát bất mãn, nói cho ta cũng á khẩu không nói được gì, cho nên, ta cũng muốn hỏi một câu.
- Vì sao Thánh Địa Đạo Tử vừa tới liền có thể trực tiếp trở thành thần tướng thủ quan?
- Vì sao Ma Biên này rất nhiều Huyền Giáp, chiến công hiển hách, lại bị định trước là vĩnh viễn chỉ có thể làm một vị Huyền Giáp?
- Dù sao, nơi này là Ma Biên, nhận trọng trách thủ quan cho thiên hạ, vị trí thần tướng, không nên là người có năng lực thì ngồi à?
Hắn vừa nói vừa nhìn Mạc Phi Lưu bên cạnh Bát Hoang Thành Chủ, nói tiếp:
- Ma Biên này không nên là dựa vào thực lực để đứng vững sao?
- Cái này...
Các tu sĩ chung quanh nghe vậy, bỗng nhiên là một mảng lặng im.
Ánh mắt tất cả mọi người đều trở nên cổ quái, không ngờ Phương Nguyên lại nói ra những lời này.
Đây quả thật là một hiện tượng được công nhận của Ma Biên, tu sĩ bình thường tới Ma Biên, tích lũy công huân, chỉ có thể làm từ tiên binh nhỏ nhỏ, tấn thăng giáo úy, thống lĩnh, sau đó liền Xích Giáp, Huyền Giáp, tuyệt không có khả năng tấn thăng làm thần tướng thủ quan, cho dù trước khi Thánh Địa Đạo Tử tới, vị trí thần tướng này cũng tuyệt không phải Huyền Giáp bình thường có thể ngấp nghé, đại đa số đều do thế gia chi chủ hoặc là thiên kiêu của đại đạo thống đảm nhiệm!
Mà câu hỏi cuối cùng của Phương Nguyên, ngay cả nữ thần tướng Mạc Phi Lưu bên cạnh Bát Hoang Thành Chủ lúc này cũng không nhịn được mà ngây ra.
Không ngờ lúc ấy mình lần đầu gặp Phương Nguyên, thuận miệng nói ra, lại bị Phương Nguyên đem ra nói lại ở trước mặt các tu sĩ.