Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1417 - Chương 1417: Bất Thế Kỳ Công (2)

Chương 1417: Bất thế kỳ công (2)
Lúc này hắn cũng phát hiện quan hệ của Hắc Ám Ma Tức và sinh trưởng linh dược, cũng biết linh dược bình thường không trồng được trong Hắc Ám Ma Tức, nhưng linh dược trong Hắc Ám Ma Tức cũng sẽ không tự dưng xuất hiện, thế là hắn liền linh cơ khẽ động, nghĩ tới một vấn đề, những hạt giống này có liên quan gì tới Hắc Ám Ma Tức.

Dù sao, lúc ấy ở chỗ phát hiện những hạt giống này, còn phát hiện một khối Tội Nhân Bi, mà dưới Tội Nhân Bi thì trấn áp Hắc Ám Ma Tức vô cùng, nhất là, những hạt giống này là dựa vào bảo dịch của Bạch Miêu mới trồng được.

Nghĩ vậy, Phương Nguyên còn không phát hiện quan hệ của những hạt giống này và Hắc Ám Ma Tức, vậy thì hắn cũng không phải là Phương Nguyên.

Trước đây hắn dẫn theo Bạch Miêu, xâm nhập vào Ma Biên phúc địa, thu thập các loại bảo dược, kỳ thật là để ấn chứng những cái này! Cũng là sau khi ấn chứng xong, hắn mới ý thức được chỗ kỳ lạ của những hạt giống này, biết có thể nhờ đó mà lập được công lớn!

- Những hạt giống này sinh trưởng ở trong Hắc Ám Ma Tức, cũng là một khi thành thục, sẽ lập tức héo rũ, nhưng ta có biện pháp, có thể ở một chỗ khác, tiếp tục bồi dưỡng những hạt giống này, chỉ cần hạt giống có thể luôn được bồi dưỡng, vậy thì có thể không ngừng trồng ở Ma Biên phúc địa, sau khi số lượng đạt tới trình độ nhất định, liền có thể áp chế được sự xuất hiện và sinh trưởng Hắc Ám Ma Vật.

Phương Nguyên nhìn về phía Bạch Bào Chiến Tiên, nghiêm túc nói:

- Có điều, những cái này vẫn chỉ là suy đoán là của ta, kế hoạch và an bài cụ thể, vẫn cần tiền bối tìm người đi ấn chứng, có điều ta nghĩ, Ma Biên nhân tài đông đúc, chắc không thiếu loại cao nhân này.

Khi nói, hắn dưa hộp ngọc này về phía Bạch Bào Chiến Tiên.

Những hạt giống này cũng chỉ có Bạch Bào Chiến Tiên mới có tư cách tiếp nhận.

- Giao cho ta!

Sau lưng Phương Nguyên, bỗng nhiên vang lên một thanh âm thâm trầm, Phương Nguyên hơi ngây ra, xoay người nhìn một cái, liền thấy trong hư không phía sau, đang có một vị Bạch Bào Chiến Tiên khác từ trên trời hạ xuống, khí cơ thâm trầm, thần quang nội liễm, mà Bạch Bào Chiến Tiên trước người mình thì bắt đầu chậm rãi tiêu tán, cuối cùng biến mất trong hư không, lúc này mới hiểu, Bạch Bào Chiến Tiên chân chính đã tới, lúc trước chẳng qua là phân thân của hắn mà thôi.

- Lão phu vốn tưởng rằng chỉ là một tiểu bối thánh địa đến Ma Biên tranh công, lười chẳng muốn chơi đùa với các ngươi, bởi vậy chỉ phái một phân thân tới, lại không ngờ, lần này lười biếng, cũng suýt nữa khiến lão phu bỏ lỡ một đại sự chân chính.

Vị Bạch Bào Chiến Tiên này đi tới trước người Phương Nguyên, ánh mắt thản nhiên, nhìn về phía Phương Nguyên.

Phương Nguyên cũng ngẩng đầu lên, nhìn vị Bạch Bào Chiến Tiên chân chính này.

- Ta sẽ an bài việc này!

Bạch Bào Chiến Tiên trầm giọng nói, vẻ mặt vô cùng ngưng trọng, thấp giọng nói:

- Nếu những cái này đều là sự thật, ngươi cũng lập được công lớn bất thế cho Ma Biên ta, tiểu hữu, không nói đến phần công lao này, cho dù là Đại Viên Nhược Khuyết Trận đó cũng có thể khiến ngươi đề xuất một yêu cầu đối với lão phu, chỉ cần không phải đặc biệt quá phận, lão phu đều sẽ đáp ứng, nếu cộng thêm bản đồ địa hình và thần chủng này.

Hắn bỗng nhiên cười cười, nói:

- Cho dù có quá phận, lão phu cũng có thể cân nhắc!

Bên cạnh có không biết bao nhiêu người, nghe thấy những lời này, mặt lập tức trắng bệch.

Đây chính là Bát Hoang Thành Chủ!

Từng có người nói, Bát Hoang Thành Chủ chính là người có tính tình không tốt thứ hai trong Thất Đại Thánh Địa chi Chủ.

Người tính tình không tốt nhất là lão tổ tông của Vong Tình Đảo!

Một Thánh Địa Chi Chủ tính tình cổ quái như vậy, không ngờ trực tiếp hứa như vậy với Phương Nguyên?

Mà Phương Nguyên nghe thấy những lời này, cũng hơi ngây ra, sau đó không đợi người ngoài có phản ứng, hắn liền nói thẳng:

- Vãn bối không có yêu cầu gì khác, Ma Biên vốn là vì người trong thiên hạ mà trông coi khí vận, vãn bối cũng là người trong thiên hạ, sẽ không mượn những cái này để tranh công, chỉ cầu tiền bối đáp ứng, nếu những thứ này đều được chứng thực là thật, vậy xin tiền bối mau chóng bố trí thỏa đáng, xuất binh Ma Uyên, tiêu diệt hết những ma vật đó!

Bát Hoang Thành Chủ cười lạnh nói:

- Không cần ngươi nói, lão phu cũng sẽ làm như vậy, nói ra yêu cầu của chính ngươi đi!

- Vãn bối còn chưa nói xong!

Phương Nguyên hơi trầm ngâm, lại tiếp tục nói:

- Một phen xuất binh này nhất định là một hồi chiến đấu kịch liệt ngàn năm chưa có ở Ma Biên, có người sẽ vẫn lạc, có người sẽ quật khởi, mà vãn bối trước đây đã đáp ứng đưa ra ba mươi sáu đạo Long Hồn, tính lựa chọn ba mươi sáu người có chiến công cao nhất trong trận đại chiến này để kế thừa, như vậy, chắc hẳn cũng rõ ràng, không ai nói được gì rồi chứ.

Bát Hoang Thành Chủ nói:

- Có thể!

Đám người ở bên cạnh trực tiếp hốt hoảng, vị tướng thủ thành Vọng Minh Quan, lão tu áo nâu trực tiếp thất thanh kêu lên:

- Thành chủ!

Bát Hoang Thành Chủ nói:

- Câm miệng!

Thế là vị tướng thủ thành Vọng Minh Quan thật sự ngậm miệng lại.

Không chỉ là hắn, trên tiên đài, những người nghẹn đầy một bụng những lời muốn nói đều không dám mở miệng nữa.

Mà Phương Nguyên có được lời hứa này, trong lòng cũng bỗng nhiên thở phào.

Hắn ôm hộp ngọc, hai tay dâng lên.

Bát Hoang Thành Chủ tiếp nhận hộp ngọc, lẳng lặng nhìn hắn, qua một lúc mới nói:

- Vốn thấy ngươi sử ra nhiều thủ đoạn như vậy, ta cho rằng ngươi là một tiểu bối rất thông minh, nhưng ngươi có được lời hứa của ta, lại không suy nghĩ cho bản thân, hình như là rất ngu.

Hắn dừng một chút, nhìn Phương Nguyên nói:

- Có đáng không?

Phương Nguyên chỉ cười cười, không nhiều lời.
Bình Luận (0)
Comment