Chương 1491: Xuất Chinh Ma Biên (1)
Từ khi Phương Nguyên làm bản đồ địa hình Ma Biên, dùng tiên chủng áp chế Hắc Ám ma tức, lại lấy ba mươi sáu đạo long hồn phân phát cho người có công trong đại kế tiêu diệt toàn bộ Ma Biên, trước sau đã ba tháng thời gian, rốt cục Bát Hoang thành cũng làm xong chuẩn bị, sắp chính thức xuất binh!
Thập đại thần quan Ma Biên, Trấn Ma Quan, Vọng Minh Quan, Bích Thủy quan, Vĩnh Dạ quan, Phi Nham quan, Trấn U quan, Lang Hỏa quan, Hắc Sa quan, Hổ Cứ quan, Độc Phu quan, đều đã điểm xong đại quân, chuẩn bị tốt vật tư, tuỳ thời xuất chinh. Mà bất kể là các đạo Trận sư, Đan sư, Chú Khí sư, mưu sĩ các loại bên trong thần quan, hay là bên trong Bát Hoang thành, cũng đều chuẩn bị đi theo đại quân. Trừ cái đó ra, còn có một bộ phận người tụ tập ở Ma Biên, nhưng không có chính thức nằm ở trong quân mưu, về mặt thân phận xem như tán tu Ma Biên, cũng đang vung tay vung chân.
Các cửa hàng buôn bán do các đại thế gia, đạo thống khống chế, đi lại ở giữa Ma Biên và chư vực, buôn bán các loại vật liệu trân quý, cũng nhộn nhịp hẳn lên, nhao nhao ký hiệp nghị với thập đại thần quan, lôi kéo quan hệ, muốn ở trong sự kiện này phát tài!
Vạn sự đã sẵn sàng, chỉ kém một đạo tiên chiếu của Bạch Bào Chiến Tiên.
Phương Nguyên đã sớm bàn bạc xong thời gian xuất binh, từ trên thành nhìn xuống, chỉ thấy ba mươi nghìn tiên quân tinh nhuệ bên trong Trấn Ma Quan, đều đã chuẩn bị thỏa đáng. Phía sau là tiên quân, lớp thứ chính là thống lĩnh, Xích Giáp, phía trước nhất là ba mươi mốt vị Huyền Giáp hiện tại của Trấn Ma Quan, còn riêng hắn dẫn theo một trăm thân vệ, mặc giáp giơ cao thương, dạng chân cưỡi yêu, hung phong lẫm liệt.
Quan Ngạo, ba vị Tuyết Nguyên lão ma, Đổng Tô Nhi, cũng đều ở trong hàng ngũ Huyền Giáp.
Trấn Ma Quan vốn có hai mươi tám vị Huyền Giáp, nhưng sau khi Phương Nguyên đi tới Trấn Ma Quan, chém giết Phong Ly Trường và một vị Huyền Giáp đã từng biểu hiện mình biến mất ở trước mặt ngoại nhân ra, nên thiếu mất hai vị, nhưng thêm Quan Ngạo, ba vị Tuyết Nguyên lão ma và Đổng Tô Nhi, thì coi như là ba mươi mốt vị Huyền Giáp.
Trong khoảng thời gian này cũng có không ít, hoặc nói là rất nhiều cao thủ tìm tới Trấn Ma Quan, muốn hiệu lực dưới trướng Phương Nguyên, nhưng bất kể tu vi bọn họ như thế nào, cũng không thể thoáng một cái liền trở thành Huyền Giáp nắm quyền cao, cho nên những người này tạm thời đều nằm ngoài biên chế, trở thành một người không thua kém ba nghìn đại quân, chuẩn bị càn quét tất cả, rồi lại về bàn công lao.
Phương Nguyên đứng trên tường thành, bên tay trái hắn là lão chấp sự Nguyên Mạc Vong Tình đảo, bên tay phải là hai vị lão Trận sư Thiên Xu môn, sau lưng là Hậu Quỷ Nhi, sau nữa là ba trăm tên Hải Thần vệ Vong Tình đảo, người mặc áo xanh, tiên khí đung đưa.
- Hôm nay là lúc chúng ta vung kiếm chỉ Ma Uyên, lập công kiến nghiệp!
Phương Nguyên ở trên tường thành, chỉ về phía Ma Uyên, trầm giọng hét lớn, thanh âm cuồn cuộn.
- Kiếm chỉ Ma Uyên, lập công kiến nghiệp!
- Chém giết yêu ma, bảo vệ nhân gian!
"..."
"..."
Trong lúc nhất thời, đám tiên quân phía dưới hét lớn theo, nhiệt huyết sục sôi, thanh âm gần như chấn động Cửu Tiêu.
- Bành bành bành bành
Đột nhiên, phương bắc xa xôi, có tiếng trống nặng nề cuồn cuộn theo thương khung.
Tiếng trống kia chính là đến từ Bát Hoang thành, dùng Quỳ Ngưu Cổ truyền lại từ thời Thái Cổ đánh lên, cho dù cách xa nhau mười vạn dặm, tiếng trống này cũng có thể truyền khắp thập đại thần quan, tiếng trống trầm hồn, giống như đập vào phía trên lòng người, khiến tâm tình người ta, không khỏi theo tiếng trống dần dần tăng tốc mà nhanh chóng nhảy lên, một loại chiến ý huyền diệu nào đó ngang nhiên, bao phủ ở phía trên Trấn Ma Quan.
Phương Nguyên dùng tay nắm lan can, cũng đang lẳng lặng nghe tiếng trống kia.
Đợi tiếng trống thứ chín vang lên xong, đột nhiên hắn ngẩng đầu, nắm chặt tay phải, quát:
- Xuất chinh!
- Xoạt!
Lão chấp sự Vong Tình đảo ở sau lưng hắn giương cao đại kỳ, mở rộng trên không trung, trên đó viết một chữ "Phương" cực lớn.
- Xuất chinh!
- Ha ha, đây chính là lúc kiến công lập nghiệp...
- Lão Miết Đầu, từ trước đến nay chúng ta không hợp nhau, lần này phải nhờ vào đó lập công lao sự nghiệp, phân ra cao thấp...
"..."
"..."
Một đám Huyền Giáp dưới thành tuân lệnh, lập tức đứng lên hét lớn, dẫn theo thân binh của mình, cùng một nghìn tiên quân dưới trướng, giơ cao đại kỳ, trùng trùng điệp điệp, như là hồng triều, từ các phía nam, tây, đông Trấn Ma Quan xông ra cửa lớn, chạy về phía Ma Biên.
Không chỉ là Trấn Ma Quan, ngay cả thập đại thần quan bây giờ, đều nghênh đón tình cảnh như vậy.
Đại quân mênh mông xông ra khỏi thần quan, tất cả đi thành một đường, hung phong vô lượng, ép sát về phía Ma Uyên.
Ba trăm nghìn tiên quân thập đại thần quan, giống như một cái bàn chải sắt, bắt đầu từ phòng tuyến thần quan, một đường càn quét về phía Ma Uyên.
Dưới sự thôi động của long hồn, công huân, ban thưởng, hoặc là luồng nhiệt huyết ở chỗ sâu nhất trong tâm, trong lòng ba trăm nghìn tiên quân thập đại thần quan Ma Biên, đều dấy lên sát ý mạnh mẽ, lập chí muốn chém giết sạch sẽ ma vật bên trong nội địa Ma Biên...
Mặc dù bình thường bọn họ đều trấn thủ Ma Biên, nhưng ở trình độ nào đó mà nói, vẫn chỉ là cố thủ, lấy bảo vệ thần quan làm chủ, coi như mỗi một lần xuất binh, đều đã sớm định rõ mục tiêu, sau khi chém giết sạch sẽ, lập tức trở về, chỉ có lần này là khác biệt.
Lần này bọn họ muốn đến nội địa Ma Biên, càn quét sạch sẽ, vô luận nơi đó tồn tại bao nhiêu ma vật, cũng không để lại một tên!
Trong ba ngàn năm Kiếp Nguyên, chiến dịch này chính là hành động lớn nhất Ma Biên!
Mà bọn họ cũng sẽ bởi vì trận chiến này, mà lưu danh sử sách.