Chương 1500: Mời Lên Ngồi (2)
Rất rõ ràng, bọn họ đều cố ý để Phương Nguyên đi đầu.
- Chư vị tiền bối không cần quá khách khí, đi vào chung đi!
Phương Nguyên cũng hoàn lễ với bọn họ, sau đó mấy vị Thần Tướng cùng nhau bay thẳng vào trong Bát Hoang thành.
Phương Nguyên cảm thấy có chút may mắn, vừa rồi hắn cũng nhìn thấy mấy vị Thần Tướng bị người vây quanh bên ngoài Bát Hoang thành, được vô số người tán thưởng, mời rượu, mặc dù biết đây là quy củ của Ma Biên từ trước, nhưng ngẫm lại cái tràng diện kia vẫn còn có chút xấu hổ...
Hắn vừa mới tới, Bát Hoang thành liền mở ra, ngược lại giúp hắn tránh thoát một kiếp, trong lòng nhất thời thoải mái hơn rất nhiều!
...
...
Lúc đi tới đại điện trong Bát Hoang thành, Phương Nguyên nhìn thấy nơi đây đã tụ tập vô số người, có các bộ đứng đầu Bát Hoang thành, có các phương tuần tra Tiên Minh, có văn thư tính toán quân công, Đan sư, Trận sư chuẩn bị đến tiếp tục đại kế, còn có rất nhiều hảo hữu của mình, như Lý Bạch Hồ, Lý Hồng Kiêu, Vệ Ngư Tử, Khương gia khất nhi, trong nháy mắt hắn đi vào đại điện, vô số ánh mắt đều nhìn lại.
Những ánh mắt kia, không khác mấy so với người bên ngoài, bên trong nhiệt liệt ẩn chứa kính sợ.
Ai cũng biết sau cái công lao này, sợ là Phương Nguyên sẽ một bước trùng thiên, đại thế gia thân.
Bởi vậy, mặc dù thân phận Phương Nguyên không thay đổi, nhưng không ai biết lúc này nên lấy thái độ gì đi đối đãi hắn, dù sao quan hệ giữa bọn họ và Phương Nguyên cũng rất ít, lại bị các phương diện nhân tố ảnh hưởng, rất khó bảo trì một loại thái độ bình tĩnh đến đối mặt với hắn.
Kỳ thật lúc này Phương Nguyên, cũng không có bình tĩnh như mặt ngoài biểu hiện ra như vậy.
Hắn là một người ưa thích trốn đến nơi thanh tĩnh đọc sách, không ưa thích xuất hiện ở bên trong bầu không khí chúng tinh phủng nguyệt như vậy.
- Ha ha, Phương đạo huynh, không biết bên trong Trấn Ma Quan ngươi, có bao nhiêu người lập được trên ba vạn công đức vậy?
Cũng may, lúc này Khương gia khất nhi từ trong đám người cười tủm tỉm đi tới hỏi, phá vỡ yên tĩnh trong sân.
- Hai người!
Phương Nguyên nhẹ nhàng thở ra, chắp tay với mọi người ở xung quanh, sau đó thành thành thật thật trả lời.
Khương gia khất nhi nghe vậy, vẻ mặt liền có chút đắc ý, nói:
- Lần này, mười vị chân truyền Quan Tĩnh đường ta, cũng ẩn danh tiến vào Ma Biên, đến góp sức cho các quan, trảm yêu phục ma, lập xuống đại công, người lập được trên ba vạn công đức, có chừng bốn người, mà chuyện này vẫn là bởi vì Quan Tĩnh đường ta có chuyện quan trọng khác, rất nhiều nhân thủ canh giữ ở biên giới Ma Biên, chưa từng tiến vào chiến trường, ngươi thấy thế nào?
Phương Nguyên nghe xong, cười chân thành chắp tay, nói:
- Nhận thua!
Khương gia khất nhi cười lớn đi ra, trong tay có thêm một cái bao vải dầu đựng gà béo, cười nói:
- Đêm nay ăn gà, uống rượu!
Bên cạnh hắn có không ít người trẻ tuổi, đều phá lên cười theo.
- Bốn người thì như thế nào?
Lúc này người nói chuyện là Lý Hồng Kiêu, sắc mặt cô lạnh nhạt, nói với Thôi công công ở bên cạnh:
- Nói cho hắn biết chúng ta có bao nhiêu người!
Thôi công công lập tức tiến lên một bước, mặt đầy tươi cười, nói với Phương Nguyên nói:
- Bẩm Đạo Tử, Hồng Tích công chúa Cửu Trọng Thiên ta tuyên bố tiên chiếu, tụ tập bốn vạn tán tu, theo người chinh phạt ma vật, tiêu diệt toàn bộ Ma Biên, dưới tình huống công chúa điện hạ chấp chưởng đại cục, chúng tướng sĩ anh dũng giết địch, quét sạch mảng lớn ma vật, cuối cùng thống kê, chư tướng lập được trên ba vạn công đức, có chừng bảy người...
Lý Hồng Kiêu tiếp lời:
- Bảy người này đều có xuất thân từ hàn môn, không có người Hoàng tộc, không làm hỏng quy tắc của ngươi!
Nói xong hơi vui vẻ, ở trong mắt cô, ngoại trừ Hoàng tộc, tất cả đều là hàn môn.
Phương Nguyên nhìn qua gương mặt có chút kiêu căng của cô, cũng rất thành khẩn chắp tay, nói:
- Nhận thua!
Ánh mắt Lý Hồng Kiêu sáng lên, vẫn duy trì khí độ ung dung của mình, nhưng sắc mặt đã hưng phấn đến mức hơi ửng đỏ lên.
- Này cũng có chút khó làm...
Lý Bạch Hồ chậm rãi thở dài:
- Cái quy củ kia của ngươi thực sự quá phiền, đệ tử Tẩy Kiếm Trì chúng ta có tính là hàn môn không cũng không sao, ta ở Ma Biên, cũng chỉ là một vị Huyền Giáp Vĩnh Dạ quan mà thôi, cứ dựa vào công đức của Vĩnh Dạ quan mà tính, trong chiến dịch này, bốn mươi hai vị Huyền Giáp Vĩnh Dạ quan, trừ ta ra, tổng cộng có năm người lập được ba vạn công đức trở lên, ngươi tính như thế nào?
Lúc này Phương Nguyên lộ ra vẻ rất là khách khí, lại chắp tay thi lễ với hắn:
- Nhận thua!
Tiếp theo chính là Vệ Ngư Tử, hắn trầm giọng nói:
- Đông Hải ba mươi sáu động, bảy mươi hai đảo có ba nghìn đệ tử gia nhập Ma Biên, chiến tử một ngàn người, người bị thương không tính, coi như thực lực chúng ta nhỏ yếu, thì trong lần chinh phạt này, cũng có hai người lập được ba vạn công đức!
Phương Nguyên thở ra một hơi, chắp tay thi lễ với Vệ Ngư Tử:
- Thua tâm phục khẩu phục!
Lời nói này, hắn nói rất thành tâm thành ý.
Bình thường hắn đã tập thành thói quen chuyện gì cũng tự mình tới làm, lần này, ý thức được đại kế tiêu diệt toàn bộ Ma Biên xảy ra chút nhiễu loạn, chuyện thứ nhất hắn nghĩ tới, cũng chỉ là tùy thời rút kiếm, nhưng không nghĩ tới, lần này hắn không có đạt được cơ hội rút kiếm, những người bạn này đã giúp đỡ hắn ép tất cả tai hoạ ngầm xuống, đối với Phương Nguyên mà nói, cũng là một loại thể nghiệm trước nay chưa từng có.
Vì bản thân không cần rút kiếm, cho nên hiện tại Phương Nguyên cam tâm tình nguyện nhận thua.
Mọi người trong điện nhìn bọn họ nói chuyện, đều đã hiểu ra, tất cả mỉm cười đứng ở bên cạnh quan sát.