Chương 1443: Ai Là Bên Thắng (2)
Ba vị lão tu khác cũng giật mình, tiếp theo liền xông về phía trước.
Nhưng lão tu tế khởi Bát Bảo Ôn Hồ Lô, lại đột nhiên sinh ra một loại cảm giác cực kỳ cổ quái nào đó, trong lúc nhất thời ba người khác không biết là ai nói ra lời này, nhưng lão tu này lại nhớ tới một chuyện không thể tưởng tượng nào đó.
Ánh mắt lão cực kỳ hoảng sợ, quay đầu nhìn sang.
Phương hướng lão nhìn sang, chính là vị trí bị Cửu Long Ly Hỏa Tráo bảo bọc.
Lúc này, Cửu Long Ly Hỏa Tráo đã bao vây nơi đó hơn nửa canh giờ, yên tĩnh không một tiếng động, quan sát dường như bên trong đã rất lâu không có động tĩnh, chắc hẳn người bên trong đã sớm bị luyện hóa, nhưng lão tu tế khởi cái Cửu Long Ly Hỏa Tráo này, căn bản không có tính toán đi thu hồi nó, sau khi tế nó ra liền nhanh chóng bỏ chạy, để tránh bị người ta tóm lấy, buộc bọn họ mở ra.
Mà dưới cái nhìn của chúng tu, người bên trong cũng đã sớm bị luyện chết.
Một khi kẻ địch bị Cửu Long Ly Hỏa Tráo bao vây lại, địch nhân không chết thần hỏa không tắt.
Hiện tại thần hỏa đã tắt rất lâu, chắc hẳn người ở bên trong cũng sớm chết rồi...
- Bành!
Nhưng đúng lúc bọn họ nảy sinh ra ý nghĩ này, đột nhiên nghe được một tiếng vang thật lớn, từ bên trong Cửu Long Ly Hỏa Tráo truyền ra, lực lượng kia mạnh mẽ đến mức khó mà hình dung, chấn động đến hư không chung quanh đều xuất hiện vô số khe nứt màu đen, Cửu Long Ly Hỏa Tráo cắm rễ vào trong hư không, giống như đại thụ trồng ở dưới mặt đất, thế nhưng bây giờ lại bị người ta mạnh mẽ làm cho chấn động kịch liệt, xé rách một mảnh hư không.
- Đạo Tử...
Lão chấp sự Vong Tình đảo và đám người Quan Ngạo ở bên cạnh, chém giết đến mức máu me khắp người, đều giật nảy mình.
Ánh mắt vừa mừng vừa sợ, nhìn về phía cái lồng khiến bọn họ tuyệt vọng.
- Không tốt...
Lão tu tế khởi Bát Bảo Ôn Hồ Lô thì sợ hãi kêu lên một tiếng, vội vã vận chuyển pháp lực.
- Rào...
Hồ lô màu đen lập tức lao về phía cái lồng kia, khói đen bên trong lóe lên, cuồn cuộn tràn ra ngoài.
Quan Ngạo nhìn thấy cảnh này, gầm lên một tiếng, mạnh mẽ vung đao chém lên trên hồ lô.
Thế nhưng ngay lúc này, bên trong Cửu Long Ly Hỏa Tráo lại truyền ra một tiếng động thật lớn, sau đó liền thấy một mảnh liệt hỏa thiêu đốt xuất hiện, cái lồng kia bị đánh lộn ra ngoài, tiếp theo một bóng người từ trong cái lồng lách mình đi ra, nhẹ nhàng linh hoạt ra tay trước một đao của Quan Ngạo, năm ngón tay lăng không ấn xuống, trong lòng bàn tay xuất hiện một đám lửa, luyện hóa toàn bộ hồ lô cùng hắc khí bên trong.
Từng ánh lửa lấp lóe nhảy lên, hồ lô dần dần hóa thành tro bụi, giống như là chưa bao giờ xuất hiện qua.
- Chuyện này làm sao có khả năng...
Lão tu thần bí thấy Bát Bảo Ôn Hồ Lô của mình bị luyện hóa, trong mắt lộ ra vẻ sợ hãi.
Không biết là nói hồ lô của mình không có khả năng bị luyện hóa, hay là nói người trong lồng không có khả năng ra ngoài...
Nhưng nói chung là lão cảm nhận được một loại cảm giác khủng hoảng không gì sánh được, muốn xoay người bỏ chạy.
Có điều trốn chưa được mấy bước, lão đã không thể không ngừng lại.
Bởi vì người luyện hóa Bát Bảo Ôn Hồ Lô đã đi tới phía sau lão, đè bờ vai của lão xuống.
Nhất thời trái tim của lão tu thần bí này nhảy lên kịch liệt, thân hình không dám cử động một cái.
Chủ nhân của cánh tay này không có lập tức giết lão, mà giơ một tay khác lên vẫy một cái.
Chỉ là một động tác đơn giản, nhưng trên người ba vị lão tu đã trốn xa mấy chục dặm ở phía trước lại xuất hiện một đạo tử mang, bay vùn vụt giữa hư không, đi tới bên cạnh hắn rồi đột nhiên dừng lại, hiện ra bộ dạng một hạt châu.
Nó bay quanh hắn, không ngừng nhảy lên, giống như là rất thân thiết vậy.
Bởi vì người này vốn là chủ nhân của nó.
Người duy nhất trên thế gian này có liên hệ với nó, có thể trực tiếp triệu hoán nó.
- Vạn Long Hồn Châu...
Ba vị lão tu thần bí rất kinh hãi, liều mạng đuổi theo hạt châu, mục đích chuyến này của bọn họ, chính là hạt châu kia, nếu như mang theo hạt châu chạy thoát, vậy dĩ nhiên không sao, nhưng hạt châu tuột tay bay mất, bọn họ cũng không cần trốn nữa.
Lúc này chúng tu xung quanh cũng đều hoảng sợ, nhìn về phía bóng người trong hư không.
Người này mặc một cái áo xanh đơn giản, không có trâm gài tóc, bởi vì tất cả phụ kiện trên người, đều bị luyện thành tro trong Cửu Long Ly Hỏa Tráo, nên hắn chỉ có thể lấy pháp lực luyện ra một cái áo xanh, đơn giản mặc lên người mình.
Mặc dù không có phụ kiện, nhưng cả người hắn lại có vẻ thanh nhã trấn định, giống như được lực lượng nào đó trong thiên địa gia trì, tôn quý vô hình, nhẹ nhàng, áo xanh đung đưa, hỏa ý như có như không, quấn quanh người hắn, bên trong hỏa ý có chín đạo long ảnh lúc ẩn lúc hiện, khiến cho hắn như là một tôn thần đế, lẳng lặng đứng ở trong hư không.
Trong giây phút này thiên địa giống như ảm đạm xuống, chỉ có bóng dáng của hắn là lộ ra vẻ rõ ràng không gì sánh được.
Nhìn hạt châu bay múa ở bên người, hắn khẽ gật đầu một cái, sau đó nhìn xung quanh.
Mọi người đón ánh mắt kia, đều cảm thấy mình thấp hơn một chút.
- Làm sao có thể...
- Làm sao hắn có thể sống sót...
Đón ánh mắt của hắn, trái tim tất cả mọi người nhảy bành bành một cái, gần như không dám nhìn thẳng vào bóng dáng của hắn.
Bất kể là tám vị Minh Vương Cửu U Cung, hay là trưởng lão áo bào đen vừa rồi đuổi theo Bạch Miêu, Ma Nữ yêu diễm, cùng bốn vị lão tu thần bí này, thậm chí còn bao gồm lão chấp sự Vong Tình đảo, Quan Ngạo, Bạch Miêu vân vân...
Lúc này đều lộ ra biểu lộ khó có thể tin.
Phương Nguyên!
Đó là Phương Nguyên đã bị Cửu Long Ly Hỏa Tráo vây lại ư, làm sao hắn có thể còn sống?