Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1499 - Chương 1499: Mời Lên Ngồi (1)

Chương 1499: Mời Lên Ngồi (1)
Thủ tướng thập đại thần quan, đều đã hoàn thành chinh phạt, nên đến thời điểm tiến về Bát Hoang thành đánh giá thành tích.

Không thể nghi ngờ chuyện này cũng đại biểu cho Phương Nguyên sắp đứng ở phía trên đại thế, trở thành người gần với Bạch Bào Chiến Tiên nhất ở Ma Biên.

Thời điểm quan trọng như vậy, làm sao có thể ăn mặc qua loa chứ!

- Không phải đi lĩnh công!

Phương Nguyên đối với vấn đề này càng nghĩ đơn giản hơn, hắn cười cười, nói:

- Ta là đi nhận thua!

Thập đại Thần Tướng tới Bát Hoang thành đánh giá thành tích, rất nhanh tin tức này truyền khắp Ma Biên.

Sau đó có không biết bao nhiêu người ở các thần quan đều tụ tập tới đây, bất kể là bên trong Bát Hoang thành, hay là bên ngoài, khắp nơi đều là đầu người nhốn nháo, càng có vô số người, đại biểu cho tông môn, gia tộc, đạo thống nhà mình, chuẩn bị rượu ngon đan tốt, đợi ở bên ngoài Bát Hoang thành, chỉ chờ thập đại Thần Tướng chạy tới Bát Hoang thành, liền tự tay dâng lên cho bọn họ, biểu đạt kính ý trong tâm...

Đương nhiên, nói là thập đại Thần Tướng, nhưng kỳ thực chỉ có bảy vị Thần Tướng.

Trong chuyện ám sát lần trước, Thần Tướng Vọng Minh Quan đã bị Phương Nguyên giết chết tại chỗ, nên chức vị này vẫn luôn để trống, về sau do nhị đệ tử Bạch Bào Chiến Tiên Tần Vô Nhai tạm thay xử lý công việc, sau khi đại kế tiêu diệt toàn bộ kết thúc, hắn cũng đã từ nhiệm, không tính là một vị Thần Tướng.

Còn Thần Tướng Hắc Sa quan, ở trong đại kế tiêu diệt toàn bộ này, tham công liều lĩnh, không cẩn thận làm hại mười nghìn tiên quân rơi vào ma vật vây công, hắn vì cứu vớt tiên quân rơi vào trong đám ma vật, tự mình ra tay, một mình đấu ngũ đại Vương Ma, cuối cùng thành công ngăn cản, khiến cho mười nghìn tiên quân rút ra khỏi khu vực hung hiểm, nhưng hắn cũng ở dưới sự vây công của ngũ đại Vương Ma, thân tử đạo tiêu.

Lão Thần Tướng Hổ Cứ quan, vốn dần dần già đi, thọ nguyên gần hết, ráng chống đỡ chính mình chỉ huy tác chiến, không biết âm thầm ăn vào bao nhiêu đan dược kích phát tiềm năng, rốt cục tại lúc đại quân Hổ Cứ quan hoàn thành nhiệm vụ, dầu hết đèn tắt, mỉm cười dưới cửu tuyền biên giới Ma Uyên.

Thế nhưng bất kể bọn họ còn sống hay không, trong miệng mọi người, vẫn ca tụng thập đại Thần Tướng.

- Thiên cổ đại công, lưu danh sử xanh...

- Ma Biên có hai mươi năm thanh tĩnh an bình, đều là công lão của các vị Thần Tướng...

- Thần Tướng vất vả, xin nhận một lạy của lão phu...

"..."

"..."

Tại thời điểm bảy đại Thần Tướng còn sống, chạy tới Bát Hoang thành, xung quanh đã có không biết bao nhiêu người trong giới tu hành, bay lên giữa không trung chờ đón, tiểu đồng đã sớm chuẩn bị rượu ngon tiến lên, rất nhiều người đức cao vọng trọng, có thân phận không tầm thường, tự mình tiến lên trước nâng cốc.

Lúc này rượu đương nhiên phải uống.

Mặc dù nói trong những lễ nghi này, chưa hẳn đã là tình thực, nhưng cấp bậc lễ nghĩa vẫn phải có.

Trong cảnh tượng tán thưởng và náo nhiệt đó, không biết ai hô lớn một tiếng:

- Thần Tướng Trấn Ma Quan Phương Đạo Tử tới...

Trước Bát Hoang thành, bỗng nhiên hoàn toàn yên tĩnh, vô số ánh mắt nhìn sang.

Sau đó liền thấy một đóa thanh vân, từ phía tây bay đến, Phương Nguyên khoác tử giáp đứng ở trên mây, eo đeo bảo kiếm, Đổng Tô Nhi đứng ở phía bên phải của hắn, Quan Ngạo và Toan Nghê đứng ở bên trái, còn lão chấp sự Vong Tình đảo thì mang theo mấy vị thân vệ, đứng ở phía sau, chỉ có đầu Giao Long mặc quần cộc kia là không ở đây, nó đã sớm bế quan trước khi trận đại chiến này diễn ra, đến bây giờ vẫn chưa đi ra.

Chúng tu trước Bát Hoang thành nhìn thấy hắn, đều nhiệt liệt hoan hô.

Đó là một loại ánh mắt rất phức tạp, mang theo tôn sùng, kính sợ và vui mừng khó nén.

Ma Biên vừa mới làm thành một chuyện lớn trước nay chưa từng có.

Trực tiếp quét sạch toàn bộ Ma Biên, không lưu lại một sinh linh Hắc Ám, đây là chuyện ba ngàn năm nay chưa bao giờ làm qua.

Mà sự tình tiến triển thuận lợi như vậy, càng khiến lòng tin của tất cả mọi người tăng thêm không gì sánh được.

Thần Tướng thế hệ bọn họ, đã nhất định lưu danh sử sách!

Mà khởi nguyên của tất cả chuyện này, đều là từ Phương Nguyên đi tới Bát Hoang thành, dâng lên bản đồ địa hình và tiên chủng bắt đầu...

...

...

- Cho mời thập đại Thần Tướng nhập điện...

Xung quanh có vô số người chen chúc tới, gánh rượu cầm ấm, vẻ mặt nhiệt liệt, thế nhưng không đợi bọn họ vây đến trước người Phương Nguyên, bên trong Bát Hoang thành, đã vang lên một tiếng hô, ngay sau đó, liền nhìn thấy trận quang bên trên Bát Hoang thành, từng tầng từng tầng mở ra như nước chảy, đầu tiên là tầng đại trận thứ nhất hoàn toàn mở ra, sau đó là tầng thứ hai, tiếp theo tầng thứ ba cũng mở ra.

Một con đường thẳng tắp g từ giữa không trung, thông đến trung tâm tiên điện Bát Hoang thành.

- Trời ạ, ngay cả Bát Hoang thành cũng mở ra tầng ba đại trận, chờ đón bọn họ trực tiếp nhập điện, cái đại công này, khó lường...

Có người lợi hại nhìn thấy, thấp giọng tán thưởng.

Phương Nguyên cũng hiểu quy củ trong này, sắc mặt ngưng lại.

Đại trận bao phủ Bát Hoang thành, có vị trí phi phàm, bất kể là ai, muốn nhập Bát Hoang thành, đều phải dừng ở trước cửa thành, từ trên mây hạ xuống, đi bộ vào, chỉ có một ít người thân phận không tầm thường, mới có thể từ giữa không trung trực tiếp cưỡi mây đi vào. Lần đầu tiên hắn tới Bát Hoang thành, đại biểu cho Vong Tình đảo, bởi vậy Bát Hoang thành mới mở ra hai tầng đại trận, để hắn có thể trực tiếp tiến vào nội thành, như này là đã rất nể mặt rồi.

Về sau, hắn không có trường hợp đặc biệt này, bởi vì khi đó hắn đã trở thành một vị Thần Tướng Ma Biên.

Còn bây giờ, Bát Hoang thành lại trực tiếp mở ra ba tầng đại trận, để bọn họ có thể trực tiếp tiến vào tiên điện, đây là vinh quang nhường nào.

- Ha ha, Phương Thần Tướng, mời đi!

Người nói chuyện chính là Thần Tướng Bích Thủy quan, hắn vừa cười, vừa cùng các những vị Thần Tướng khác, tránh sang một bên.
Bình Luận (0)
Comment